Chương 742
Tô Vũ thấp giọng: “Nàng biết, ta tuyệt đối sẽ không tạo cơ hội để nàng và Tần Như Lương ở một mình với nhau mà, nàng yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt cho hắn”.
Nói xong Tô Vũ liền liếc mắt nhìn Hạ Du, ra lệnh: “Hạ Du, đưa công chúa ra ngoài đi”.
Hạ Du vừa kéo Thẩm Nguyệt rời đi vừa khuyên can: “Cứ làm như lời hắn nói đi, cô là công chúa Tĩnh Nguyệt, dân chúng tại thành Kinh càng cần tới cô hơn, chỉ có cô đi giải cứu họ mới càng thỏa đáng”.
“Đại học sĩ là người hiểu lý lẽ, y thuật của hắn cũng rất tốt, cô không cần lo lắng, Tần tướng quân cũng sẽ không xảy ra bất trắc gì trên tay hắn đâu”.
Thẩm Nguyệt quay đầu liền thấy Tô Vũ dường như không có việc gì mà tiến vào gian phòng của Tần Như Lương.
“Tô Vũ”, nàng gọi tên hắn.
Tô Vũ đứng ở khung cửa, tâm trạng hắn vẫn thoải mái thong dong như ngày thường, dường như nơi hắn sắp bước chân vào kia không phải nơi tồn tại bệnh dịch rình rập mà là gian phòng thưởng trà ngắm tranh vậy, khóe môi hắn khẽ giương nét cười: “Hửm?”
Thẩm Nguyệt đáp: “Để tránh bị lây nhiễm, chàng vẫn phải tránh xa hắn một chút”.
Trong mắt Thẩm Nguyệt, không ai quan trọng hơn Tô Vũ, nàng vĩnh viễn hiểu rõ bản thân phải chọn lựa thế nào.
“Ta biết rồi”.
Thẩm Nguyệt nói một cách chắc chắn: “Ta nhất định sẽ nhanh chóng tìm ra gốc rễ căn bệnh”.
Sau đó Thẩm Nguyệt cùng Hạ Du kiểm kê từng bước, từ đồ vật tiếp xúc hàng ngày đến thức ăn họ dùng.
Thẩm Nguyệt đã phát hiện ra một sự tình cờ nhỏ bé từ trong đó.
Trong nhà những người dân không mắc bệnh kia đều có một chiếc giếng, nước uống mà họ sử dụng hàng ngày vẫn được lấy từ đây.
Trong sân nơi nhóm người Thẩm Nguyệt ở cũng có một chiếc giếng và đều lấy nước từ đó
Ngoại trừ những người bị truyền nhiễm trong số dân chúng bị mắc bệnh, những nhà còn lại đều không có giếng nước do đó họ đều lấy nước từ sông Tương chảy xuôi qua thành Kinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!