Hồng Đậu không ngừng nghỉ chạy tới thư phòng, cửa phòng đang đóng lại, nàng dừng bước chân hít sâu vài cái, bình ổn một chút hơi thở của mình, lại sửa sang lại đầu tóc quần áo của mình một phen, mới chậm rãi gõ cửa thư phòng.
Rất nhanh, cửa phòng mở ra từ bên trong, chẳng qua khiến nàng ngoài ý muốn chính là, người mở cửa là Phượng Khuynh Liên.
“Phu nhân.” Phượng Khuynh Liên sắc mặt không thay đổi nhún người hành lễ, thái độ vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh như từ trước đến nay.
Hồng Đậu hơi hơi ngẩn người, mới hỏi: “Phượng di nương, sao ngươi lại ở chỗ này?”
“Thiếp thân tới nơi này để lãnh giáo Diệp Minh chủ một chút chuyện.” Phượng Khuynh Liên không hỏi Hồng Đậu vì sao tới đây, nàng chỉ giải thích, “Diệp Minh chủ vừa rồi mới đi ra ngoài xử lý một chút việc nhỏ, hắn sẽ trở lại rất nhanh, phu nhân trước hết cứ vào ngồi đi.”
“Được……” Hồng Đậu mang nỗi lòng không rõ mà bước vào, tùy ý ngồi trên một chiếc ghế.
Nơi này chỉ có hai người nàng và Phượng Khuynh Liên, nói thật, nàng cảm thấy không khí có chút xấu hổ, bởi vì lúc này nàng không biết phải nói chủ đề gì mới được.
Phượng Khuynh Liên cười cười, “Không lâu trước đây, Liễu di nương đi tổ miếu đã trở lại Thẩm Gia Trang.”
“A?” Hồng Đậu ngây người một chút, mới đáp lại, “À……”
Lúc trước Liễu Y Y bị phạt đi tổ miếu một tháng, hiện giờ nàng ấy cũng đã về Thẩm Gia Trang sao? Hồng Đậu nghĩ thầm, hóa ra nàng cũng đã tới thế giới này hơn hai tháng rồi, chẳng qua, Phượng Khuynh Liên sao lại đột nhiên nhắc tới Liễu Y Y đây?
Dường như biết Hồng Đậu đang suy nghĩ gì, Phượng Khuynh Liên nói: “Lúc trước thấy phu nhân cầu tình thay Liễu di nương không ít, từ bấy đến giờ phu nhân lại chưa về Thẩm Gia Trang, thiếp thân nghĩ, phu nhân sẽ không khỏi nhớ mong, mới nói một câu, rốt cuộc thì ở Thẩm Gia Trang mấy ngày, thiếp thân cũng có thể nhìn ra được, so với quan tâm Trang chủ, phu nhân thật ra lại càng quan tâm tới thiếp thân và Liễu di nương hơn.”
Kia còn chẳng phải là vì các ngươi lớn lên xinh đẹp sao? Huống chi các ngươi lại là nữ chủ và nữ phụ, không quan tâm nhiều sao được?
Hồng Đậu trong lòng mắng thầm, nhưng rất nhanh, nàng lại không xác định hỏi: “Chẳng lẽ…… chuyện ta quan tâm ngươi cùng Liễu di nương, có rõ ràng như vậy sao?”
“Nói đúng ra, là phu nhân phớt lờ Trang chủ đặc biệt rõ ràng.” Phượng Khuynh Liên khóe mắt mỉm cười, quả thật là đáp lại một câu, không có đối lập liền không có thương tổn, “Thiếp thân đã không chỉ một lần thấy qua Trang chủ bởi vì phu nhân mà nổi giận.”
Hồng Đậu bỗng cảm thấy đứng ngồi không yên, lời này của nàng ta là có ý gì? Nói nàng đang thay đổi biện pháp hấp dẫn chú ý của Thẩm Lạc Ngôn sao? “Thiên địa làm chứng, ta đối với Trang chủ chính là không có bất luận tâm tư không tốt gì!”
Hồng Đậu bỗng nhiên thốt lên một câu, làm Phượng Khuynh Liên bất ngờ, “Phu nhân nói tâm tư không tốt là gì cơ?”
“Chính là ta không hề muốn tiếp cận hắn! Ta cam đoan với ngươi!” Hồng Đậu giơ lên ba ngón tay, “Ta có thể thề!”
Phượng Khuynh Liên bình tĩnh nói: “Phu nhân không cần bảo đảm gì với thiếp thân, Trang chủ là phu quân của phu nhân, phu nhân cho dù muốn kéo gần quan hệ với Trang chủ, vốn cũng không có gì đáng trách.”
“Nhưng mà ta thật sự không nghĩ tới việc kéo gần quan hệ với hắn a!”
Phượng Khuynh Liên kỳ quái, “Phu nhân không muốn kéo gần quan hệ với Trang chủ, vậy phu nhân rốt cuộc có suy nghĩ gì về Trang chủ đây?”
“Nói thật …… cảm giác đầu tiên mà hắn tạo cho ta là hắn rất tuấn tú, cảm giác thứ hai là hắn có chủ nghĩa nam tử rất lớn, cảm giác thứ ba là hắn thực…… ngốc.”
“Ngốc?”
Hồng Đậu nói: “Bởi vì hắn luôn không rõ người mình thích rốt cuộc là ai, cho nên ta mới cảm thấy hắn thực ngốc.”
“Quả thực, Trang chủ hắn…… thực ngốc.” Phượng Khuynh Liên cô đơn cười, nụ cười này có chút chua xót.
Hồng Đậu còn nói thêm: “Ta ở Thẩm Gia Trang, trước nay đều không nghĩ tới việc sống cả đời với Trang chủ hắn nha, sớm hay muộn có một ngày, ta sẽ rời đi.”
“Vì sao?” Phượng Khuynh Liên nói: “Trang chủ cũng là nhân trung long phượng*, nữ tử tầm thường rất khó mà không động tâm, phu nhân cứ như vậy mà không thích Trang chủ một chút nào sao?”
*Nhân trung long phượng: Rồng phượng trong loài người.
“Không thể, ta không thể thích hắn.” Thừa dịp hiện tại không có những người khác, Hồng Đậu cũng liền mở rộng cửa lòng mà nói: “Bởi vì ta không thể đoạt nam nhân với ngươi.”
“Đoạt nam nhân……với thiếp thân?”
Hồng Đậu gật gật đầu, “Trang chủ hắn là người ngươi thích, thứ ngươi thích, ta đều không thể đoạt.”
“…… Vì sao?”
“Bởi vì…… Ngươi rất quan trọng.” Đoạt nam nhân với Phượng Khuynh Liên, thì nàng sẽ chết, Hồng Đậu nói một cách nghiêm túc chưa từng có, “Hơn nữa ngươi là mấu chốt để ta có thể sống sót trên thế giới này.”
Phượng Khuynh Liên trong lòng chợt giật thót.
Nàng không hề chú ý tới, trong miệng Hồng Đậu còn nói nhỏ một câu, “Du Tử Tức cũng là mấu chốt khiến ta không sống sót đấy……”
Tô Mộc đã nói qua, Phượng Khuynh Liên cùng Du Tử Tức, đôi nam nữ chủ này đều không thể xảy ra chuyện.
Hồng Đậu nhìn thần sắc ngơ ngẩn của Phượng Khuynh Liên, lại lời thề son sắt vỗ vỗ ngực nói: “Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi gặp nguy hiểm, ta đều sẽ bảo vệ ngươi thật tốt!”