Khương Thu Nghi nghĩ tới, cực kỳ phẫn nộ.
Nếu có thể tùy tiện tiêu một ít tiền cũng mua lại được một công ty, phỏng chừng hiện tại cô đã làm cho cái công ty nhỏ đấy đổi chủ rồi.
Nhưng mà, công ty đó chưa có phá sản, thủ tục cũng nhiều, rất khó xử lý.
Lục Minh Thừa nhìn sắc mặt tức giận của cô, im lặng một lát rồi hỏi: "Còn muốn cho Hâm Trạch cải danh không?"
Khương Thu Nghi đang định nói tiếp, nghe anh nói vậy thì bất ngờ không kịp ngậm miệng.
Cô nháy mắt mấy cái, ngơ ngác nhìn Lục Minh Thừa: "Hả?"
Cô suy nghĩ, thấp giọng hỏi: "Không phải anh đã nói, đối với loại công ty nhỏ bé này, anh không hứng thú sao?"
Lục Minh Thừa: "Ừ."
Khương Thu Nghi: "Vậy tại sao anh còn hỏi em cái này?"
Cô hừ nhẹ, nói: "Là anh cố tình kích thích em có đúng không?"
Lục Minh Thừa liếc cô một cái, trầm giọng nói: "Tắm rửa trước đi, tắm xong qua thư phòng."
Khương Thu Nghi: "...?"
Anh đã nói vậy rồi thì cô cũng đi tắm rửa.
Khương Thu Nghi ngâm nga, ngâm mình trong bồn tắm, sau khi mặc đồ vào, cô mới nhớ tới cô còn phải đến thư phòng của Lục Minh Thừa.
Lúc cô qua đó thì Lục Minh Thừa đang gọi điện thoại.
Khương Thu Nghi nhướng mày.
Thấy cô xuất hiện, Lục Minh Thừa đưa cho cô một tập văn kiện.
Khương Thu Nghi cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy dòng chữ trên đấy, triệt để ngây người.
Môi dưới của cô giật giật, thật muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt nên lời.
Khương Thu Nghi cố gắng đè sự kích động to lớn trong trái tim nhỏ, mở ra từ từ nhìn.
Xác thật là Lục Minh Thừa không có hứng thú với mấy loại công ty nhỏ như Hâm Trạch, nhưng không có nghĩa anh không thể cho Hâm Trạch đổi chủ.
Anh trực tiếp mua lại cổ phẩn Hâm Trạch dưới danh nghĩa của Khương Thu Nghi.
Khương Thu Nghi vừa nhìn, cô chiếm tới 82% cổ phần Hâm Trạch, mấy cổ đông khác lần lượt là 10%, rồi 8%.
Xem xong, Khương Thu Nghi yên lặng chờ Lục Minh Thừa nói chuyện điện thoại xong.
Điện thoại vừa dứt, hai mắt cô liền phát sáng, chồm người về phía Lục Minh Thừa: "Cái này là cho em?"
Lục Minh Thừa gật đầu, thản nhiên nói: "Không phải muốn tìm anh giúp làm cho Hâm Trạch cải danh sao?"
Anh nhìn lên Khương Thu Nghi, sắc mặt lạnh nhạt: "Nghĩ ra tên chưa?"
Khương Thu Nghi lắc đầu.
Cô có chút không tin được, thì thào: "Lần trước anh nói không có hứng thú, em định thôi không làm nữa."
Lục Minh Thừa "ừ" một tiếng: "Xác thật là anh không có hứng thú, nhưng nếu em muốn đầu tư, nhiều công ty chút cũng được."
Khương Thu Nghi: "..."
Nói thật, nếu không phải cô biết một năm sau bọn họ sẽ ly hôn thì với những hành động mấy hôm nay của anh, Khương Thu Nghi sẽ thử thích anh mất không chừng.
Chỉ tiếc, một năm sau họ sẽ đường ai nấy đi. Cho nên cô không thể để bản thân mình động tâm với anh được.
"Vậy bây giờ em có thể trực tiếp vào Hâm Trạch sao?"
Lục Minh Thừa nhìn cô một hồi, biết cô lại có ý định gì: "Thủ tục thỏa thuận đều là Hứa Thần xử lý, em nói trước với cậu ta một tiếng, để cậu ta mang em qua. Người bên đó chỉ biết Hứa Thần mà thôi."
Khương Thu Nghi: "Ok."
Cô là nhìn, xem coi cái tên tra nam đó còn kiêu ngạo được mấy ngày nữa.
Cùng lúc đó, Trác Bằng vừa về nhà.
Vừa vào phòng, hắn liền nhào vào lòng của Liêu Tâm Vũ, bạn gái của hắn, tố khổ.
"Bảo bổi, em có biết bọn người đó quá đáng cỡ nào không?"
Liêu Tâm Vũ bôi thuốc lên mặt hắn, nhíu chặt lông mày, nói: "Anh yên tâm, em nghe nói vợ cũ của anh bắt đầu đi làm lại, em sẽ giúp anh lấy lại công đạo."
Trác Bằng ôm lấy cô ta, vỗ vỗ sau lưng cô ta, nói: "Vẫn là bảo bối của anh tốt nhất."
Liêu Tâm Vũ "ừ" một tiếng, tức giận nói: "Vợ trước của anh có phải bị bệnh không? Biết rõ là mình không có năng lực, còn dám kêu người đến đánh anh."
Cô ta nói: "Cũng xem lại mình coi có đầu óc hay không đi đã."
Trác Bằng: "Nhưng anh thấy nhóm họ người đông thế mạnh, cô gái mặc quần áo đen đó, bối cảnh hình như rất lớn."
Liêu Tâm Vũ cười xùy, hừ lạnh, nói: "Lớn gì mà lớn, đó đều là giả bộ. Nếu thật sự cô ta mà có bối cảnh rất lớn thì cần phải vào đồn cảnh sát sao? Coi như là lớn đi, không chừng chỉ là tiểu tam tiểu tứ của người khác, không thì sao đến đồn cảnh sát bảo lãnh cô ta chỉ có một luật sư?"
Trác Bằng ngẫm nghĩ một lúc, chỉ cảm thấy lời của cô ta cực kỳ hợp lí.
Bôi thuốc cho hắn, Liêu Tư Vũ noi tiếp: "Anh cứ chờ đi, em kêu ba em cho chúng ta ra trận. Để xem vợ cũ của anh đi làm ở đâu, em liền kêu bạn bè đến quấy rối. Đến lúc đó rồi em không tin cô ta vẫn còn có thể tiếp tục làm việc ở Ninh Thành."
"Ừ."
Trác Bằng nhìn cô, nghĩ đến sau lưng cô còn Hâm Trạch, trong ánh mắt tràn đầy nhu tình.
Hắn cúi đầu, hôn lên cổ cô ta dỗ dành: "Con hôm nay có ngoan không?"
"Ngoan."
Hắn nắm tay Liêu Tâm Vũ, dịu dàng nói: "Em yên tâm, anh nhất định sẽ cố gắng phấn đấu, cho con chúng ta điều kiện tốt nhất."
Liêu Tâm Vũ liếc nhìn anh: "Phấn đấu gì chứ, chờ khi chúng ta kết hôn, em sẽ kêu ba em nhượng cổ phần cho chúng ta."
Nghe vậy, trong mắt Trác Bằng lóe lên một tia sáng.
...
Khương Thu Nghi vẫn không biết dã tâm của mấy người kia.
Được Lục Minh Thừa cho cổ phần bên đó, tôi nay cô ngủ cực kì yên giấc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!