Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Sáng hôm sau, trước khi Tạ Phong đi làm, Mạc Linh lấy số đo của hắn.Cả quá trình cô bị Tạ Phong trêu chọc không ít.

Đến lúc đo xong, Mạc Linh đã đỏ bừng cả mặt.Cô đuổi hắn ra khỏi căn hộ rồi đóng sầm cửa lại.

Tạ Phong nhìn cánh cửa đã đóng, mỉm cười lắc đầu rồi rời đi.Hắn trêu chọc cô nhiều nên cô giận luôn rồi.

Mạc Linh cũng không ở nhà lâu.Cô ghi lại số đo rồi lấy bản thiết kế xuống dưới lầu.

Bình thường, cô luôn đi làm trước Tạ Phong.Hôm nay, cô cố ý xin về một lát để lấy số đo của hắn.

Bài tập cô Đoan giao có thời hạn, Mạc Linh phải hoàn thành càng sớm càng tốt.Cô cũng không có thói quen kéo dài thời gian.

Chào hỏi chị Ngọc Tiên, Mạc Linh đi lên kho tìm vải.

Cô Đoan đã nói với cô rồi.

Cô được dùng vải và các vật liệu khác của cửa hàng nhưng sẽ phải trả tiền.Giá này theo giá ưu đãi cửa hàng chiết khấu cho nhân viên.

Mạc Linh cũng không có ý kiến gì.Cô lúc này không phải là mấy tháng trước nữa.

Hiện giờ cô có tiền.

Mạc Y Phường càng ngày càng phát triển, cô lại càng ăn nên làm ra.

Bước vào kho đồ, Mạc Linh nhanh chóng chọn được loại vải mình mong muốn.

Cô chọn cho Tạ Phong một tấm vải trơn màu xanh than, áo bên trong là sơ mi trắng.

Đây là loại vải dệt mới nhất của Mạc Y Phường.

Hiện giờ, cô đã học xong cả dệt nổi và dệt chìm đang học đến dệt viên rồi.Thời gian trước, linh cảm cô tăng mạnh nên học nhanh hơn, mọi thứ cũng cảm giác dễ dàng hơn.

Bây giờ, cô lại đang mắc ở dệt viên.

Nhưng Mạc Linh cũng không nóng lòng.

Việc dệt vải này ấy mà lúc có linh cảm học rất nhanh còn không cũng rất tốn thời gian.

Bên phía cậu mợ cũng không thúc giục cô.

Hiện giờ, vải dệt của tiệm bán chủ yếu vẫn là vải dệt đơn và vải dệt đôi.Những người bọn cô tuyển đã học được hai cách dệt này.

Còn những loại dệt phiá sau vẫn phải nhờ đến Mạc Linh và Khánh Vy.

Vì vậy, số lượng ít, chưa thích hợp để đẩy mạnh phát triển.

Chọn được vải xong, Mạc Linh liền để đồ vào thang máy chuyên dụng rồi xuống dưới.

Ngoài vải, cô cũng phải chọn chỉ, chọn cúc, khóa rồi vài vật liệu khác.

Ở tiệm có hai bàn cắt cùng hai chiếc máy may.

Một trong số đó là của cô Đoan, thứ còn lại thường để cho học trò học việc hoặc thợ may thành phố khác đến.

Bình thường, mỗi tiệm có một đến hai thợ may.

Nếu thợ may thành phố khác đến, bọn họ cũng có quyền sử dụng vật liệu và máy may của cửa hàng tại thành phố này.

Điều này nghĩa là cô Đoan sang thành phố S cũng được sử dụng đồ đạc của cửa hàng Dr & .Jess Veste như ở thành phố P.

Tuy nhiên đến lúc ấy việc kê khai cũng phải ghi rõ ràng.

Mạc Linh đã học cắt rồi.

Vì vậy, cô tốn một buổi sáng để cắt xong áo và quần.

Vest cô còn chưa động đến.

Cắt vải không phải chuyện dễ dàng đặc biệt đây lại là lần đầu tiên cô cắt hoàn chỉnh một bộ.

Bình thường, Mạc Linh cũng quan sát cô Đoan và tập luyện.

Nhưng những điều này không thể so sánh với việc chân chính cầm kéo được.

Tuy nhiên, Mạc Linh cũng cảm thấy rất vui vẻ.

Lúc cầm kéo, sự tập trung của cô lớn hơn bình thường.

Bản thân cô cũng tiến vào trạng thái giống như thiên, chỉ quan tâm đến việc cắt may.

Mạc Linh mất một buổi sáng để cắt áo và quần.

Sau đó, cô dùng cả buổi chiều để cắt áo vest.

