Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

"Vậy đi đi, hai người có việc gì thì nhớ gọi cho em."

"Ừ."

Nói xong, hai người lên xe.

Tôn Tích ngồi lên xe, liền quay đầu nhìn sang phía người bên cạnh: "Trao đổi đi."

Khương Thu Nghi nhướng mày.

Tôn Tích nói: "Em làm tài xế cho chị, chị mua cho em sợi dây chuyền."

Vừa nãy nhìn thấy đủ loại trang sức trong phòng nghỉ, Tôn Tích cũng rất thích thú.

Nhưng Tôn Tích bây giờ mới chỉ là sinh viên năm tư, mẹ cô là con gái Lục gia, gả ra ngoài. Gia thế của ba cô ta cũng không thể so được với Lục gia. Cũng bởi vì vậy, cho nên ngoại trừ những dịp sinh nhật được tặng từ nhà ngoại, cô ta có muốn cũng rất ít khi được mua vật phẩm xa xỉ.

Khương Thu Nghi khẽ cười một tiếng: "Biết, đi thôi."

Hai mắt Tôn Tích sáng lên, nháy mắt liền có tinh thần chiến đấu.

Khương Thu Nghi mau bộ trang sức đó, cần phải đặt trước.

Cô cũng không vội, sau khi đặt cọc tiền, cô cũng mua ngay cho mình một bộ dây chuyền kim cương khác, thuận tiện mua cho Tôn Tích sợi dây mà Tôn Tích thích.

Có tiền của Lục Minh Thừa, một chút gánh nặng trong lòng cô đều không có.

---

Về đến nhà, sau khi Khương Thu Nghi sắp xếp tài xe đưa Tôn Tích về nhà cô ấy, còn cô thì đi một mạch lên lầu.

Căn phòng rộng lớn nhưng trống trải.

Khương Thu Nghi đi qua phòng giữ quần áo, nhìn hết một lượt chính mình trong gương.

 Cô nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền kim cương màu hồng đang đeo trên cổ, thất thần hồi lâu.

Không hiểu sao, Khương Thu Khi lại nhớ tơi hôm nay khi gặp Từ Uyển Bạch.

Một thân tây trang màu trắng, nhìn vô trông rất gọn gàng và tri thức, đâu đó còn thoang thoảng một chút gợi cảm của phụ nữ mang phong cách trưởng thành.

Quả thực rất sát với cách miêu tả ở trong tiểu thuyết. Bất quá, tính cách thì còn phải xem xét dài dài.

Khương Thu Nghi không biết là do bản thân của cô suy nghĩ quá nhiều, hay do đã có định kiến từ trước, mà cô luôn cảm thấy hai câu kia của Từ Uyển Bạch còn mang một ý tứ khác, cố ý khiến cho cô khó chịu.

Cô suy nghĩ hồi lâu, không tìm ra lý do, đơn giản bỏ qua.

*Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cứ đến được đâu thì đến.

 *Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng: việc gì tới nó sẽ tới, dù có muốn gấp gáp cũng không được, và kệ cũng không xong.

Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên. Khương Thu Nghi nhìn tên người gọi đến, nhíu mày chấp nhận cuộc gọi. "Alo."

"Tớ nghe nói hai ngày nay cậu bỗng dưng thay đổi tính cách." Giọng nữ nhẹ nhàng vang lên bên tai, mang theo một chút hóng hớt thú vị: "Thật hay giả đấy?"

Khương Thu Nghi nghe, cong môi trả lời: "Tin tức cậu cũng nhanh phết, ở nước ngoài mà cũng hóng được chuyện nội địa."

Lê Diệu hừ nhẹ: :"Quả nhiên là cậu không hề quan tâm đến tớ, tớ về nước rồi."

Khương Thu Nghi kinh ngạc: "Khi nào? Sao không nói với tớ một tiếng?"

Lê Diệu lên án: "Tớ đăng wechat thông báo cho cả thế giới, cậu cũng không thèm lên xem."

Khương Thu Nghi bật cười: "Hai ngày nay tớ tương đối bận bịu, không lướt wechat."

