"Chuyện này là sao?" Ông tiến nghe vậy sắc mặt lại càng khó chịu hơn.
Vừa nãy, ông đứng hơi xa nên không nghe thấy gì.
Không ngờ con cái nhà ông lại bị bắt nạt đến nước này.
Nhà họ Hoàng ở thành phố này cũng không phải là gia đình người khác có thể bắt nạt được.
Ông không dám tự mình nhận là số một số hai nhưng đi ra ngoài có không ít người kính trọng ông vài phân đấy.
"Nếu con gái ông không dây dưa tôi sẽ phải làm vậy sao?"
Tạ Phong không hề mất bình tĩnh hỏi lại "Cô ta xin lỗi thì tôi phải tha thứ.Đây là quy tắc ở đâu vậy?"
Tạ Phong không hề ngại bọn họ.Chút danh tiếng mà muốn lấy ra dọa hắn ư? Ông tiến còn không bằng một góc của ông nội hắn đâu.
Năm đó, hắn bị ông nội đánh nhừ tử cũng không hé răng một câu nào.
Bây giờ bọn họ còn muốn ép buộc hắn, nghĩ hắn dễ dàng bắt nạt lắm hay sao? Câu hỏi của hắn khiến ông Tiến cứng người.
Ông không nghĩ người này lại mồm mép đến vậy.
Không ai quy định xin lỗi nhất định sẽ được người kia tha thứ cả.
Nhưng ông không thể nói như vậy được.
Bao nhiêu con mắt đang đổ dồn về phía bọn họ.
Ông nhất định không được để bản thân mình trở thành kẻ yếu thế được.
"Tính tình tôi không tốt chút nào.Tôi cũng tỏ rõ thái độ rồi, là con gái ông dây dưa trước còn muốn tôi tha thứ", Tạ Phong nhàn nhạt nói thêm.
Hắn nhìn thẳng vào mặt Lệ Thủy.
Cô ta đang trốn ra phía sau, sau lưng bố và anh trai mình.
Cô chẳng ngờ Tạ Phong lại nói thẳng toẹt mọi thứ ra như thế.
Cô thực sự chưa gặp người đàn ông nào hơn thua với phụ nữ từng chút một như hắn cả.
"Đã nói thẳng nhưng lại tiếp tục làm phiền người ta, ông biết thế gọi là gì không, vô duyên", Tạ Phong nhấn mạnh hai chữ cuối rồi cười nhếch mép.
Tiếng bàn tán xung quanh bắt đầu lớn dần.Mọi người xì xầm, chỉ trỏ Lệ Thủy.
Lệ Thủy cảm giác khó chịu.
Cô không thích ánh mắt mọi người nhìn mình, lại càng không thích cảm giác bị bàn tán như thế này.
Từ trước đến nay, có ai dám ngang nhiên bàn tán về cô như vậy cơ chứ.
Lệ Thủy hiện giờ rất muốn bảo bọn họ im lặng đi nhưng cô không thể.
Ở đây toàn nhân vật máu mặt.
Cô không muốn gia đình mình mất mặt.
"Tôi nói thẳng con gái ông không hiểu nên chỉ đành dùng cách này thôi", Tạ Phong nhún vai, "Nếu ông có cách nào tốt hơn hoặc cho rằng tôi có thể động tay động chân thì tôi xin lỗi"
"Anh đừng đổi trắng thay đen như thế", Hoàng Quân tức giận nói.
"Con bé chỉ hỏi anh vài câu mà cũng là làm phiền hay sao? Lệ Thủy cũng rất hiểu chuyện, chỉ cần anh nói không thích nó nhất định sẽ không bám lấy.Anh đây là đang ngậm máu phun người."
"Hỏi vài câu, người kia đáp lại trở thành trò chuyện nhưng một bên liên tục hỏi đó là làm phiền", Tạ Phong phản bác, "Tôi không thích em gái anh.Cô ta ở đó tuôn một tràng dù tôi đã tỏ thái độ không phải làm làm phiền sao? Còn nếu anh coi đây không phải là làm phiền tôi cũng chẳng có cách nào khác"
Thái độ hắn kênh kiệu, ngang ngược nhưng ông Tiến không thể bắt bẻ được.
Lời Tạ Phong nói có lý trong khi ấy lời của Hoàng Quân lại chẳng khiến người khác tin tưởng được.
So sánh ra mới thấy, dù cùng không có bằng chứng nhưng người ta sẽ tin lời Tạ Phong chứ không phải Hoàng Quân.
