Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Cho nên Giản Nhất Lăng hy vọng anh có thể nói ra cái yêu cầu nào đó cần dùng đến cô, một chuyện đổi một chuyện, như vậy mới công bằng.

Bằng không, cô sẽ cảm thấy..

Giản Nhất Lăng cũng không nói lên được, luôn cảm thấy anh mà không nói ra yêu cầu, sẽ trở nên có chút kỳ quái.

Địch Quân Thịnh đã biết cô cùng Viện nghiên cứu có quan hệ, hẳn là biết những chuyện cô có thể làm được là không ít, anh có thể đưa ra yêu cầu có giá trị càng cao.

Địch Quân Thịnh nhìn khuôn mặt nhỏ của tiểu nha đầu quật cường kiên định trước mắt, giận sôi máu.

Lại cứ còn mắng thì không nỡ mà đánh thì không được.

"Vậy thì lấy được vị trí đứng đầu trong lần chơi offline này!" Những lời này là Địch Quân Thịnh từ kẽ răng mà nói ra.
Yêu cầu đưa ra không quá khó, tiểu nha đầu không nhận, nói anh là đối với cô có lệ, không thể tính toán.

Đưa ra yêu cầu cao, sẽ cho cô lăn lộn đến mệt chết.

Mỗi ngày đều chỉ biết thức đêm thức đêm thức đêm.

Còn muốn vội vàng giúp người khác làm việc.

Cô không nghĩ sẽ cao lên, hay là muốn không cần lớn lên liền già trước đi?

Nha đầu ngu xuẩn này cũng không biết trước đây như thế nào lớn lên!

Nghe được Địch Quân Thịnh đề ra yêu cầu này, Vu Hi bên cạnh mắt sáng rực lên, gạch sáng gạch sáng! Cùng 500 bóng đèn như vậy sáng!

Thịnh gia đây là nói thật sao?

Muốn bắt được quán quân?

Oa oa oa?

Kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy sao?

Mục tiêu của anh là trên hai mươi a! Trên hai mươi anh cũng đã thỏa mãn!

Giản Nhất Lăng nhìn chăm chú đôi mắt Địch Quân Thịnh, như là tìm tòi nghiên cứu anh đề ra yêu cầu này có chân thật không.
"Anh lúc trước không có từng để ý đến xếp hạng." Giản Nhất Lăng nghi ngờ Địch Quân Thịnh tính chân thật của cái yêu cầu này.

Địch Quân Thịnh thích chơi trò chơi, nhưng lại không trầm mê như vậy.

Anh giống như đối với cái gì cũng đều là thái độ "Đùa bỡn", sẽ không thật sự dùng "Tâm".

"Gia giúp Vu Hi đề ra." Địch Quân Thịnh trực tiếp ném nồi cho Vu Hi.

Vu Hi có cái nhu cầu này, Địch Quân Thịnh làm anh em giúp anh ta đề ra yêu cầu, hợp tình hợp lý.

Vu Hi bên cạnh quá cảm động, thiếu chút nữa rơi nước mắt tại đây.

Ban đầu Lăng thần có nói qua cô ấy sẽ không đánh offline, cho nên chiến đội của bọn họ có khả năng muốn trực tiếp bỏ quyền, hiện tại Thịnh gia thế nhưng giúp anh đề ra cái thỉnh cầu này, anh thật là quá cảm động!

Ô ô ô, Thịnh gia quả nhiên là anh em tốt, đời này anh sống đáng giá!
Chẳng sợ lần sau khiêu vũ hữu nghị sẽ có thời điểm Thịnh gia lại lôi kéo anh khiêu vũ anh cũng nhận!

Giản Nhất Lăng lại quay đầu nhìn Vu Hi, liền thấy ở trong mắt Vu Hi đều là mong đợi.

Vu Hi vội cầu Giản Nhất Lăng đáp ứng, "Lăng thần em liền đáp ứng đi! Anh cùng Thịnh gia là anh em tốt, em giúp anh thực hiện nguyện vọng chính là giúp Thịnh gia a!"

Vu Hi trắng trợn nhặt một cái tiện nghi lớn, cao hứng đến miệng đều khép không được.

Giản Nhất Lăng sau một hồi suy nghĩ, liền đáp ứng, "Được."

"Yêu cầu của em đâu?" Địch Quân Thịnh sau đó hỏi Giản Nhất Lăng.

Tiểu nha đầu rốt cuộc muốn làm gì, là gặp phải cái vấn đề gì khó sao?

Giản Nhất Lăng hỏi về chuyện của Giản Vũ Bác.

Sau khi nghe xong Địch Quân Thịnh trầm mặt.

Chỉ vì cái này? Chỉ vì cái này? Chỉ vì cái này?

Làm nửa ngày như vậy, chỉ có yêu cầu như vậy mà dùng đến anh sao?
Địch Quân Thịnh nhìn quả đầu nhỏ trước mặt, muốn hung hăng mà gõ lên một chút.

"Anh biết không?" Giản Nhất Lăng thấy Địch Quân Thịnh một hồi lâu không trả lời, hỏi lại.

"A, em ngay cả gia có biết hay không cũng không biết, liền trước hết muốn giúp gia làm việc?"

Ngốc muốn chết, về sau bị người ta lừa cũng không biết!

"Anh không biết thì tôi cũng không sao." Giản Nhất Lăng nói.

Giản Nhất Lăng là cảm thấy dù sao lúc trước cũng thiếu anh không ít, cho dù Địch Quân Thịnh không biết, đối với cô cũng không sao.

Lời này nghe có vẻ là lạ.

Xem như là câu nói cô nói êm tai nhất hôm nay.

"Chuyện của Giản Vũ Bác gia thật đúng là có biết, em biết một ít chuyện của hắn cũng tốt, về sau cách hắn xa một chút."
Nhấn Mở Bình Luận