Cô cười cười, tâm tình cũng tốt lên không ít: "Vậy bây giờ cậu đang ở đâu?"

Lê Diệu: "Đang ở nhà, nhưng định gọi cậu đi ăn cơm tối, không biết cậu có đến được không?"

"Được." Khương Thu Nghi không chút do dự nói: "Gửi địa chỉ đến đây."

Lê Diệu kinh ngạc, không nghĩ tới Khương Thu Nghi vậy mà sảng khoái đáp ứng.

Trước kia cô ấy mà gọi Khương Thu Nghi ăn cơm, chỉ khi nào Lục Minh Thừa không ở nhà, cô mới ra ngoài.

Lê Diệu không nghĩ nhiều, trực tiếp hỏi: "Tối nay Lục tổng có xã giao à?"

Khương Thu Nghi: "Không có, tớ cũng không rõ."

Lê Diệu: "Hả?"

Khương Thu Nghi mỉm cười, cong môi nói: "Anh ấy không xã giao thì chẳng lẽ không thể ăn cơm một mình được sao?"

"..." Lê Diệu nghẹn lời, nháy mắt nói: "Cậu nói thì nghe cực kì có đạo lý đó."

Lê Diệu cười: "Bây giờ tớ qua đón cậu."

"Duyệt."

Vừa mới cúp điện thoại, Khương Thu Nghi lại nhận được tin nhắn của Lê Diệu.

Lê Diệu: [ Mặc váy, trang điểm xinh đẹp, cơm nước xong chị em mình đánh một vòng thành phố? ]

Khương Thu Nghi: [ Duyệt. ]

Lê Diệu là cô bạn đầu tiên mà Khương Thu Nghi kết giao sau khi gả cho Lục Minh Thừa vào giới nhà giàu. Quan hệ hai người rất chân thành và tốt đẹp.

Cô ấy với chồng cũng là kết hôn thương nghiệp, nhưng họ khác với Khương Thu Nghi cùng Lục Minh Thừa. Họ là môn đăng hộ đối, còn Khương Thu Nghi với Lục Minh Thừa, môn không đăng, hộ cũng không đối.

Nghĩ đi nghĩ lại, Khương Thu Nghi cảm thấy có chút buồn cười.

Quả nhiên, đã không tình yêu còn không môn đăng hộ đối, hôn nhân cũng rồi tan biến một ngày không xa.

---

Lúc Lê Diệu đến nhà, Khương Thu Nghi đã đổi sang một bộ váy dài màu biển bạc, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh trắng nõn như con thiên nga, bà vai thon gầy và hai cánh tay thon dài, căn bản đều lộ ra ngoài, khoe hết điểm mạnh hình thể.

Cô khoác một chiếc áo ngoài trên tay, để thuận tiện mặc vào khi đi ra ngoài.

Nhìn cô xuống lầu, Lê Diệu cùng bác Từ đều đồng thanh khen ngợi.

"Tiểu Thu Thu của tôi quá xinh đẹp." Lê Diệu nói rồi quay đầu nhìn bác Từ: "Đúng không bác Từ?"

Bác Từ gật đầu: "Đúng vậy, thiếu phu nhân hôm nay rất xinh đẹp."

Khương Thu Nghi bật cười: "Cảm ơn."

Cô nhìn bộ váy trên người Lê Diệu, đùa giỡn nói: "Tớ đây sao sánh bằng đại tiểu thư Lê cho được."

Lê Diệu hờn dỗi liếc cô một chút.

Hai người đi ra ngoài, Khương Thu Nghi nói cho bác Từ một tiếng.

Bác Từ nhìn cô, hỏi: "Thiếu phu nhân với Lê tiểu thư đi tham gia yến hội sao?"

Khương Thu Nghi vừa định trả lời thì Lê Diệu đã nhân tiện nói: "Không phải không phải, chúng tôi đi chơi riêng."

Nghe vậy, bác Từ gật đầu: "Vâng."

Bác nhìn về Khương Thu Nghi, nhẹ giọng nói: "Thiếu phu nhân có cần người lái xe không?"

