Nghĩ tới đây, cô trừng to mắt, đá một cái vào diều mà Triệu Dữ làm.
"Không cần nữa! Tôi vẫn muốn mua."
Khung diều bị cô giẫm nát, Triệu Dữ cũng không hề tức giận, anh nắm chặt mắt cá chân cô, giọng nói ôn hoà: "Bây giờ mua diều cũng không thể đưa đến."
Cô lặng lẽ liếc anh, bĩu miệng, cuối cùng vẫn tạm chấp nhận diều của Triệu Dữ.
"Vậy anh làm lại đi, tôi muốn muốn một cái cực kỳ hung dữ, làm rồng được không?"
Triệu Dữ hơi bất đắc dĩ, nhỏ giọng dỗ dành cô: "Tôi sẽ cố hết sức, được không?"
Anh sợ cô không có kiên nhẫn chờ đợi nên để cô đi chơi trước.
"Đừng sợ, không có cua và rùa biển." Dường như anh biết lúc trước vận may của cô không tốt lắm, đi bên dòng suối nhỏ chơi nước sẽ bị con cua kẹp lấy chân, cho nên đã dọn dẹp bãi cát một lượt từ sớm.
Hạt cát nhỏ vụn, chân trần đạp lên hết sức thoải mái.
Triệu Dữ vừa làm diều rồng lớn mà cô muốn, vừa để ý canh chừng cô.
Cô cả không đi được xa, dưới chân cô cấn một cái, ngẩn người, suýt chút nữa đã tức giận. Cái tên lừa đảo Triệu Dữ này! Nói sẽ không khiến cô bị thương mà!
Cô nhặt lên, phát hiện là một con ốc biển nhỏ bóng loáng. Cũng không đau, dưới ánh mặt trời ấm áp, bên trong ốc biển có gì đó được chiếu sáng lấp lánh.
Thanh Đoàn quan sát một lượt, không kìm được mà thốt lên.
Bên trong có một chiếc nhẫn kim cương rất tinh xảo.
Cô cả vuốt ve chiếc nhẫn đầy khó tin: "Bây giờ vận may của mình tốt đến mức ra ngoài cũng nhặt được kim cương rồi sao?"
Cô vui mừng không thôi, Thanh Đoàn cũng rất mừng rỡ.
Vận, vận may này cũng lợi hại thật đó!
Cô cả lanh lợi chạy về, khoe khoang với Triệu Dữ: "Tôi nhặt được kim cương!"
Triệu Dữ khẽ liếc nhìn chiếc nhẫn kim cương trong tay của cô, nhìn lại cô đang đắc ý dào dạt, anh bật cười nói: "Ừm, Ninh Ninh giỏi thật đó."
Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, kéo ống tay áo Triệu Dữ, cười hì hì nói: "Khi nào về anh kêu người ta tìm sợi dây treo vào cho tôi nha, tôi muốn đeo lên cổ."
"Được, diều làm xong rồi, muốn thử xem không?"
Đại Ninh chơi cả ngày nhưng không hề cảm thấy mệt mỏi, đợi sau khi Triệu Dữ xỏ chiếc nhẫn vào dây chuyền, đeo lên cho cô. Cô nháy mắt, bắt đầu nghĩ xem đêm nay sẽ ăn gì.
Cô mới nói được tên hai món ăn, đột nhiên một ngụm máu phun lên ngực Triệu Dữ.
Ý cười trong mắt Triệu Dữ chợt khựng lại, một giây trước cô gái trước mặt này vẫn còn đang tràn trề sức sống, mà lúc này đã tụt xuống trước người anh.
Anh ôm cô vào ngực.
Cô cả vò lấy ngực, hơi mông lung, tủi thân nhìn anh: "Tôi thổ huyết."
Lông mi của anh che mắt, anh dùng bàn tay nhẹ nhàng lau vết máu nơi khoé miệng của cô đi, không nhìn rõ cảm xúc trong mắt anh: "Ừm, nhìn thấy rồi, có đau không?"
"Đau lắm đau lắm luôn á!"
Anh ôm cô ngồi một hồi lâu, Đại Ninh mới từ từ nguôi ngoai, đến lúc này rồi mà cô cả vẫn không quên nói điều kiện với anh: "Người ta thổ huyết rồi, cho nên đồ ăn đêm nay phải thêm năm món. Hôm qua anh không cho tôi ăn kem, nay tôi muốn ăn ba cái!"
Triệu Dữ chống cằm lên đầu cô, nhẹ nhàng nói: "Được."
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!