Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

Hai người đàn ông buông điện thoại xuống, Hoắc Tầm cầm ly trà trợ lý mới vừa mang đến, cụng ly với Lục Minh Thừa: "Uống miếng trà đi."

Tỉnh táo một chút.

Lục Minh Thừa ngược lại không có phản ứng gì lớn lắm.

Anh chỉ nhắn lại cho Khương Thu Nghi một tin nhắn "Được.", thả điện thoại xuống.

Lục Minh Thừa nhấp một ngụm trà, xong mới hỏi: "Hai người xem trực tiếp gì vậy?"

Hoắc Tầm: "Chắc là phát sóng game."

Khoảng thời gian trước, Hoắc Tầm đã từng nghe Lê Diệu nhắc đến cái này.

Lục Minh Thừa hơi ngừng, nhìn về phía Hoắc Tầm: "Trò chơi trực tiếp gì?"

"Cậu không biết?" Hoắc Tầm mở ứng dụng trên điện thoại lên, cho anh xem một video ngắn: "Là một đám nam sinh trẻ tuổi chơi game."

Lục Minh Thừa nhìn chằm chằm nơi màn hình điện thoại nửa phút, rồi lập tức thu hồi ánh mắt.

"Rất hay sao?"

"Cậu không hiểu." Hoắc Tầm nói: "Bây giờ phát sóng trực tiếp game thế này cực kì hot, mỗi này Lê Diệu có thể tặng cho mấy người streamer này rất nhiều quà vặt."

"..."

Lục Minh Thừa: "ồ" một tiếng, nghĩ nghĩ rồi nói: "Thu Nghi không thích mấy này lắm."

Hoắc Tầm: "Thật không?"

Lục Minh Thừa gật đầu. Anh đoán Khương Thu Nghi xem chỉ vì cùng Lê Diệu.

Đang suy nghĩ, thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên.

Lục Minh Thừa mở điện thoại ra xem, là hóa đơn tiêu thụ.

[ Ngày 5/11, lúc 16:15, tài khoản 8888 của bạn đã tiêu 500.000 NDT (*nạp tiền trực tiếp.)...]

Xem xong, Lục Minh Thừa vô biểu tình để điện thoại xuống, thuận tiện chỉnh điện thoại ở chế độ không làm phiền.

Lúc anh làm việc, không muốn để bị cái gì xao nhãng.

Sau khi đổ đầy tiền, Khương Thu Nghi cùng Lê Diệu ngồi ở trong xe, bắt đầu mở phát sóng trực tiếp lên xem.

Buổi chiều lúc cô uống xong trà chiều cùng Lâm San San và Giản Hạ thì nhận được điện thoại của Lê Diệu.

Tối nay tại trung tâm thể thao có tường thuật trực tiếp game của idol nhỏ nhà cô, là được mời tham gia.

Khoảng thời gian trước Lê Diệu đã từng đề cập đến với cô, rằng cô ấy đã lấy được hai vé, muốn cùng cô đi xem.

Hai người ăn nhịp với nhau, lập tức cho người lái xe đưa tới.

Nhưng thời gian còn sớm, mà bên ngoài đã đổ lạnh.

Cả hai đều lười, cũng không muốn ra ngoài để trúng gió lạnh, nên quyết định trú ở trong xe nghỉ ngơi, vừa lúc xem bù những buổi phát sóng trực tiếp mà hai người bỏ sót.

Hai người rất thích những cậu nam sinh trẻ tuổi trắng trẻo nõn nà. Nhìn vào, các cô như được trở về thanh xuân của mình vậy.

Nhưng mà chỉ xem người khác chơi game không thôi, thực sự là rất chán.

Khương Thu Nghi ngồi xem đã lướt qua không ít đoạn.

Cô "Này" một tiếng gọi Lê Diệu, kinh ngạc nói: ""Tiểu idol của tớ được fan hỏi có muốn đi thi đấu chuyên nghiệp hay không."

"Hả?"

Lê Diệu xích lại gần, hoài nghi nhìn qua, nói: "Không thể nào."

Khương Thu Nghi không hiểu.

Lê Diệu trầm tư một lúc, thấp giọng nói: "Nhưng mà hỏi vậy cũng là bình thường. Nhưng xưa giờ họ vẫn luôn làm streamer phát game trực tiếp, chắc chắn sẽ không tham gia thi đấu chuyên nghiệp."

Khương Thu Nghi nháy mắt mấy cái: "Là sao?"

"Con trai là ai cũng có ôm mộng trở thành anh hùng đoạt giải quán quân. Idol nhỏ nhà cậu có kỹ thuật tốt, tuổi cũng trẻ nên khẳng định là có đoàn đội đã nhìn trúng cậu ấy, muốn chiêu mộ về bồi dưỡng."

Khương Thu Nghi cái hiểu cái không, gật đầu.

"Nhưng mà." Lê Diệu thở dài: "Thi đấu chuyên nghiệp so với làm streamer kiểu này mệt gấp bội, hơn nữa cũng không chắc chắn là sẽ có tiền."

Nghe vậy, Khương Thu Nghi nhướng mày: "Sao vậy?"

Lê Diệu phân tích cho cô một phen.

"Bởi vì tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp ở giai đoạn bắt đầu rất khó để khởi nghiệp. Mua các loại trang thiết bị cần tiền, còn không chắc thi đấu trong hai ba năm sẽ nổi danh, cũng chưa chắc lấy được giải quán quân. Cho nên đây là đốt tiền mà tốn thời gian."

Lê Diệu xem nhiều, đương nhiên biết nhiều hơn Khương Thu Nghi.

"Nhưng mà cũng phải xem đó là đoàn đội gì. eSport là đoàn đội có tiền, còn lại là quỷ nghèo hết."

Khương Thu Nghi: "..."

Cô nhìn chằm chằm cậu idol trong video một hồi, nói: "Vậy thì tớ hy vọng idol nhỏ nhà tớ gặp được đoàn đội tốt."

"Ừ."

Lúc hai ngươi xuống xe, có không ít fan đã vào sân.

Khương Thu Nghi cùng Lê Diệu mua bảng tiếp ứng ở ven đường, xếp hàng vào sân.

Vé ngồi của các cô ở hàng phía trước, tầm nhìn cực tốt.

Sau khi ngồi xuống, Khương Thu Nghi còn có chút hưng phấn, đây là lần đầu tiên cô tới hiện trường xem trực tiếp.

"Khi nào thì bọn họ ra biểu diễn?"

Lê Diệu: "Chờ chút nữa."

Cậu con trai ngồi cạnh Khương Thu Nghi, nghe cô hỏi như vậy thì nhìn sang cô một cái, hỏi: "Lần đầu cô đến đây à?"

Khương Thu Nghi sửng sốt gật đầu: "Ừ."

Cậu con trai nhìn chằm chằm cô cùng Lê Diệu một lúc, thấp giọng nói: "Ra là phú bà."

Khương Thu Nghi: "..."

Không bao lâu, khắp khán đài vang lên tiếng hét chói tai.

Khương Thu Nghi gương mắt, thấy idol nhỏ nhà mình ra biểu diễn.

Lê Diệu kích động không thôi, "Oa" lên một tiếng thật dài: "Ra rồi, ra rồi!"

Khương Thu Nghi cười cười, giơ bảng cổ vũ cho thần tượng.

Cậu nam bên cạnh nhìn qua, quét mắt nhìn tấm banner của cô: "Cô thích Trần Phù?"

Khương Thu Nghi mỉm cười: "Ừ."

Cậu trai cười nhạt một cái, nhàn nhạt nói: "Quả nhiên dáng dấp đẹp trai sẽ có nhiều fans."

Khương Thu Nghi im lặng một chút rồi phản bác: "Kỹ thuật chơi game của cậu ấy cũng rất tốt."

Chủ yếu là, bàn tay cậu ta rất đẹp, giọng nói cũng rất êm tai, cả người sạch sẽ. Tuy rằng thỉnh thoảng sẽ nói mấy câu chửi tục, nhưng nhìn chung rất khác với mấy nam sinh cợt nhả khác rồi.

Cậu trai mỉm cười: "Ồ."

Cậu trai nói tiếp: "Nhưng mà đáng tiếc."

"Sao đáng tiếc?"

