Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Hoa Tiên Tửu

Về chuyện bụng nhỏ hơi nhô lên, ngay từ đầu cô cả đã nghĩ là do mình ăn nhiều.  

 

 

Cô gien khoẻ mạnh, toàn bộ dòng họ không ai có gien mập mạp, hơn nữa tính cách lại sa vào hưởng thụ, vốn dĩ không hề nghĩ đến chuyện kìm nén sự thèm ăn.  

 

Bây giờ gặp phải nguy cơ béo lên, chuông báo động trong lòng cô bỗng reo vang. Sắc đẹp và đồ ăn, cô phân vân liên tục, cuối cùng vẫn dặn lòng quản lý cái miệng.  

 

Nhưng mà cái bụng nhỏ này, một ngày rồi lại hai ngày, thế mà nó vẫn chưa nhỏ đi. Sự tự giác mong manh của cô cả chỉ kiên trì được chốc lát, ngày hôm sau cô thuận theo ý trời, ăn thêm một chút, uống nhiều hơn một ít, còn đưa một con lạc đà Alpaca về nhà.  

 

Lạc đà Alpaca có bộ lông trắng như tuyết, rất hiểu ý người, nhà cô nuôi cũng khỏe, thi thoảng ném chút rau quả, ngày nào nó cũng nhảy nhót tưng bừng.  

 

Mùa xuân bên bờ biển khí hậu thoải mái dễ chịu, cô cả không cảm thấy có gì không ổn nhưng người hầu thân cận chăm sóc cô là Khâu Cốc Nam lại cảm thấy không ổn.  

 

Chẳng lẽ gần đây chu kỳ kinh nguyệt của cô cả bị loạn hay sao? Cô ấy đi theo Đại Ninh lâu như vậy mà không thấy cô cả có kinh nguyệt. Khâu Cốc Nam có suy nghĩ này, trong lòng chợt cảm thấy bất an.  

 

Chẳng, chẳng lẽ là có rồi?  

 

Đại Ninh thả diều trên bờ cát, con diều hình rồng vàng kia mạnh mẽ bay cao, lạc đà Alpaca đến phía trước cửa sổ, ưu buồn nhìn ra phía ngoài. Khâu Cốc Nam đẩy lạc đà Alpaca ra, cũng quan sát Đại Ninh từ chỗ này.  

 

Cô cả có vòng eo thon thả, đôi chân trắng nõn nà vừa dài vừa thẳng, hơn nữa cũng ăn được uống được, không hề có triệu chứng mang thai nào, không nhìn ra điều gì nghi ngờ.  

 

Trong lòng Khâu Cốc Nam buồn phiền, nhưng nếu như mang thai, vậy thì bố nó là ai?  

 

Bây giờ cô cả đã quên bảy tám phần chuyện quá khứ, Khâu Cốc Nam cũng không biết quá nhiều về chuyện của cô. Ba người bạn trai cũ của cô, người thì chết, người thì bị thương, người còn lại thì im lặng đóng cửa một mình.  

 

Cuối cùng Khâu Cốc Nam quyết định giữ tâm thế lạc quan, nói không chừng do cô cả bệnh nặng mới khỏi, chứ không hề có thai!  

 

Tự thuyết phục bản thân mình, cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều.  

 

Mãi đến khi sắp hết tháng tư, mùa xuân cũng sắp bước vào những ngày cuối, khí hậu bên bờ biển nóng bức, Đại Ninh dẫn theo Khâu Cốc Nam trở về Bắc Kinh.  

 

Cô không quay về thì còn được, chứ vừa trở về là đám thiên kim Bắc Kinh lại bắt đầu đau đầu.  

 

Những bữa tiệc danh giá, nếu để cho các cô bình chọn, người không muốn mời nhất chính là Đại Ninh.  

 

Kỷ Đại Ninh có gia thế tốt, khuôn mặt nhỏ nhắn với đôi mắt quyến rũ, nơi nào có cô thì một mình cô là minh châu còn người khác là đất cát.  

 

Quan trọng nhất là bây giờ người đàn ông bên trong vòng tròn chạm tay cái cũng có thể bỏng là ai? Đương nhiên là cậu cả nhà họ Ngôn! Tính ra, nhà họ Ngôn kế thừa trăm năm, tiếng tăm lừng lẫy trên bảng phú hào, đời cụ tổ của Ngôn Cảnh còn có cả công huân.  

 

Anh trẻ tuổi đẹp trai, nhưng lại không thích nói chuyện, hình tượng nam thần lạnh lùng đã ăn sâu vào lòng người, hoàn toàn xứng đáng là đối tượng mà thiếu nữ toàn Bắc Kinh muốn gả nhất  

 

Nhưng một tháng trước, có người trông thấy cậu Ngôn tặng hoa cho Kỷ Đại Ninh, nghe nói anh đứng dưới gốc cây đến trưa, sau này khi biết tin cô cả nhà họ Kỷ muốn đi thành phố T, anh lập tức chạy tới tiễn biệt.  

 

Người đàn ông mà mình không có được lại quỳ dưới váy người khác, mà người kia còn không biết quý trọng. Cảm giác này muốn bao nhiêu uất ức có bấy nhiêu uất ức, hết lần này tới lần khác nhà họ Kỷ bất khuất, đến nay vẫn chưa hề gục ngã. Kỷ Mặc Giác đỡ không nổi tường bây giờ đã toàn tâm toàn ý phát triển nhà họ Kỷ. Ngày nào nhà họ Kỷ còn tồn tại thì Kỷ Đại Ninh người ta là cô cả hoàn toàn xứng đáng.  

 

Cho nên buổi tiệc này, cho dù không muốn nhưng tất cả mọi người vẫn bày vẻ mặt tươi cười chào đón Đại Ninh. Người biết chuyện thì cười cười, chờ đợi với ánh mắt xem kịch.  

 

Đại Ninh đi theo Kỷ Mặc Giác tới, thật ra cô không thích tiệc tùng như thế này, nhưng cô thích xem dáng vẻ diễn kịch ngoài mặt thì tươi cười, bên trong thì nghiến răng nghiến lợi của đám thiên kim.  

 

Ai cũng biết cô cực kỳ quan tâm đến đồ ăn của mình, cho nên toàn bộ đồ ăn đều được thay bằng loại tốt nhất, ngay cả chỗ ngồi của cô cũng ở nơi thoải mái nhất.  

 

Mặc kệ trong lòng bọn họ nghĩ như thế nào, ngay khi Đại Ninh mặc bộ lễ phục xinh đẹp tinh tế đi đến, cô đã bị vây quanh.  

 

Cô cả biết bụng dưới mình ăn béo nên không quá vui vẻ vì không mặc được váy đuôi cá, đành phải mặc váy xoè có kim tuyến.  

 

Tà váy phấp phới dưới ánh đèn, cô hơi giương cằm, từ chối đàn ông tới bắt chuyện.  

 

Đến đây rồi cô lại thấy hối hận, cảm thấy cảnh tượng này thực sự quá nhàm chán, đang định đi thì bị một ánh mắt không hề che dấu sự thù ghét nhắm thẳng vào cô. Đại Ninh nhìn sang, phát hiện một cái cô gái trẻ tuổi. Ánh mắt kia thật sự ác ý, hận không thể hóa thành vũ khí chém hai phát lên người cô.  

 

Không cần Đại Ninh mở miệng hỏi, một vị thiên kim bên cạnh đã lại gần nói: "Cô ta tên Thương Như, khi còn bé đã định thông gia với Ngôn thiếu."  

 

Nhắc mới nhớ, Thương Như cũng không may mắn. Nhà cô ta ở thành phố bên cạnh phát triển không tồi, cũng không phải hạng người vô danh. Nhưng khi bé vừa định thông gia, Ngôn Cảnh lại mất tích, nhà họ Ngôn gia lập tức nghĩ, không bằng đưa hôn ước này sang cho cậu hai Ngôn Minh Khấu.  

 

Nhưng mà, Thương Như vừa mới thành vị hôn thê của Ngôn Minh Khấu thì Ngôn Minh Khấu lại xảy ra chuyện.  

 

Thông gia vốn đã nản lòng thoái chí, thật không ngờ Ngôn Cảnh lại trở về.  

 

Thương Như nhảy qua nhảy lại giữa hai anh em này, chịu ai người đó chết. Nghe nói lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Ngôn Cảnh đã nói rõ không phải anh ta thì không gả.  

 

Đại Ninh không hiểu đầu óc của vị thiên kim này cho lắm. Nếu như giờ phút này Thanh Đoàn vẫn còn ở đây, chắc chắn nó sẽ nói với cô, đương nhiên đây là hào quang của người may mắn, khiến cho đám nữ phụ lao đầu vào lửa như thiêu thân.  

 

Bạn gái của Thương Như thì thầm gì đó bên tai cô, lập tức hai người cười cười nói nói đi tới, một người trong đó vấp chân, đột nhiên nhào đến Đại Ninh.  

 

Thương Như đứng tại chỗ, khóe miệng lộ ra nụ cười ẩn ý.  

 

Nhưng mà cô ta chưa kịp cười, Đại Ninh đã xách váy, đá bay cô gái nhào tới.  

 

Cô gái kêu lên một tiếng, ngã lên kệ bánh gatô vô cùng thảm hại, bánh gatô rơi đầy đất, trong nháy mắt đã gây nên sự hỗn loạn.  

 

Thương Như trừng to mắt, lòng đầy căm phẫn, chỉ trích: "Cô cả nhà họ Kỷ, tại sao cô có thể như vậy chứ, Trà Trà không cẩn thận ngã xuống, vậy mà cô lại đá cô ấy."  

 

Cô gái dưới đất cũng khóc thút thít với vẻ dịu dàng đáng yêu, chưa có ý định đứng dậy.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận