Tên mới cho công ty, Khương Thu Nghi tạm thời chưa có nghĩ ra.
Cô quyết định tối nay về hỏi Lục Minh Thừa, xem anh nghĩ thế nào.
Tên anh đặt, khẳng định sẽ tốt hơn cô.
Hâm Trạch có chuẩn bị cho cô một văn phòng trống, bên trong rộng rãi, sáng sủa, còn nuôi hai cậu cây kiểng.
Khương Thu Nghi đi vào, nhìn quanh, đồ vật trang trí bên trong cũng là phong cách ấm áp mà cô thích.
Đi theo sau cô là một đám người, toàn là những quản lý cấp cao, chờ cuộc họp của cô. Còn công nhân viên bình thường thì đều quay trở về vị trí làm việc
Cái công ty Hâm Trạch này, nhân viên không nhiều, nhưng lại có một đống lãnh đạo.
Khương Thu Nghi và Hứa Thần nhìn nhau, Hứa Thần ra hiệu cho cô đi đến sau bàn làm việc ngồi xuống.
Khương Thu Nghi cười cười, sau khi ngồi xuống, cô ngồi nghiêng về bên phải, tay đặt lên thành ghế, chống cằm, nhìn cực ra dáng lão đại.
Cô nâng mắt, nhìn lướt một vòng mấy người trước mặt.
Lúc nãy rùm beng, giết gà dọa khỉ ở đại sảnh xem ra là có tác dụng, bây giờ mọi người ai cũng không dám xem nhẹ cô.
"Khương tổng."
Có Hứa Thần mở miệng, cũng không ai dám gọi cô là tiểu thư Khương.
Khương Thu Nghi "ừ" một tiếng, nhìn về phía người kia: "Chuyện gì?"
Hứa Thần đứng cạnh cô, nói: "Một vị cổ đông khác của công ty."
Trong lòng Khương Thu Nghi có tính toán.
Sau khi làm quen cùng với các trưởng bộ phận trong Hâm Trạch, Khương Thu Nghi cũng không có ý định sẽ họp ở đây.
Những chuyện khác Hứa Thần sẽ xử lý, cô chỉ đến để cho đủ số lượng mà thôi.
Hứa Thần mang cô ra ngoài, thấp giọng nói: "Thiếu phu nhân vất vả rồi."
Khương Thu Nghi buồn cười: "Cảm ơn Hứa Thần."
Cô nói tiếp: "Vậy bên này giao cho anh nhé."
Hứa Thần gật đầu: "Thiếu phu nhân yên tâm, chúng tôi sẽ cho một quản lý chuyên nghiệp đến đây quản lý. Nếu thiếu phu nhân có vấn đề gì, có thể trực tiếp hỏi."
"Ừ." Khương Thu Nghi chỉ đạo: "Không cần thay đổi công ty quá nhiều, chuyên ngành chính vẫn cứ giữ nguyên, tiếp tục duy trì."
Cô muốn công ty này được cải danh, chứ không phải muốn khiến cho nhân viên thất nghiệp.
Hứa Thần biết dụng ý của cô, hiểu rõ nói: "Tôi hiểu rồi."
Khương Thu Nghi suy nghĩ một lát, nhìn về phía Lâm San San: "Cậu có muốn ở lại đây không?"
Lâm San san cười, lắc đầu: "Không được, tớ nghĩ tớ sẽ học tập thêm ở một cửa hàng trước."
Cô ấy dừng lại, thấp giọng nói: "Đợi ngày nào đó tớ có năng lực, tớ sẽ quay trở lại."
"Được." Khương Thu Nghi cũng không miễn cưỡng. Kỳ thật nếu như Lâm San San đồng ý, cô có thể sắp xếp cho cô ấy mộ vị trí ở trong Hâm Trạch. Bất kỳ chức vị nào, chỉ cần cô ấy chịu làm là được.
Cô cười cười: "Tớ chờ đến ngày đó."
Hai mắt Lâm San San sáng lên, cười thật tươi một tiếng: "Ừm."
Cô ấy tin tưởng, ngày đó rất nhanh sẽ đến.
Từ Hâm Trạch rời đi, hai người đến cửa hàng Nghê Cẩm.
Cửa tiệm đã sắp trang trí xong xuôi. Bản thân cửa tiệm đã được trùng tu thêm hai tầng lầu và một gác xép nhỏ. Sau khi cô mua nó về, chỉ cần đơn giản sơn tường lại một chút xíu, dựa theo phong cách thiết kế của Nghê Cẩm, vậy là có thể khai trương.
Khương Thu Nghi nhìn nhìn, phát hiện đã đến giai đoạn kết thúc.
Trong khoảng thời gian này cô không đến, vẫn là Thịnh Thanh Nghê chạy tới chạy lui.
Lúc hai người đến, Thịnh Thanh Nghê cũng có ở đó.
"Thu Nghi."
Khương Thu Nghi cười cười, giới thiệu với Thịnh Thanh Nghê: "Lâm San San."
Thịnh Thanh Nghê nở nụ cười: "Chào cô. Tôi là Thịnh Thanh Nghê."
Lâm San San: "Nghe danh đã lâu."
Hai người nhìn nhau mỉm cười.
Khương Thu Nghi không nói gì: "Đừng khách sáo, về sau mọi người đều là bạn bè"
Thịnh Thanh Nghê: "Đúng vậy, hai người có thể đi lên lầu hai nhìn xem."
Hai người đi theo lên lầu, trên lầu còn có chủ thầu ở đó.
Khương Thu Nghi dạo quanh một vòng, cảm thấy tương đối vừa lòng với hình thức.
Người trang trí cho nơi này là do Hứa Thần tìm người. Nhưng trước khi bắt đầu thi công, nhà thiết kế phải cùng trao đổi với Thịnh Thanh Nghê về phong cách của cửa tiệm.
"Thấy sao?"
Thịnh Thanh Nghê nhìn cô.
Khương Thu Nghi gật đầu, hai mắt lấp lánh: "Đẹp."
Cô đứng ở cửa sổ thủy tinh sát đất của tầng hai, từ đây có thể nhìn đến quảng trường Minh Vũ cách đó không xa, cùng với một số khu trung tâm khác xung quanh.
Mở cửa hàng ở đây, thật sự không cần lo đến vấn đề không có khách hàng.
Càng quan trọng hơn là, định cư ở đây phần lớn toàn là những kẻ có tiền.
Lâm San San cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình.
"Đi làm ở chỗ này, tâm trạng cũng không căng thẳng."
Thịnh Thanh Nghê cười: "Cô khoan đã thả lỏng, chúng ta mở tiệm thế này, có đôi khi cũng sẽ có những khách hàng khó chiều nóng tính."
Lâm San San lắc đầu: "Không sao, tôi cũng muốn thử trải nghiệm."
Đi dạo một vòng, Khương Thu Nghi thảo luận về phân chia lợi nhuận với Thịnh Thanh Nghê.
Cô đầu tư 100 vạn, hoàn toàn thuộc về tài sản cá nhân của cô, không có của Lục Minh Thừa.
Sau này, bất kể là cửa hàng có lợi nhuận hay hao hụt, cũng sẽ tính trên số tiền riêng đó của cô, chính là tài sản trước hôn nhân của cô.
Thịnh Thanh Nghê với cô tuy rằng là bạn, nhưng hai người vẫn hai mặt một lời, thẳng thắn đàm phán ổn thỏa, ký hợp đồng thỏa thuận.
Cửa hàng là do Khương Thu Nghi cung cấp, đương nhiên sẽ có một phần lợi thế. Nhưng Thịnh Thanh Nghê là nhà thiết kế và sở hữu nhãn hiệu, cho nên Thịnh Thanh Nghê 7, Khương Thu Nghi 3 là hợp lý nhất.
Xem hết hợp đồng, Khương Thu Nghi nhìn Thịnh Thanh Nghê: "Cô xác định sẽ không thiệt thòi chứ?"
Thịnh Thanh Nghê liếc cô một cái, buồn cười nói: "Thiệt thòi cái gì chứ?"
"Vậy cũng được, đối với hai ta đều tốt." Khương Thu Nghi tự mình tính toán, mặc dù chia ra cả hai sẽ có chịu một chút thiệt. Nhưng nếu giao cho người bạn Thịnh Thanh Nghê này, cô cảm thấy cũng có lời.
Thịnh Thanh Nghê cũng có suy nghĩ giống cô.
Thịnh Thanh Nghê cười cười, nói: "Tiền với tôi mà nói, tất nhiên là sẽ quan trọng. Nhưng được làm quen với người bạn như cô, lại càng quan trọng hơn nhiều."
Sau khi tiếp xúc với nhau, Thịnh Thanh Nghê cực kỳ yêu thích một số ưu điểm của Khương Thu Nghi.
Tính cách như Khương Thu Nghi, thực sự hiếm thấy ở ngoài xã hội.
Vả lại, bạn bè của Thịnh Thanh Nghê vốn đã ít, trong giới lại càng ít hơn. Cho nên cô ấy rất coi trọng mối quan hệ này.
Cũng như với vụ mua bán, cô ấy tin tưởng bản thân sẽ không bị thiệt.
Khương Thu Nghi dở khóc dở cười, thấp giọng nói: "Vậy tôi ký nhé. Cô đừng có mà hối hận đấy."
Thịnh Thanh Nghê: "Sẽ không."
Thịnh Thanh Nghê lém lỉnh nhìn Khương Thu Nghi, dịu dàng nói: "Tôi vẫn đang chờ cô mang đến cho tiệm mấy khách hàng lớn đó."
Khương Thu Nghi ký tên mình xuống, nháy mắt mấy cái với Thịnh Thanh Nghê, nói: "Yên tâm, đợi đến ngày khai trương, tôi nhất định sẽ quảng cáo thật lớn cho tiệm."
Thịnh Thanh Nghê: "Được."
Cô cúi đầu, ý chí chiến đấu tràn đầy, nói: "Hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể làm cho nhãn hiệu này trở nên thật nổi tiếng."
"Quốc tế tiến." Khương Thu Nghi nói xong, tự mình nở nụ cười.
Có ước mơ lớn, thì phải biến ước mơ đó thành sự thật.
Ký hợp đồng xong, Thịnh Thanh Nghê nói cho cô không ít chuyện của nhãn hiệu.
Nhờ đó Khương Thu Nghi mới biết, quá trình một bộ trang phục nếu muốn đưa ra thị trường có bao nhiêu phức tạp. Đặc biệt là khi mới thành lập thương hiệu.
Lượng công việc của Thịnh Thanh Nghê thực sự là không nhỏ.
Khương Thu Nghi suy nghĩ một lát, nhìn về phía Thịnh Thanh Nghê: "Sau này cần gì cứ nói thẳng, tôi cũng không thể cứ làm cái người ăn không ngồi rồi được."
Thịnh Thanh Nghê gật đầu: "Tớ đã nghĩ công việc cho cô cả rồi."
Khương Thu Nghi: "Là gì thế?"
Thịnh Thanh Nghê cười: "Cô làm tuyên truyền đi. Định quảng cáo thế nào?"
"Hoặc nếu cô không ngại, cô có thể làm người mẫu cho chúng ta, giúp tôi tiết kiệm một khoản phí thuê người mẫu."
Thịnh Thanh Nghê không hề nói điêu. Cô nàng phát hiện, Khương Thu Nghi rất thích hợp với khí chất của Nghê Cẩm.
Mỗi bộ đồ mặc trên người cô, đều có thể thể hiện rất tốt nét đẹp của bộ đồ ấy.
Khương Thu Nghi trố mắt, suy tư một lát, nói: "Cũng được."
Dù sao cô làm cũng chẳng mất gì.
Thịnh Thanh Nghê bật cười: "Thật sự?"
Khương Thu Nghi: "Thật, như vậy còn có thể giúp cô tiết kiệm cũng tốt chứ sao."
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, Thịnh Thanh Nghê cũng chốt trong lòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!