"Không cần." Khương Thu Nghi mỉm cười cự tuyệt: "Tối nay Lê Diệu sẽ lái chở tôi."

Bác Từ: "... Vâng."

Hai người lên xe.

Lê Diệu buồn cười nhìn cô, nhéo nhéo cánh tay cô, nói: "Bác Từ vừa nãy là muốn phái tài xế đi theo cậu sao?"

Khương Thu Nghi liếc cô bạn một chút: "Chắc vậy."

Lê Diệu dở khóc dở cười: "Bác Từ quả không hổ danh là vị quản gia tận chức tận trách của Lục gia."

"..."

Khương Thu Nghi không trả lời, quay đầu nhìn Lê Diệu: "Không phải buổi sáng cậu mới vừa hạ cánh sao? Giờ vẫn còn tinh thần đi nhảy disco?"

Nghe vậy, Lê Diệu nhìn cô một chút: "Đương nhiên rồi."

Lê Diệu nghiến răng nói: "Tớ hiện giờ không những có thể nhảy disco, kêu tớ hát 100 bài tớ cũng chấp."

Khương Thu Nghi: ?

Cô im lặng, nghi ngờ hỏi: "Cậu cãi nhau với chồng cậu à?"

Khương Thu Nghi nhíu mày, đang muốn nói chuyện thì Lê Diệu lại nghiến răng nghiến lợi nói tiếp: "Tớ cùng anh ta  thì ầm ĩ gì được."

Đa số thời điểm, Lê Diệu chỉ có thể đơn phương tức giận, còn người kia chẳng thèm để ý đến cô ấy bùng nổ.

Khương Thu Nghi: "..." Cô nhìn sắc mặt Lê Diệu, ném cho cô ấy một ánh nhìn an ủi.

Lê Diệu hừ nhẹ, ôm cô lẩm bẩm: "Vẫn là bạn tôi tốt nhất."

"Không sai." Khương Thu Nghi nói: "Đàn ông đều là đồ móng heo, không muốn cũng phải như vậy."

Lê Diệu: ".."

Lê Diệu im lặng một lúc, rồi hoài nghi nhìn cô: "Tớ còn chưa hỏi cậu, sao đột nhiên cậu lại trở nên nghĩ thoáng như thế?"

"Đúng vậy." Khương Thu Nghi nhìn cô ấy: "Tớ nghĩ thoáng rồi."

Lệ Diệu: "Là thật sao?"

"Tớ lừa cậu làm gì." Khương Thu Nghi cười cười "Nếu không nghĩ thoáng thì sao tớ chịu đi chơi với cậu?"

Lê Diệu nghĩ một chút, quả thật như vậy.

Lê Diệu quen Khương Thu Nghi cũng đã lâu, trước đó mỗi lần cô ấy muốn gọi cô đi, trước cổng nhà cô y như xuất hiện bảo vệ vậy, chưa từng chịu đồng ý dù chỉ một lần.

Lê Diệu vỗ tay nói: "Ăn tối xong, tớ mang cậu đến mấy nơi náo nhiệt giải khuây."

Khương Thu Nghi bật cười, nhẹ giọng nói: "OK."

---

Cũng cùng lúc đó, Lục Minh Thừa nhận được điện thoại của Hoắc Tầm.

"Chuyện gì."

Hoắc Tâm nghe thấy giọng nói lãnh đạm của anh, liền biết ngay Lục Minh Thừa đang bận.

"Buổi tối có xã giao?"

"Không có." Lục Minh Thừa nhạt giọng đáp, tay bên kia kéo xấp văn kiện từ hộc bàn ra: "Sao vậy?"

Hoắc Tầm "à" một tiếng, nói: "Đi ăn cơm?"

Lục Minh Thừa nhướng mi: "Không được."

Hoắc Tầm: "Sao vậy? Phải về nhà ăn cơm à?"

Lục Minh Thừa: "Ừ."

Hoắc Tầm "ồ" lên một tiếng, hơi cúi đầu nói: "Về nhà chính?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận