Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

Khương Thu Nghi giằng co trong phòng tận hơn 2 giờ, cô treo tất cả những món đồ đã mua lên, sau đó ngắm nhìn kiệt tác của mình.

Được vô cùng. Nhưng nhiêu đây mới chỉ chiếm một phần nhỏ không gian, khoảng cách tiến đến mục tiêu lấp đầy căn phòng e còn rất xa.

Cô muốn chụp ảnh lại, kỷ niệm lần đầu phóng túng của bản thân.

Khương Thu Nghi suy nghĩ một hồi, chụp ảnh đăng lên weibo.

Cô có một nick weibo không thường dùng lắm, thỉnh thoảng đăng vài bức ảnh cây cỏ gì thôi. Followers cũng khoảng mấy trăm người, ngoại trừ mấy acclone thì phần lớn người theo dõi cũng là các bà vợ nhà giàu hay con gái của nhà giàu, cùng với người thân của Lục Minh Thừa.

@Khương Thu Nghi: Thành quả chiến đấu ngày hôm nay, lần sau sẽ tiếp tục cố gắng.

Weibo vừa đăng liền nhận được rất nhiều bình luận khen ngợi.

-- Giản Đan Hạ Thiên: A a a a a, lần sau tiếp tục gọi tớ, tớ muốn tiếp tục hốt thêm mấy em trang sức!!!!

-- Thân ái lần sau đi ké TvT. Nhớ gọi

-- Tôn Tiểu Tích: ??????

-- Lục Minh Hạo: Má! Chị dâu lợi hại.

------

Khương Thu Nghi trả lời bình luận của một số người, lướt xuống một hồi thì vừa vặn nhận được tin nhắn của Lục Minh Hạo.

Cô trầm ngâm một hồi, suy nghĩ có nên trả lời lại cậu ta hay không.

Lục Minh Hạo không phải người ngoài, cậu ta chính là anh em họ có chung huyết thống với Lục Minh Thừa, lớn lên với nhau. Cậu ta xem như số ít những người có quan hệ không tệ lắm với Khương Thu Nghi ở nhà họ Lục.

Xoắn xuýt vài dây, Khương Thu Nghi không nhanh không chậm trở lại khung chat.

Vừa trả lời xong, Lục Minh Hạo lập tức nhắn lại: Chị dâu, của anh em đâu, cho em xem chút coi chị mua cho anh ấy cái gì.

Sắc mặt Khương Thu Nghi vẫn không thay đổi, gõ xuống một hàng chữ: Không mua.

Lục Minh Hạo: ?

Không để ý đến Lục Minh Hạo, cô nhắn trả lời vài tin rồi vào phòng tắm ngâm mình.

Cô xem qua, wechat nhận được rất nhiều lời mời chào mua sắm cùng các hoạt động lớn của vài thương hiệu. Đương nhiên, đối với sự tiêu pha của cô ngày hôm nay, hoàn toàn có thể trở thành một khách hàng VIP của mấy thương hiệu lớn, cũng nằm trong tầm ngắm khách hàng của bọn họ.

Khương Thu Nghi chọn lọc ra vài cái, xác định thời gian xong xuôi rồi thoải mái ngâm mình trong bồn tắm rộng rãi.

 Sau khi tắm rửa sạch sẽ, thoa sữa tắm và chăm sóc da, Khương Thu Nghi cũng không đợi Lục Minh Thừa trở về mà lên ngủ trước.

----

Mười một giờ rưỡi, Lục Minh Thừa kết thúc công việc trở về nhà.

Sau khi xuống xe, không thấy bất kỳ tia sáng nào ở trong phòng, anh nhướng mi, đẩy cửa đi vào.

Trong nhà tối đen như mực, chỉ có ánh trăng yếu ớt rọi từ bên ngoài cửa sổ, anh lên lầu, nhìn vào cô gái đang say giấc nồng trên giường, cả người rơi vào trầm tư.

...

Mấy phút sau, Lục Minh Thừa đi xuống lầu. Bác Từ đang định về nghỉ, nhìn thấy Lục Minh Thừa đi xuống, trong lòng có chút bối rối.

Mi tâm bác nhảy một cái, thấp giọng hỏi: "Sao cậu chủ còn chưa nghỉ ngơi?"

Lục Minh Thừa nhàn nhạt nói: "Trong phòng không có nước." nên anh xuống lầu để uống nước.

Bác Từ sợ run, vội nói: "Xin lỗi, cô chủ không nhắc nhở tôi cho nên tôi quên mất."

Bình thường thì người giúp việc bọn họ đều sẽ đều đặn hằng ngày mang nước lên trên phòng Lục Minh Thừa, mỗi ngày đổi một người mang, hôm nay đến lượt Khương Thu Nghi.

Nhưng hôm nay Khương Thu Nghi đi dạo phố, cũng không nhắc nhở người giúp việc mang lên, nên mới dẫn đến tình trạng như bây giờ.

Lục Minh Thừa gật đầu đã biết, nhận lấy ly nước từ quản gia, đưa lên uống một hớp.

Bác Từ tò mò nhìn lên lầu, hỏi: "Cô chủ ngủ sớm như vậy?"

Lục Minh Thừa ngừng lại một chút: "Có lẽ mệt."

Bác Từ nhìn sắc mặt anh, trong lòng suy đoán, sẽ không phải là hai người này đang cãi nhau chứ?

Khương Thu Nghi trước đây chưa bao giờ dám đi ngủ sớm mà không đợi Lục Minh Thừa về nhà.

Không để đến bác Từ nghĩ gì, Lục Minh Thừa uống hết nước liền đi lên lầu.

Anh theo thói quen check điện thoại trước khi đi ngủ, sợ có bỏ sót cái gì. Mới mở ra, đập vào mắt chính là tin nhắn của Lục Minh Hạo.

Lục Minh Hạo: [ Anh, chị dâu hôm nay vậy mà đi dạo phố! Hiếm lạ! ]

Lục Minh Thừa: [?]

Lục Minh Hạo thấy Lục Minh Thừa trả lời, lại càng trở nên nhiệt tình, dồn dập nhắn hỏi: [ Chị dâu nói chị đi dạo phố không hề mua cho anh chút gì!? Là thật sao? ]

Lục Minh Thừa: [ Đàn ông dẹp ngay cái tính hóng chuyện. ]

Lục Minh Hạo: [?]

Lục Minh Hạo: [ Em chỉ thuận miệng hỏi một chút, kinh ngạc mà thôi. Trong trí nhớ chị dâu không phải là người như thế. ]

Lục Minh Thừa lạnh mặt quét mắt nhìn, mi tâm giật giật, không để ý đến thằng em họ nữa, trực tiếp tắt điện thoại.

Nhắm mắt làm ngơ.

Mấy việc này, anh không cần bất luận kẻ nào nhắc nhở.

---

Sau một giấc ngủ dậy, cả người Khương Thu Nghi vô cùng sảng khoái.

Không cần quan tâm đến cảm nhận của bất kỳ ai hay phải chăm sóc ai, ngủ đến khi bản thân bão hòa mà tỉnh dậy.

Khi tỉnh dậy, ánh nắng bên ngoài sáng chói chiếu vào phòng.

Bên cạnh giường đã không còn người, thậm chí một chút hơi âm cũng không còn lại.

Cô nhìn nhìn, cũng không thèm để ý đứng dậy đi đến bên cửa sổ sát đất.

Phòng của cô cùng Lục Minh Thừa có một cái cửa sổ trong suốt rộng dài đến sát đất, có thể nhìn thấy bao quát phong cảnh xung quanh.

Cô đứng bên cửa sổ nhìn ra khung cảnh bên ngoài một chút, mơ hồ có thể nhìn thấy người làm vườn đang loay hoay dọn dẹp trong sân.

Khương Thu Nghi nhướng mi, nhìn chằm chằm chiếc là vàng khô rải rác trên đất đến thất thần, cô đang suy nghĩ lịch trình của hôm nay sẽ là gì.

Đang suy nghĩ thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên cắt đứt không gian yên tĩnh.

Khương Thu Nghi nhìn tên người gọi, vậy mà lại là Lục Minh Hạo.

"Alo." 

"Chị dâu!" Âm thanh Lục Minh Hạo kích động lập tức truyền đến: "Hôm nay chị có rảnh không?"

Khương Thu Nghi: 'Sao vậy?"

Lục Minh Hạo nghĩ một hồi rồi nhỏ giọng nói: "Nếu chị rảnh rỗi, vậy có thể làm quân sư cho em một tí được không?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận