Chương 989
Nơi nhốt Tô Vũ là một gian phòng riêng biệt, bên ngoài phòng giam còn có không gian trống đặt một chiếc bàn để tiện cho quan thẩm vấn tới đây thẩm vấn vụ án.
Hạ Phóng vén quan bào, ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn này.
Lúc này Tô Vũ đang ngồi trên nền đất của phòng giam, sắc mặt rất điềm tĩnh. Dung mạo gọn gàng sạch sẽ của hắn hoàn toàn không ăn nhập gì với phòng giam tối tăm này, khiến Hạ Phóng trông thấy mà chỉ muốn xé nát vẻ điềm nhiên và bình lặng trên mặt hắn.
Một số được đặt trên bàn, khỏi cần hỏi cũng biết, toàn là đồ dùng trong nhà Tô Vũ, mấy bức tranh chữ rơi trên nền đất, vài món đồ trang trí trong thư phòng của hắn cùng hai con rối gỗ với đường nét mơ hồ.
Những thứ đáng giá nhất trong nhà hắn cũng chỉ có vài thứ trong thư phòng này thôi, ngoài ra không lục soát ra bất kỳ món vàng bạc châu báu nào dư thừa.
Hạ Phóng nhàn nhã mở từng bức tranh chữ thưởng thức một phen rồi bật cười vài tiếng: “Không hổ là đại học sĩ, trong nhà cũng nghèo nàn sạch sẽ ghê, chẳng có thứ gì đáng tiền cả, kết quả chỉ lục soát được mấy thứ đẹp mã vô tích sự này”.
Tô Vũ đáp: “Làm Hạ đại nhân thất vọng rồi, ta cũng cảm thấy rất áy náy”.
Nụ cười bên khóe miệng Hạ Phóng trở nên hung tàn hơn: “Tô đại nhân, ngươi nghe cho kỹ đi, tiếng gào thét vọng ra từ phòng thẩm vấn toàn là gia nô của nhà ngươi đấy. Lúc này đây họ đang phải chịu khổ hình, sống không bằng chết, chẳng lẽ ngươi không định khai ra chút gì đó sao?”
Tô Vũ ngước mắt nhìn hắn ta, xuyên qua cửa nhà lao, dưới ánh đèn u ám, ánh mắt không chút gợn xong đó có thể phóng thẳng tới trái tim Hạ Phóng bất chấp khung cảnh tranh tối tranh sáng.
Rõ ràng hắn ta vô cùng điềm tĩnh nhưng lại khiến lòng dạ Hạ Phóng nổi lên cảm giác kinh sợ vô biên.
Tô Vũ hỏi: “Hạ đại nhân muốn Tô mỗ khai gì đây?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!