NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 122) Facebook
Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 122)
22 THÁNG 8, 2018 · CÔNG KHAI
MỤC LỤC ☆ Chương 122: Phương pháp ban ơn lấy lòng “Tiểu cô nương, làm sao vậy?” A Miên thấy Hồng Đậu thống khổ ngồi xổm trên mặt đất muốn đấm ngực giậm chân, nụ cười trên mặt nàng liền càng thêm tươi đẹp, như muốn trực tiếp khiến người ta mê chết mới bằng lòng bỏ qua.
Hồng Đậu nghe nàng hỏi liền nhịn không được ngẩng đầu nhìn A Miên, mỹ nhân nửa nằm ở trên giường, quả nhiên là đầy vẻ quyến rũ, mỹ diễm không gì sánh được, nàng vội bụm mặt quay đầu đi, trên mặt càng thêm nóng.
“Tiểu cô nương không cần ngủ sao?”
Âm thanh này vang lên sát bên tai nàng, Hồng Đậu cả kinh, vừa nhìn lên, trước mắt lại đúng là A Miên phong hoa tuyệt đại, nàng bị hoảng sợ, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.
A Miên lại híp mắt hỏi: “Tiểu cô nương không cần ngủ sao?”
Hồng Đậu ngồi dưới đất run a run, môi động lại động, nhưng thật ra vẫn không biết phải nói gì.
Lục Y nhìn A Miên đang mỉm cười, lại nhìn phu nhân nhà mình thần sắc rõ ràng hơi kỳ lạ, nàng không rõ nguyên do hỏi: “Phu nhân, người không thoải mái sao?”
Nàng đúng là không thoải mái!
Cả người đều không thoải mái!
Hồng Đậu không rảnh lo trả lời vấn đề của Lục Y, nàng nhìn A Miên gần trong gang tấc, lắp bắp kêu lên, “A, A Miên……”
“Thế nào? Không gọi nô gia là mỹ nhân tỷ tỷ sao?” Đôi mắt A Miên đầy ý cười, một bàn tay khẽ vuốt lên gương mặt Hồng Đậu.
Hồng Đậu cảm thấy tay A Miên lành lạnh, khiến nàng không khỏi rùng mình, “Ta chỉ là cảm thấy…… Có thể gọi tên mỹ nhân tỷ tỷ là một loại vinh hạnh của ta, nếu mỹ nhân tỷ tỷ không thích, vậy về sau ta sẽ không gọi như vậy nữa.”
“Không sao cả nha.” A Miên lại cười, kiều mị mê người không tả xiết, “Tiểu cô nương có thể gọi tên nô gia, nô gia cũng thật cao hứng đó, rốt cuộc mỹ nhân trong thiên hạ có rất nhiều, nhưng A Miên thì chỉ có một mình nô gia.”
Hồng Đậu không biết nên tiếp lời này như thế nào, vì thế chỉ có thể ngậm miệng, một câu cũng không nói nên lời, giờ phút này A Miên khác với trước kia, hiện tại nàng dường như đang thả toàn bộ hormone ra vậy, người mà tâm tính hơi chút không kiên định, sẽ rất dễ bị lạc trong sự yêu mị của nàng.
“Lục Y.” A Miên nhìn về phía Lục Y, “Nô gia cảm thấy phu nhân nhà ngươi cần uống chút nước lạnh để làm dịu tinh thần, ngươi thấy sao?”
Lục Y nhìn Hồng Đậu sắc mặt ửng đỏ, chỉ cảm thấy Hồng Đậu khẳng định là sắp phát sốt đến nơi, nàng vội chạy ra ngoài cửa, “Phu nhân! Nô tỳ đi lấy nước lạnh đến đây!”
“Chờ……” Hồng Đậu vươn tay về phía cửa, Lục Y đã nhanh chóng chạy xa.
A Miên lại nhẹ nhàng cười, nhả khí như lan nói: “Tiểu cô nương, hiện tại cũng không có người ngoài, ăn ngay nói thật đi, ngươi có phải còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để quan hệ với Diệp Minh chủ tiến thêm một bước nữa hay không?”
“Kia……” Hồng Đậu ánh mắt mơ hồ thu tay lại, lần đầu tiên cảm thấy A Miên khiến nàng cảm thấy cực kỳ áp lực, nàng sợ hãi nói: “Cho dù ta có ý đó, nhưng chuyện này cũng quá khó khăn, ngay cả việc Minh chủ thích ăn gì ta cũng không tìm hiểu được……”
Nàng thất bại thở dài.
“Cái này rất đơn giản.” A Miên nắm lấy tay Hồng Đậu, kéo nàng từ trên mặt đất lên, A Miên chớp chớp mắt, vũ mị quyến rũ, “Muốn tìm hiểu thông tin về một người, cách dễ dàng nhất chính là để hắn chịu ơn ngươi, hắn nợ ngươi ân tình, dĩ nhiên cũng sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của ngươi được.”
“Ân tình?”
“Ví dụ như……” A Miên một tay xoa khóe mắt, đầy vẻ “yêu”, lại không thấy vẻ “mị”, phong tư điềm nhiên thoải mái, bỏ qua hết mọi ràng buộc của thế gian, “Đầu tiên giết cả nhà hắn, sau đó làm bộ thay hắn giết kẻ thù, hắn tuyệt đối sẽ nói cho ngươi toàn bộ những gì hắn biết, không gian dối nửa lời, không chừng còn quỳ xuống mà lạy ngươi mấy cái.”