Kim Kết vừa thấy sư muội, thì thấy có người làm bạn, lôi kéo nàng thân thiết đi vào phòng.
Tô Nhân Vũ kể lại qua loa sự tình trong mấy tháng qua.
Cũng không có gì, bởi vì hắn lấy lí do Tô Mạt sinh bệnh để cho nàng ở vườn
hoa an dưỡng, xin miễn hết thảy những khách tới thăm hỏi.
Khoảng
thời gian đó chỉ có ngũ hoàng tử cùng thất hoàng tử đã tới, bất quá hắn
đều có biện pháp ứng phó qua loa, bọn họ đều là nam nhân, tự nhiên cũng
không thể không biết xấu hổ mà cứ mực muốn gặp nàng.
Hơn nữa có Lan Như hỗ trợ, muốn che dấu cũng rất tiện.
Hoàng đế cũng thực quan tâm tới nàng, hỏi qua rất nhiều lần, còn kêu Tô Nhân Vũ dành nhiều thời gian hơn ở bên nàng.
Mấy tháng này, cũng hơn phân nửa thời gian hắn ở nơi này .
Nói xong, hắn nhìn Tô Mạt,“Nha đầu, nên cùng cha nói chuyện của ngươi đi.
Phơi nắng đến nỗi khuôn mặt đều đen hết rồi, xem ngươi trở về như thế
nào.”
Tô Mạt cười hì hì nói:“Ta có bí phương làm da trắng đẹp,
mấy ngày nay mà bắt đầu làm, rất nhanh sẽ trắng trở về . Cha không cần
lo lắng .”
Sau đó đem đội kỵ sĩ Mị Ảnh nói sơ lược cho cha nghe.
Tô Nhân Vũ nghe được thật sự là...... Cho dù chính mình là một tướng quân, mang binh đi đánh giặc, vậy mà cũng thấy rất là kinh dị.
“Ngày khác. Ta muốn trông thấy.”
Tô Mạt gật gật đầu,“Được, Tô tướng quân phân phó, đương nhiên phải tuân mệnh .”
Tô Nhân Vũ cười cười,“Ngươi nha đầu này. Cha cũng có vài người, ngươi nếu muốn chọn, cũng đều cho ngươi.”
Tô Mạt đứng dậy,“Cha, điều này thật ra không cần. Nhóm người này ta phỏng
chừng có thể huấn luyện ra bốn năm mười người giỏi, số người còn lại,
liền tạo thành một đội ngũ bình thường. Cho dù là bọn họ, so với những
đám binh sĩ hiện nay đang ra chiến trận cũng phải hơn không ít cấp bậc
đâu. Những số người được chọn, ta có đếm rồi. Cần đổi nơi cứ trú.”
Tô Nhân Vũ biết hỏi nữ nhi cũng không nói, nha đầu này, trừ phi làm xong
thành công, cũng không lộ ra trước, sợ làm bất thành đến lúc đó mất mặt.