Con trai ông vẫn còn phải rèn luyện nhiều.
"Chúng ta có thể tìm chỗ nào kín đáo hơn để nói chuyện không?" Ông Tiến xuống nước.
Giọng nói của ông lúc này so với lúc trước đã khác hoàn toàn.
Ông còn chưa quên tạ Phong đi cùng ông Giang đâu.
Công ty phía sau ông Giang rấy bí ẩn, ngay cả cái tên cũng không lộ ra.
Nhưng ông Tiển nghe nói ông Giang từng dẫn rất nhiều mối cho một vài công ty ở thành phố S.
Mà những mối ấy đều là làm ăn với chính phủ.
làm ăn với chính phủ dù có nhiều điều hạn chế nhưng dự án luôn lớn, số tiền thu vê cũng không phải nhỏ.
Vì vậy, ông Tiến mới muốn làm thân với ông Gang.
Lệ Thủy và hắn mà nên một đôi lại càng tốt.
"Có chuyện gì không thể nói trước mặt mọi người sao?"
Tạ Phong bật cười hỏi "Tôi không nghĩ chúng ta cần nói chuyện riêng đâu.Ở đây cũng rất tốt.Buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi."
Tạ Phong không muốn đi khỏi sảnh chính.
Nói chuyện riêng, nói thì nghe hay lắm.
Nhưng đến lúc ấy không phải bọn họ muốn nói kiểu gì thì nói hay sao? bản thân Tạ phong muốn giải thích cũng chẳng có nhiều miệng bằng bọn họ.
Thêm nữa, hắn cũng không muốn phí thời gian với người nhà này.
Cho dù ông Tiến có thể làm thân với chú Giang cũng chưa chắc dự án của bọn họ có nước canh để SL húp.
Tạ Phong thậm chsi tình nguyện lựa chọn một công ty khác mà không phải SL.
SL không phải là duy nhất hay bá chủ.
Ở thành phố S có nhiều công ty với chất lượng tương đương mà giá cả lại mềm hơn nhiều.
Trước thái độ dầu muối không ăn của Tạ Phong, ông Tiến tức giận không nguôi.
Một người trẻ tuổi lại dám ăn nói xấc xược với ông như vậy sao? Hắn đúng là không biết tôn trọng tiền bối gì cả.
Cũng may, hắn không phải con rể của ông.
Ông mới chỉ có ý định mà thôi.
Nhưng người này không tốt đẹp gì, thái độ quá cứng rắn.
Về nhà, ông phải dạy dỗ lại Lệ Thủy để nó tránh xa hắn ta ra.
Bà Nga từ nãy đến giờ đứng sau chồng mình không hiểu mọi người đang sợ cái gì.
Tạ Phong chỉ là một thằng oắt con coi trời bằng vung mà thôi.
Với hạng người này, chẳng cần đến danh tiếng công ty SỈ mà chỉ cần danh tiếng của chồng bà đã chạy mất dép ấy chứ.
"Danh dự của con gái tôi không phải thứ để cậu mang ra làm trò đùa", bà Nga cất tiếng, "Ông nhà tôi muốn nói chuyện riêng cũng chỉ là lo lắng cho danh tiếng của câu.Đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt"
Bà Nga trần trụi đe dọa không khiến Tạ Phong cảm giác sợ hãi.
Ngược lại, hắn cảm giác như bị chọc cười.
Mẹ của Hoàng Quân cũng không thông minh lắm nhỉ.
Bà ta kém hoàn toàn so với bà Tiên.
Một người mưu mô như bà Tiên mới có thể ngồi vững ở chiếc ghế nữ chủ nhân.
"Đây là muốn uy hiếp cháu tôi?" Ông Giang đúng lúc này cất tiếng.
Ông lúc đầu dự định không xen vào.
Dù sao cũng là chuyện của người trẻ, mấy người trẻ giải quyết với nhau là được rồi.
Ông cũng không nghĩ Tạ Phong sẽ chịu thiệt.
Nhưng bây giờ, có thêm cả ông bà Tiên, ông Giang không thể không ra mặt.
Ông không muốn Tak Phon mang tiếng bất kính với người lớn tuổi.
Dù rằng thằng bé chẳng để ý nhưng sau này chuyện bại lộ ra cũng không hay.
Vì vậy, chi bằng giải quyết ngay từ lúc đầu.
"Chú Giang, chuyện này là do anh ta sia trước", Hoàng Quân lập tức giải thích.
"Có sai hay không không phải một mình cậu nói là được", ông Giang nghiêm mặt đáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!