Tô Mạt vẫn là không
tiếp chiêu, lại nói:“Ta nghe nói Tống gia các vị, tiểu thư người người
xinh đẹp như hoa, có người tính tình tiêu sái lanh lẹ, có người tính
tình ôn nhu nhàn thục, nhưng là không có nghe nói đến có kỵ xạ cao thủ.
Không biết trong các vị tiểu thư Tống tiểu thư ngươi sắp xếp thứ mấy
nha?”
Trong tâm Tống Dung Hoa lúc này chỉ có phẫn nộ, chém ra
quyền đầu tiên không một chút suy nghĩ, thế nhưng tất cả đều đánh vào
không khí.
Nàng phẫn nộ phất roi mạnh đi qua.
Con ngươi
đen bóng của Tô Mạt đen chợt nhíu lại, bắn ra ánh sáng nguy hiểm, nàng
điểm mũi chân một chút bay nhanh tránh thoát trường tiên sau lại phi
thân dựng lên, theo thế roi quất ra một phen bắt lấy trường tiên sau đó
lại mượn lực lượn vòng một cái, lập tức dừng ở trước mặt Tống Dung Hoa,
mạnh mẽ quất roi xuống.
Tô Mạt vừa chơi đùa roi trong tay vừa nhìn sắc mặt đại biến của Tống Dung Hoa cùng một chút kinh hoảng của Hoàng Phủ Kha.
Hoàng Phủ Kha trách mắng:“Tô Mạt, ngươi muốn làm gì?”
Tô Mạt híp mắt, ánh mắt lạnh lùng , hơi hơi gợi lên khóe môi, cổ tay giương lên, nhìn về phía mặt Tống Dung Hoa quất xuống.
“A --”
Tống Dung Hoa kêu thảm thiết một tiếng, ôm đầu ngồi xổm, lúc cảm thấy trên
mặt có vết cắt đau xé như lửa cháy mới sợ tới mức ô ô khóc lên mà chẳng
còn nghĩ đến hình tượng nữa.
Hoàng Phủ Kha vội vàng nhìn cây roi
trong tay Tô Mạt, cười hơi hơi nói:“Này, ta còn chưa thật sự quất ngươi, ngươi làm sao lại giống như con rùa đen rút đầu thế kia?”
Hoàng Phủ Kha nhìn nhìn, quả nhiên một roi quất xuống Tống Dung Hoa kia bất quá chỉ để lại vết hồng như sợi tóc mà thôi.
Tống Dung Hoa sắc mặt vừa trắng bệch lập tức biến xanh mét, nàng oán hận
nhìn Tô Mạt,“Có bản lĩnh chúng ta tranh nhau bằng kỵ xạ!”
Kỵ xạ là sở trường của Tống Dung Hoa. Nhất là ngồi trên lưng ngựa, thiện xạ là không thành vấn đề .
Lúc này Hình chưởng quầy chạy tới,“Ông chủ, bên ngoài có vị Tống công tử
muốn gặp ngài.” Tô Mạt hừ một tiếng,“Cái gì tống công tử Tống công mẫu , chẳng lẽ đến một cái ta đều phải gặp một cái sao?”
Nàng hừ một tiếng, xoay người bước đi. Để lại đấy là Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha tức giận đến ngã ngửa.
Ai biết bên ngoài lại truyền đến một âm thanh trong trẻo của nam tử,“Tô
ngũ tiểu thư, tại hạ Tống Minh Dương, đã từ lâu nghe thấy phương danh
tiểu thư như sấm bên tai, hôm nay đặc đến cầu kiến.”
Tô Mạt nghĩ
nghĩ, Tống Minh Dương hẳn là Tống gia tam công tử, hôm nay là sinh nhật
đại công tử nhà hắn, giờ này hắn chạy tới chỗ ta làm cái gì?