Nay, hắn bắt đầu đối mặt, đây là một chuyện tốt.
Nàng cười cười, ôm chặt hắn,“Mặc kệ là Tĩnh thiếu gia, hay là Hoàng Phủ Cẩn, ta đều thích. Đều là người tốt nhất của ta.”
Hắn cúi đầu nhẹ nhàng mà hôn lên trán của nàng, nàng còn chưa lớn hẳn, hắn vẫn còn thời gian.
Thật sự là vừa mong nàng nhanh chút lớn lên, lại sợ chính mình còn không có năng lực bảo hộ nàng ở bên người.
Rất nhanh, cửa hàng hương liệu của Tô Mạt trang hoàng xong xuôi, vị Hình
chưởng quầy kia ngoài việc không làm được ông chủ buôn bán ra, chưởng
quầy là rất có tài.
Ngắn ngủn vài ngày liền đem cửa hàng tu chỉnh đổi mới hoàn toàn, năm sáu gã sai vặt mi thanh mục tú, sáu bảy tiểu nha đầu làn da trắng nõn, khỏe mạnh sạch sẽ.
Còn dựa theo Tô Mạt yêu cầu, mỗi người làm hai bộ quần áo lao động.
Đám tiểu nhị nha đầu này người người đều là Hình chưởng quầy hiểu rõ gốc
gác, từ trong đmá người quan hệ thông gia trong gia tộc của chính mình
chọn lựa ra, như vậy sẽ không xuất hiện tình trạng nhà khác phái người
tới làm gián điệp.
Ý tứ của Tô Mạt, cam đoan nội bộ bên trong trong sạch, trả thù lao cao.
Như vậy cho dù có người muốn gây mấy chuyện xấu, cũng chỉ có thể từ bên ngoài nghĩ biện pháp.
Bên ngoài đến, không giống người một nhà khó lòng phòng bị như vậy.
Hình chưởng quầy đem mặt sau chủ viện nhường ra để cho Tô Mạt sau này ở, hắn cùng phu nhân và tụi nhỏ đến tiểu khóa viện ở, tiểu khóa viện cùng với
phía trước tiểu nhị viện thông nhau, cách chủ viện một con đường hẻm,
không dính nhau.
Hơn nữa nếu cần, còn có thể mua vài căn nhà ở bên cạnh.
Mấy ngày này Tô Mạt thỉnh Tô Việt còn có Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Giác,
Hoàng Phủ Giới vài người đến uống rượu, xem như cảm tạ bọn họ, đồng thời hy vọng về sau giúp đỡ nhiều hơn nữa.
Nàng trở lại trong kinh, Hoàng Phủ Cẩn giúp nàng tìm hai đầu bếp nữ đi theo đến, nay sẽ ở trong Hương lâu.
Bởi vì đều là người một nhà, Hoàng Phủ Giác kêu bọn họ đều không cần câu
nệ, lại càng không cần hành lễ, ở bên ngoài rất không được tự nhiên.
Rượu quá ba tuần, Tô Mạt lại nói còn muốn mua mấy gian phòng, để bọn tiểu nhị ở.
Hoàng Phủ Cẩn ly rượu trong tay, nhìn nàng một cái, hơi hơi ôm lấy khóe
môi,“Không đủ chỗ ở, không cần mua thêm làm gì, Quận vương phủ thừa
chỗ.”
Tô Mạt nhãn tình sáng lên, đúng a, tới đó ở đi, đó là người của nàng, còn có thể giúp hắn làm chút chuyện, cũng là người tin cậy
bên cạnh hắn.