"Cậu ta muốn gia nhập chiến đội BBC, tiền đồ đáng lo."

Khương Thu Nghi: "..."

Cô trầm mặc một lúc, tò mò hỏi: "Chiến đội BBC không tốt sao?"

"Nói không tốt thôi chưa đủ, phải là cực kì không tốt." Cậu trai không biết có phải là do nhàm chán hay không, ngồi truyền đạt cho Khương Thu Nghi không ít kiến thức trò chơi chiến đội eSport.

BBC không có tiền, ông chủ lại là một con quỷ nghèo. Chiến đội bọn họ mặc dù vẫn luôn chiêu mộ tân thành viên, nhưng đi vào đều không được đấu giải vô địch. Nói chung là không chút lợi lộc.

Cũng nói thêm, trong chiến đội của họ đã có rất nhiều thành viên trốn đi. Bởi vì quá nghèo, ở lại chưa chắc đến ngày thấy được vinh quang.

....

Nghe xong, Khương Thu Nghi trầm mặc một chút, khẽ hỏi: "Vậy tại sao cậu ấy còn muốn đi?"

"Tổng quan thì vẫn tốt hơn so với stream trực tiếp." Cậu trai giễu cợt nói: "Huống chi Trần Phù còn là một người có dã tâm."

Điểm này, Khương Thu Nghi tỏ vẻ tán thành.

Cô xem qua vài lần đấu trực tiếp của Trần Phù, cậu ta thích đấu PUBG, chỉ cần còn có cơ hội, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ hy vọng nào.

"Vậy..." Cô im lặng một lát, trong đầu bỗng hiện lên một ý nghĩ đặc biệt: "Không có ai đầu tư vào chiến đội sao?"

Cậu trai cười nhẹ: "Cô biết đầu tư chiến đội cần bao nhiêu tiền không? Ít thì vài trăm ngàn, nhiều thì 100 vạn, hơn nữa là nó sẽ không mang lại lợi nhuận trong thời gian ngắn. Nếu không phải là người sợ tiền không có chỗ tiêu thì chẳng có ma nào dại đi đầu tư kiểu này."

Hai mắt Khương Thu Nghi sáng lên, nhìn cậu ta: "Mua một chiến đội cần bao nhiêu tiền?"

Cậu trai: "?"

Khương Thu Nghi thay đổi cách ngụy biện: "Mua đội có sẵn đắt hơn hay tạo đội mới đắt hơn?"

"..."

Sau khi Khương Thu Nghi hỏi câu đó, cậu trai trẻ liền phớt lờ cô.

Khương Thu Nghi mờ mịt không hiểu tại sao.

Cô là nghiêm túc đặt câu hỏi, không phải giả!

Phát sóng trực tiếp này mang tính chất giải trí. Người được mời đến tham gia so tài cũng không hoàn toàn là game thủ. Nhưng dù vậy, trận đấu vẫn diễn ra rất hấp dẫn.

Khương Thu Nghi không biết nên bình luận như thế nào. Kỳ thật là cô cũng không hiểu lắm về trò chơi. Nhưng nhìn những con người tràn đầy nhiệt huyết, cô phảng phất như có cảm giác được trở lại cái thời thanh xuân cuồng nhiệt.

Nhìn những gương mặt trẻ tuổi trên sân khấu, họ mang theo tinh thần chiến đấu phấn chấn, mạnh mẽ, cô cảm thấy mình cũng bị lây theo.

Nếu có thể, cô thật sự muốn ủng hộ idol nhỏ nhà mình.

Trực tiếp kết thúc, mọi người tan cuộc.

Khương Thu Nghi cùng Lê Diệu đang định ra về thì cậu con trai bên cạnh đột nhiên nói: "Tùy tình huống."

Khương Thu Nghi kinh ngạc nhìn anh ta: "Cậu nói chuyện với tôi?"

Nam sinh gật đầu, đưa cho cô danh thiếp của mình, nói: "Kỳ thật tôi chính là cựu tuyển thủ chuyên nghiệp, từ BBC đi ra."

Khương Thu Nghi: "Ồ."

Cô nhìn lên danh thiếp, nam sinh ấy tên gọi là Khâu Kiến Bạch.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận