Vị công tử áo trắng này, đúng là Ngôn Kỳ, hắn cười rộ lên quả nhiên là phong độ nhẹ nhàng, lại càng khiến người ta sinh hảo cảm, nhưng chính nam nhân thoạt nhìn như một vị công tử nhã nhặn đó, lại là thôn trưởng của Quỷ thôn này, cũng là người lập nên Quỷ thôn, người bỏ ra sáu ngàn lượng vàng muốn mua Du Tử Tức, cũng chính là hắn.
Quỷ công hỏi Ngôn Kỳ coi trọng điểm nào trên người Du Tử Tức, Ngôn Kỳ cười cười, đầu ngón tay hắn khẽ vuốt lên khuôn mặt chính mình, cười khẽ nói: “Điều này còn phải nói sao? Ta dĩ nhiên là coi trọng da mặt của vị giáo chủ Ma giáo này.”
Quỷ công, Quỷ bà cũng là kẻ đại gian đại ác, chuyện xấu từng làm tuyệt đối không hề ít, nhưng nghe lời nói của Ngôn Kỳ, bọn họ cũng vẫn không khỏi trong lòng phát lạnh, Ngôn Kỳ nói coi trọng da mặt Du Tử Tức, đó chính là thật sự muốn lột da mặt hắn ra.
Sống ở Quỷ thôn đã lâu, Quỷ công, Quỷ bà cũng có thể nói là gặp qua không ít người có đam mê kỳ lạ, nhưng về sở thích thu thập bộ phận cơ thể người, bọn họ xác thật mới chỉ gặp qua Ngôn Kỳ là người duy nhất.
Quỷ công, Quỷ bà cũng có thể nói, người đời đều nói bọn họ không chuyện ác nào không làm, nhưng số mạng người mà Ngôn Kỳ đeo trên lưng, tuyệt đối là so với hai vợ chồng bọn hắn còn nhiều hơn, đáng nói là con người kỳ lạ này lại không hề lộ ra chút biểu hiện nào cả, người thành thật sẽ không thể nhìn ra được vị công tử nhẹ nhàng này chính là đại ma đầu giết người không chớp mắt.
Đã cầm tiền, vậy Quỷ công, Quỷ bà cũng có thể công thành lui thân, nhưng khi bọn họ đang chuẩn bị rời đi, Ngôn Kỳ lại nắm lấy dây thừng đang trói Du Tử Tức mà cười nói: “Nói thế nào thì ta cũng đã cho các ngươi một số tiền lớn, các ngươi cũng phải bao cả nghĩa vụ dọn dẹp phiền toái đi, có hai vị khách quý đang tìm tới kia kìa.”
Quỷ công, Quỷ bà xoay người, vừa nhìn liền thấy có hai người đang đi tới, một nam một nữ, không phải Thẩm Lạc Ngôn cùng Hồng Đậu thì là ai?
“Nương!” Du Tử Tức vừa thấy Hồng Đậu liền cao hứng gọi to, “Người đã tới đón Tiểu Du rồi!”
Hồng Đậu không lên tiếng.
Ngôn Kỳ cười chào hỏi Hồng Đậu, “Đậu Xanh cô nương, chúng ta lại gặp mặt.”
Hồng Đậu nhìn Ngôn Kỳ đang nắm lấy dây thừng trói Du Tử Tức, nàng liền biết được, hóa ra người mua Du Tử Tức đúng là Ngôn Kỳ, như vậy cũng liền chứng minh, hắn đích xác không phải người tốt.
Thẩm Lạc Ngôn hỏi Hồng Đậu, “Ngươi quen hắn?”
“Chỉ…… Gặp qua hai lần ……” Lời này Hồng Đậu nói không có chút tự tin.
Thẩm Lạc Ngôn sắc mặt không tốt lắm, hắn lại nhìn về phía Ngôn Kỳ, “Các hạ là người phương nào?”
“Ta sao, chẳng qua là một người rảnh rỗi mà thôi.” Ngôn Kỳ cười như không cười, hắn nói với Hồng Đậu: “Đậu Xanh cô nương liệu có đổi ý muốn cùng ta rời đi không?”
Hồng Đậu dường như ngay lập tức cảm nhận được một ánh mắt lạnh băng dừng lại trên người mình, ánh mắt này không ai khác chính là của Thẩm Lạc Ngôn, để tránh cho hắn nghĩ sâu xa, nàng lập tức lời lẽ chính đáng cự tuyệt Ngôn Kỳ, “Ta tuyệt đối sẽ không rời đi với ngươi!”
“Vậy thật là quá tiếc nuối.” Ngôn Kỳ thở dài một tiếng, “Ta còn phải về trước để lột khuôn mặt này của Du giáo chủ, Quỷ công, Quỷ bà, hai người kia liền giao cho các ngươi nhé.”
“Dạ, thôn trưởng.” Quỷ công cùng Quỷ bà cùng đồng thanh trả lời.
Hồng Đậu thế mới biết, hóa ra Ngôn Kỳ chính là chủ nhân của Quỷ thôn này, nhưng nàng còn chưa kịp nghĩ nhiều, đã bị Thẩm Lạc Ngôn kéo ra phía sau.
“Cẩn thận!” Thẩm Lạc Ngôn rút trường kiếm ra khỏi vỏ, chặn ám khí mà Quỷ công, Quỷ bà ném qua đây.
Thấy Du Tử Tức sắp bị Ngôn Kỳ mang đi, Hồng Đậu liền lớn tiếng nói: “Con rùa kia, đừng rời đi với hắn!”
“Nương!” Du Tử Tức cũng hô một tiếng, chẳng qua hắn vẫn không thể tránh thoát trói buộc, Ngôn Kỳ đè lại cổ tay hắn, nơi đó là mạch môn, Du Tử Tức không thể vận dụng được nội lực, dĩ nhiên liền không thể tránh thoát.
“Thật đúng là một cảnh tượng mẹ hiền con hiếu.” Ngôn Kỳ cười một tiếng, “Chẳng qua, các ngươi cũng chỉ có hai người mà thôi.”
Dứt lời, Ngôn Kỳ giơ tay, một mảnh lá trúc bị gió thổi rơi liền nằm trên tay hắn, lá trúc đưa đến bên môi, sau khi một thanh âm thanh thúy vang lên, lập tức liền có người từ bốn phương tám hướng tụ tập đến.