Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

"Sau khi cô đi, có một số chuyện khác xảy ra.Tôi bị tống vào bệnh viện tâm thần.Tôi đợi hai người kia lấy nhau liên trốn thoát khỏi bệnh viện tâm thần.Hiện giờ, tôi đang ở thành phố khác, sống một cuộc sống khác.Mạc Linh lúc trước đã chết rồi", cô nhẹ nhàng nói mọi chuyện.

Mạc Linh lúc trước đã chết cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Ngọc Mai nghe vậy thở dài, im lặng trong chốc lát.

Ngọc Mai biết chuyện của Hoàng Quân và Mạc Linh.

Cô biết Mạc Linh điên cuồng như thế nào để có thể ở bên Hoàng Quân.

Cô cũng biết Mạc Linh bất chấp tất cả để có được tình yêu của người này đến thế nào.

Nhưng Hoàng Quân lại không yêu Mạc Linh.

Đôi lúc, cô rất muốn khuyên Mạc Linh buông tay, khuyên người này nhìn thoáng một chút.

Nhưng cuối cùng cô lại chẳng mở miệng.

Ngọc Mai không có lập trường.

Cô không phải là bạn, chỉ là người qua đường trong câu chuyện của Mạc Linh.

Cô có thể đứng xem, có thể giúp đỡ nhưng lại chẳng thể khuyên nhủ gì.

"Cô buông tay được sao?" Ngọc Mai hỏi.

Mạc Linh yêu Hoàng Quân đến chết đi sống lại, đến từ bỏ cả bản thân mình.

Yêu sâu đậm đến vậy làm sao có thể nói buông tay là dễ dàng buông được.

"Tôi không yêu Hoàng Quân quá nhiều như mình nghĩ", Mạc Linh cười nhẹ rồi nói, "Tôi đối với anh ta ngoài tình yêu còn có sự cố chấp.Hơn nữa, yêu sâu đậm đến đâu, chết rồi cũng sẽ quay đầu"

Mạc Linh nói là sự thật theo cả hai nghĩa nhưng Ngọc Mai lại hiểu theo hướng cô đã chết tâm rồi.

Cũng phải thôi, Mạc Linh điên cuồng vì người kia thời gian cũng không ngắn.

Tình cảm cho dù có đong đây cũng sẽ bị thời gian bào mòn.

Huống hồ, Mạc Linh lại là yêu đơn phương, sự đau đớn, tủi hờn lại càng nhiều.

"Cô nghĩ được như vậy cũng tốt", Ngọc Mai thở dài nói.

Đây có lẽ là kết cục tốt nhất cho Mạc Linh, buông bỏ quá khứ, làm lại từ đầu.

"Tôi không biết bọn họ có tìm tôi nữa hay không nhưng cô tạm thời đừng về thành phố S.Nếu thiếu tiền có thể bảo tôi một tiếng", Mạc Linh nhẹ nhàng nói.

Đẩy Ngọc Mai đến tình trạng này, cô cũng có trách nhiệm.

"Không cần đâu.Số tiền lúc trước cô đưa tôi là đủ rồi", Ngọc Mai lắc đầu nói, "Bọn họ vẫn đang tìm cô.Cô cũng đừng về đó."

Mạc Linh nghe vậy hơi nhíu mày.

Cô bỏ trốn không phải mới hôm qua vậy mà sao bọn họ vẫn tìm cô? Là Nguyệt Hạ lo sợ, Hoàng Quân muốn để cô trong tâm mắt mới yên tâm hay còn chuyện gì khác nữa? 

"Tôi nghe phong phanh Nguyệt Hạ có thai nhưng đã bị sảy trong một vụ tai nạn.Người kia khai ra cô", Ngọc Mai nói.

Cô không ở thành phố S nhưng cô có nguồn tin riêng của mình.

Vì vậy, Ngọc Mai nghe ngóng được chuyện này.

Lúc nghe tin, Ngọc Mai không quá tin tưởng.

Mạc Linh điên cuồng thật nhưng chưa bao giờ Mạc Linh nghĩ đến chuyện làm hại người khác một cách quá đáng như vậy.

Nhưng cô cũng không dám chắc chắn quá.

Mạc Linh nghe xong hơi sững người rồi bật cười.

Cô đoán không lầm trò này lại do Nguyệt Hạ bày ra.

Từ trước đến nay, Mạc Linh chỉ gây tai nạn cho Nguyệt Hạ đúng một lần chính là lần cô lái xe của Nhật Minh.

Còn những lần khác, cô có tiếng mà không có miếng, gánh tội thay cho Nguyệt Hạ.

"Nguyệt Hạ quả thật là chán ghét tôi đến tận xương tủy", Mạc Linh châm chọc.

Cô lúc đầu không hiểu Nguyệt Hạ tại sao lại làm vậy.

Nhưng suy nghĩ kỹ càng, cô lại có thể lý giải được.

Nguyệt Hạ làm vậy để đổi lại càng nhiều lợi ích hơn mà thôi.

Cô trong mắt Hoàng Quân sẽ ngày càng xấu xí.

Nguyệt Hạ đóng vai cô bé lọ lem bị ức hiếp, đáng thương và tội nghiệp.

Chuyện gì bất lợi với Nguyệt Hạ đều đổ cho cô, một mũi tên trúng hai đích.

Ngọc Mai nghe vậy là đoán được chuyện này quả thật không phải do Mạc Linh làm.

Mạc Linh điên cuồng nhưng dám làm dám nhận.

Mạc Linh lại càng không cần nói dõi cô.

Dù sao chuyện này có do Mạc Linh làm hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến cô chút nào.

"Khi đó cũng có một người khác đến tìm tôi", Ngọc Mai nói thêm, "Người này không cùng phe với bên kia.Người này cũng hứa sẽ bảo vệ tôi khỏi người của Hoàng Quân và ông Sơn."

Mạc Linh nghe xong liền đoán được ai.

Người này tám phần là người của Tạ Phong.

Ngoại trừ những người kia, chỉ có hắn mới đi tìm cô.

Nếu cô đoán không nhầm, lúc mình trốn khỏi bệnh viện tâm thần Tạ Phong sẽ rất lo lắng.

Hắn cũng sống lại giống cô, đều chỉ có một cơ hội duy nhất này để có thể thực hiện ước muốn.

"Cô không cần lo lắng.Người này sẽ không làm hại cô", Mạc Linh nói thêm.

Tạ Phong sẽ không bao giờ làm hại những người khác.

Ngọc Mai đáp lại.

Hai người bọn họ nói chuyện thêm một lát nữa rồi cúp máy.

Mạc Linh nói sẽ liên lạc lại sau.

Cả hai người đều không nói địa chỉ cho nhau biết.

Bọn họ quen thuộc nhưng vẫn giữ khoảng cách cũng là đảm bảo an toàn cho cả hai.

Mười giờ rưỡi Tạ Phong mới về nhà.

Lúc này, Mạc Linh mới dệt xong một tấm vải.

Tấm vải để may áo cho Tạ Phong cô đã dệt xong từ mấy hôm trước.

Còn tấm lần này dệt bù cho cửa hàng vì thời gian trước cô không dệt được quá nhiều.

"Em chưa đi ngủ sao?" Tạ Phong bước vào rồi hỏi.

Mạc Linh cười lắc đầu nói: "Em để nước cho anh đấy"

Tạ Phong gật đầu vào trong lấy đồ rồi đi tắm.

Cả người toàn mùi rượu nên hắn không muốn ôm Mạc Linh.Hắn không muốn trên người cô cũng dính thứ mùi khó chịu này.

Mạc Linh cũng hiểu ý.

Cô dọn lại đồ đạc cho hắn rồi lên giường.

Tạ Phong tắm xong, sấy qua tóc rồi cũng lên giường.Hắn ôm cô vào lòng rôi thuận tay tắt luôn đèn ở phía sau.

"Anh cho người tìm Ngọc Mai à?" Mạc Linh hỏi.

Tạ Phong sững người xong nhanh chóng thừa nhận.

Việc hắn đi tìm cô chẳng có gì lạ cả cũng chẳng cần giấu diếm làm gì.

Mạc Linh cũng không trách hắn.

Cô nhẹ nhàng nói: "Lúc nãy em vừa gọi điện cho cô ấy.Cô ấy nhắc đến một người, em liền nghĩ đó là người của anh"

"Khi không thấy em, anh rất lo lắng", Tạ Phong ôm chặt cô rồi nói, "Anh lật tung khắp mọi nơi mà không thấy em.Những ngày tháng ấy không khác gì địa ngục đối với anh."

Hắn dứt lời, cô liên vỗ nhẹ lưng hắn nói: "Xin lỗi"

Ta Phong không nói gì chỉ ôm chặt cô hơn.

May mắn cuối cùng bọn họ cũng đến được với nhau.

Đã có được cô, hắn chắc chắn sẽ không buông tay ra.

Cho dù có bất cứ chuyện gì, hai người bọn họ cũng sẽ ở bên nhau.

"Em nghe Ngọc Mai nói bọn họ vẫn đang tìm em sao?" Mạc Linh hỏi thêm.

Tạ Phong cũng chẳng giấu diếm nói: "Nguyệt Hạ có thai nhưng là thai lưu.Cô ta dựng chuyện đổ cho em nên bọn họ mới tìm kiếm lại"

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận