Chương 256
Ngọc Nghiên nhạy cảm hơn Thẩm Nguyệt, nàng ta ngay lập tức cảnh giác nói: “Công chúa sau này không nên đến Phù Dung Uyển nữa. Nếu như Liễu thị lại vu khống công chúa nữa thì sao? Chưa đến hai tháng nữa là công chúa sinh rồi, trong khoảng thời gian này công chúa nhất định phải cẩn thận hơn”.
Thẩm Nguyệt hiểu ý của Ngọc Nghiên, nàng chậm rãi nói: “Mặc kệ ả ta có mục đích gì, chỉ cần ta không rời khỏi Trì Xuân Uyển thì ả ta cũng không thể vu khống ta được”.
Cuối cùng Thẩm Nguyệt từ chối Tần Như Lương, nàng bảo mình không thể làm được thuốc giải và không thể chữa khỏi cho Liễu Mi Vũ.
Sự nhẫn nại của Tần Như Lương cuối cùng cũng đến cực hạn, hắn ta tóm lấy vạt áo Thẩm Nguyệt nói: “Thẩm Nguyệt, cô đang đùa với ta sao?”
Thẩm Nguyệt thản nhiên cười nói: “Làm sao bây giờ, năng lực của ta cũng có hạn mà thôi. Nếu không thì ngươi cũng đừng lo chuyện này nữa, nói không chừng khi thấy tất cả mọi người mặc kệ thì nàng ta lại không chết nữa”.
Ngọc Nghiên kêu lên: “Tướng quân! Công chúa đang mang thai, người không thể thô lỗ như vậy!”
Thẩm Nguyệt nhướng mày, nhàn nhạt nói: “Chẳng sao cả, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, ta không mong tướng quân sẽ một lần cảm thấy áy náy, dù sao thô lỗ cũng đã thô lỗ rồi”.
Tần Như Lương hừ lạnh một tiếng sau đó buông Thẩm Nguyệt ra rồi phất tay áo rời đi.
Trong Phù Dung Uyển, Hương Lăng đã chăm sóc Liễu Mi Vũ cẩn thận, vừa thấy Tần Như Lương bước vào với sắc mặt xám xịt thì liền quỳ xuống nói: “Nô tỳ cả gan cầu xin tướng quân đi mời lang trung giang hồ lần trước!”
Tần Như Lương nhìn nàng ta hỏi: “Lang trung giang hồ nào?”
“Chính là người đã chữa khỏi bệnh thủy đậu cho phu nhân lần trước! Nô tỳ nghe nói ông ta đã viếng thăm nhiều nơi trên thế gian cho nên có kiến thức vô cùng rộng rãi, đã chữa khỏi được vô số bệnh nan y. Ông ấy đã chữa khỏi bệnh thủy đậu cho phu nhân mà không để lại dấu vết gì!”
“Còn không mau đi mời ông ta tới đây!”
Hương Lăng nhận lệnh, vội vàng đi mời người.
Liễu Mi Vũ hiếm khi mới có thể tỉnh lại một lần, cơ thể của nàng ta rất yếu ớt, Tần Như Lương nắm chặt tay nàng ta nói: “Mi Vũ, đừng sợ, ta nhất định sẽ cứu nàng. Không có sự cho phép của ta thì nàng không được chết!”
Sau khi lang trung giang hồ kia đến, ông ta ngồi ở bên giường chẩn đoán thật lâu, sau đó lại xem xét mí mắt cùng đầu lưỡi của Liễu Mi Vũ, nhất cử nhất động của ông ta đều khiến cho Tần Như Lương thất kinh.
“Tình hình thế nào?”, hắn ta đi tới hỏi.
Lang trung trầm ngâm: “Lâu lắm rồi ta mới thấy loại độc dược mạnh như thế này”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!