Buổi chiều, lúc cô làm cô Đoan cũng có ghé qua nhưng không nói gì.

Mạc Linh lúc đó không quá để ý.

Lúc cô cắt xong, cô Đoan cũng chẳng thấy đâu.

Chị Tiên là người kể cho cô mọi chuyện.

Đến tối đóng cửa hàng, Mạc Linh nhận được điện thoại của Tạ Phong.

Hắn có việc nên tối sẽ muộn, bảo cô không cần đợi cơm.

Mạc Linh đáp lại rồi cúp máy.

Về căn hộ, cô ăn uống, tắm rửa xong xuôi rồi ngẩn người.

Mạc Linh lúc này chợt nghĩ đến người mà mình đã lãng quên bấy lâu nay, Ngọc Mai.

Quan hệ của cô và Ngọc Mai không tính là quá thân thiết nhưng cũng chẳng đến nỗi không tốt đẹp gì.

Bọn họ vừa làm bạn lại vừa là người hợp tác của nhau.Ngọc Mai biết rất nhiều chuyện về cô.

Người phụ nữ này cũng chẳng bao giờ ngăn cản hay khuyên nhủ cô điều gì.

Ngọc Mai chi bổ sung một vài điểm trong kế hoạch nếu cô muốn làm mà thôi.

Lôi điện thoại ra, Mạc Linh ấn một dãy số quen thuộc.

Cô và Ngọc mai có cách liên lạc riêng với nhau.

Ngọc Mai có riêng một số chuyên dành cho việc chạy trốn.Mạc Linh biết số ấy.

Bình thường, cô cũng sẽ không gọi số này.

Nếu không phải trường hợp nhạy cảm, bọn họ sẽ gọi điện bằng số thông thường để tránh người khác nghi ngờ.

Tiếng điện thoại vang lên không quá lâu, đầu bên kia liền bắt máy: "Tôi tưởng cô sẽ không bao giờ gọi cho mình"

Ngọc Mai thoải mái lên tiếng.

Vài tháng trước khi chạy trốn, Ngọc Mai quả thật rất lo lắng.

Nhưng sau đó, không có ai đuổi theo mình, cô liền thấy yên tâm.

Mặc dù sau đó có người đến tìm cô hỏi chuyện của Mạc Linh nhưng người này cũng không uy hiếp hay đe dọa gì Ngọc Mai.

Ngược lại, người này còn hứa sẽ bảo vệ cô nếu có người của Hoàng Quân và ông Sơn tìm đến.

Trực giác mách bảo cô rằng người này muốn bảo vệ Mạc Linh.

Nhưng khi ấy, không ai biết Mạc Linh đang ở đâu.

Ngọc Mai cũng chẳng liên hệ được với cô.

Thực ra, việc liên lạc giữa hai người bọn họ người chủ động là Mạc Linh.

Mạc Linh có số của Ngọc Mai nhưng Ngọc Mai thì không.

Cô không biết trường hợp nguy cấp Mạc Linh dùng số điện thoại nào cũng không biết có thể tìm người ở đâu nên chỉ có thể chờ đợi.

Cô chỉ có thể đợi Mạc Linh chủ động liên lạc với mình.

Điều này cũng đảm bảo an toàn cho cả hai.

Mạc Linh là người bị truy đuổi, người khác sẽ tìm đến Ngọc Mai.

Cô không biết tin tức gì sẽ đảm bảo được mạng sống.Còn Ngọc Mai chẳng mấy khi đắc tội với người khác.

Những việc cô làm từ trước đến nay đều cho Mạc Linh, người đắc tội cũng chỉ liên quan đến Mạc Linh.

Tháng trước, Ngọc Mai đợi mãi không có tin tức gì của Mạc Linh đã thử thăm dò tình hình thành phố S.

Có người vẫn đang tìm Mạc Linh nhưng mọi thứ đã lắng xuống rồi.

Ngọc Mai thầm thở phào song cô vẫn không đủ dũng cảm để quay trở lại thành phố S.

Ngọc Mai nghĩ cứ để thêm một thời gian nữa đã.Mọi việc lắng xuống sẽ tốt hơn.

"Tôi quên mất", Mạc Linh dựa vào ghế nói.

Từ lúc đến thành phố P đến bây giờ, cô có nhiều chuyện phải làm.

Mỗi ngày trôi qua đều ngập tràn trong công việc.

Chính vì thế cô liên quên đi chuyện này.

Xét về khía cạnh nào đó, việc này cũng tốt.

Mạc Linh không biết tình hình thành phố S.

Cô không biết bọn họ có còn tìm kiếm mình, có còn theo dõi Ngọc Mai nữa hay không.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận