Chương 100
Liễu Mi Vũ nhìn hắn ta, hốc mắt đỏ bừng, im lặng nghẹn ngào.
Nhưng Tần Như Lương lại không rảnh qua dỗ nàng ta, hắn ta thản nhiên nhìn Hương Phiến nằm rạp dưới mặt đất rồi đảo qua chỗ Vân Nga.
Nếu hắn ta nhớ không nhầm thì hôm qua Hương Phiến nói chén canh kia là do Vân Nga nấu.
Sau đó Tần Như Lương nghĩ, Hương Phiến đi theo Liễu Mi Vũ đã lâu mà đâu xảy ra chuyện gì, bây giờ Vân Nga vừa đến thì đã không an phận.
Vân Nga không biết mình đã sai ở đâu, nhưng ánh mắt Tần Như Lương làm nàng ta phải sợ hãi.
Người làm sai chẳng phải là Hương Phiến sao?
Một khắc sau, Tần Như Lương nói: “Người đâu, kéo tiện tỳ này xuống, đánh chết cho ta”.
Gia nô muốn kéo Hương Phiến lên, nhưng Tần Như Lương lại chỉ vào Vân Nga: “Không phải, là nàng ta cơ”.
Chân Vân Nga mềm nhũn, quỳ xuống: “Tướng quân tha mạng! Không biết nô tỳ đã làm sai điều gì…”
Hương Phiến nằm rạp dưới đất, nước mắt lã chã, khóe miệng nở nụ cười kỳ dị rồi biến mất.
Tần Như Lương không cho Vân Nga giải thích: “Đưa đi!”
Liễu Mi Vũ ngây ngốc tại chỗ, cho đến khi tiếng của Vân Nga xa dần thì nàng ta mới khôi phục lại.
Chuyện đã đến nước này, Tần Như Lương không biết nên đối mặt với Liễu Mi Vũ thế nào, chỉ nhìn nàng ta một cái, muốn nói lại thôi, rồi phất tay áo rời đi.
Phủ tướng quân ầm ĩ một hồi, động tĩnh không nhỏ.
Lúc Thẩm Nguyệt ngủ dậy thì sắc trời còn sớm.
Ngọc Nghiên đi vào hầu hạ, sắc mặt hơi tái.
“Sao thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!