Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng (FULL)

Chương 318

Hai người này cũng mới trở về không lâu.

Chuyện là Ngọc Nghiên không yên tâm nên đã đi tới đi lui mấy con phố đèn lồng để tìm kiếm. Vẫn là Thôi thị nói nhỡ đâu công chúa đã về rồi thì sao, nàng ta mới từ bỏ, vội vàng chạy về xem thử.

Kết quả là Thẩm Nguyệt hoàn toàn không trở về.

Thôi thị nói: “Chờ thêm chút nữa. Người mang công chúa đi không phải là nam tử xa lạ”.

Ngọc Nghiên một mực nói: “Tại sao lại không phải là nam tử xa lạ, sau khi xông chúa gả ra khỏi cung, ngoài Liên công tử ra, ta chưa thấy công chúa tiếp xúc với nam tử khác bao giờ”.

“Thế lúc ở trong cung thì sao, công chúa có tiếp xúc với nam tử nào không?”, Thôi thị hỏi.

Ngọc Nghiên nhanh miệng nói: “Trong cung nào có nhiều nam tử như thế, ngoài Tô đại nhân, công chúa cũng không có cơ hội…”

Lời vừa ra khỏi miệng, Ngọc Nghiên cũng đã ý thức được điều gì đó, dừng lại, nhìn Thôi thị với ánh mắt không dám tin: “Nhị nương, ý bà là, người đó chính là…”

Thôi thị gật đầu nói: “Sớm muộn gì cũng không lừa được ngươi, ta cũng được đại nhân cử đến để chăm sóc công chúa và đứa nhỏ”.

Ngọc Nghiên lúng ta lúng túng nói: “Sao lại như thế… Hắn không thèm đếm xỉa đếm công chúa nữa mà, hắn đã cãi nhau làm ầm ĩ với công chúa thế mà… Rõ ràng công chúa ghét nhất là hắn”.

Thôi thị nói: “Ngọc Nghiên, nhị nương khuyên cô một câu, chuyện của công chúa thì hãy để tự nàng biết. Bây giờ công chúa đã không còn nhớ chuyện ngày xưa, không còn những ân oán đó ràng buộc, khiến nàng có thể nhìn rõ được một người”.

Nói vừa dứt lời thì ngoài sân viện đang vang lên một giọng nói: “Dễ dàng nhìn rõ được ai?”

Ngọc Nghiên nhìn theo hướng âm thanh, thấy đèn đuốc trong phòng như trải một tấm thảm ánh sáng ra tận bên ngoài, Thẩm Nguyệt đang giẫm lên tấm thảm đó đi tới.

Ngọc Nghiên vội vàng chạy ra, suýt chút nữa đã vui vẻ quá đỗi mà bật khóc, nắm lấy tay Thẩm Nguyệt, nói: “Công chúa đi đâu thế, suýt chút nữa là nô tỳ lo chết rồi!”

Thẩm Nguyệt nghĩ tới quang cảnh tối nay, khóe miệng nở nụ cười thản nhiên, nhéo nhéo gương mặt tròn của Ngọc Nghiên, nói: “Công chúa này đi ngắm trăng. Vừa rồi các người đang nói tới ai thế?”

Ngọc Nghiên nhìn Thôi thị, nghẹn một chút, ủ rũ nói: “Bọn ta đang nói về Liên công tử, Liên công tử tốt với công chúa thật đó”.

Sau đó Ngọc Nghiên hầu hạ Thẩm Nguyệt rửa mặt, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Thẩm Nguyệt nằm nghiêng người trên giường, Ngọc Nghiên tựa vào bên giường nhìn nàng với ánh mắt mong chờ.

Nàng nhíu mày nói: “Ngươi chưa buồn ngủ à?”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận