"Hiểu nhầm sao? Giọng bà nhà rất lớn ấy.Tôi lớn tuổi rồi nhưng cũng không đến nỗi nghe nhầm", ông Giang tiếp lời.
Nếu hai người bọn họ vẫn giữ thái độ như trước, ông Giang có thể bỏ qua.
Đằng này bọn họ lại dám uy hiếp Tạ Phong, bọn họ chán sống rồi hay sao? Nếu để ông chủ biết chuyện này, đừng nói đến SL cả mấy cái SL ông chủ cũng sẽ làm cho tan tành.
Ông chủ của ông nổi tiếng là người bao che khuyết điểm.
Ông cụ có thể mắng chửi con cháu nhưng người ngoài nếu nói một câu thôi đều không được.
Đến lúc này, bà Nga cũng không ý thức được tính nghiêm trọng của lời nói vừa nãy.
Bà chỉ coi ông Giang là một thương nhân bình thường như những người khác thôi.
Ông ta ngang cơ hoặc thậm chí sẽ thấp hơn nhà họ Hoàng.
Gia đình bà không cần sợ hơn nữa người sai trước chính là cháu ông ta.
Được Lệ Thủy để ý là phúc phần nhà cậu ta, cậu ta không thích thì thôi lại còn bôi xấu con gái bà.Chuyện này bà nhất định sẽ không bỏ qua được.
Nhưng khi bà Nga định lên tiếng thì bị Nguyệt Hạ giữ lại.Cô nhìn mẹ chồng mình hơi lắc đầu nhẹ.
Nguyệt Hạ không biết việc kinh doanh của nhà chồng mình.Nhưng cô làm diễn viên, đã tham gia rất nhiều buổi tiệc rồi.
Cô biết về ông Giang.Ông Giang được rất nhiều người kính trọng dù rằng không ai biết chính xác vê ông.
Nhưng điều ấy không ngăn được người khác nịnh bợ, làm thân với ông.
Có một số nhà víi được ông giúp đỡ đã phất lên nhanh chóng.
Bà Nga khó hiểu, định hất tay cô ra.Song lúc này, ông Tiến quay lại nhìn bà một cái.Bà Nga lập tức im lặng.
Lúc nãy, chồng bà đã cảnh cáo bà bằng ánh mắt.
Bà không thể làm trái ý ông.
"Lúc nãy bà nhà tôi vì lo cho con cái nên có hơi nóng giận, mong ông thông cảm", ông Tiến xuống nước.
Thực ra, thái độ của ông với ông Giang khá phức tạp.
Ông Giang ít tuổi hơn ông nhưng đã đứng ở vị trí được vạn người ngưỡng mộ và kính trọng.
Điều này khiến ông Tiến đố kỵ.
Tùy rằng địa vị của ông ở thành phố S cũng không phải dạng vừa nhưng so ra vẫn kém hơn so với Giang.
Vì vậy, ông giữ thái độ vừa muốn làm thân lại vừa xa cách.
Đương nhiên, bên ngoài ông vẫn kính trọng người ta như bình thường.
"Cháu tôi đã giải thích rõ ràng rồi", ông Giang lạnh mặt nói, "Tôi nghĩ chẳng có hiềm khích gì ở đây cả"
"Chuyện này nói thế nào Lệ Thủy cũng là con gái", ông Tiến mềm mỏng, "Danh dự con bé thực sự rất quan trọng."
Ông Tiến không nói hết câu nhưng ở đây ai cũng hiểu ý ông cả.
Ý ông muốn Tạ Phong xin lỗi.
Hắn là đàn ông, danh dự có chút tiếng xấu cũng không sau nhưng Lệ Thủy thì không thể.
Nghe thật mắc cười.
"Con gái nhà các người là châu là ngọc còn cháu trai tôi là cục gạch, hòn đá ở ngoài đường?" Ông Giang hỏi lại đầy châm chọc.
Lúc này tiếng xì xào, bàn tán xung quanh lại tăng lên.
Những câu nói đánh giá như vô tình rơi vào tai bọn họ.
"Không ngờ con gái ông Tiến mất giá như vậy.Người ta đã không thích còn cố tình bám theo để làm gì thế không biết", một người gần đó nêu ý kiến.
"Vừa nãy, tôi thấy cậu trai kia đi ra khu tự chọn.Lệ Thủy đi theo phía sau ấy, Lúc người ta đang gắp đồ cũng sẽ đến, lúc người ta ngồi xuống cũng mặt dày gồi theo.Không biết bị từ chối thẳng thừng quá hay sao nên bỏ đi.Lúc sau, có trở lại cùng Nguyệt Hạ ây", người khác tiếp lời.
"Sao mấy người không nghĩ cậu ta cố tình làm vậy nhỉ?"
Người khác hỏi.
"Tôi còn lạ gì Lệ Thủy nữa.Tính tình đanh đá, chua ngoa.Ngày trước, Mạc Linh làm dâu nhà ấy phải chiều chuộng bà cô tổ này còn gì nữa"
Tạ Phong nghe những lời này liền cười nhạo trong lòng.
Danh tiếng của Lệ Thủy xem ra cũng chẳng tốt đẹp là bao.
Cô ta cứ nghĩ bản thân mình giấu diếm được mọi chuyện nhưng sự thật là mọi người đều đã biết hết.
Làm sao có thể qua mắt nổi những quý phu nhân nhiều chuyện được cơ chứ? Trừ khi cô ta ở trình độ giống Nguyệt Hạ, gần như không có sơ hở.
Mỗi ngày thức dậy là một ngày Nguyệt Hạ diễn.
"Danh tiếng con gái ông có vẻ không quá tốt nhỉ?" Ông Giang mỉm cười hỏi.
Nụ cười ấy khiến cả ông Tiến và Hoàng Quân khó chịu.
Hai người bình thường bận bịu chuyện ở công ty, không để ý đến việc này lắm.
Mọi chuyện trong nhà đều do bà Nga thu xếp.
Trước mặt bọn họ, Lệ Thủy hoàn toàn bình thường.
Con bé hoạt bát, đôi lúc hơi quá thẳng tính nhưng cũng không có vấn đề gì.
Nhưng những điều mọi người miêu tả về Lệ Tủy hoàn toàn khác những gì bọn họ biết.
Là người khác đồn bậy hay là sự thật.
"Chuyện này kết thúc ở đây thôi", ông Giang cất tiếng, "Tôi không muốn làm hỏng danh tiếng của Lệ Thủy thêm nữa.Cháu tôi dù sao cũng là đàn ông.Thằng bé có chút tiếng xấu cũng chẳng sao.Nhưng Lệ Thủy thì khác"
Ông Giang dùng chính ý định của ông Tiến vừa nãy để phản bác lại.
Nhưng trong miệng ông, lời này lại hoàn toàn có ý khác.
Bọn họ không truy cứu chính là để bảo vệ cho Lệ Thủy.
Bọn họ có ý tốt.Nhưng điều này đồng nghĩa với việc thừa nhận Lệ Thủy chính là người gây chuyện.
Ông Tiến nhìn chằm chằm hai người này cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh.
Danh tiếng của Lệ Thủy hóa ra chẳng tốt đẹp như những gì ông đã nghĩ.
Bất kể những lời bàn tán kia là thật hay giả ông cũng không thể bỏ qua.
Không có lửa làm sao có khói.
Vì vậy, chuyện này ông chẳng còn cách nào khác ngoài việc ngậm bồ hòn làm ngọt, nuốt cơn giận này vào trong.
"Vậy chúng ta cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi", ông Tiến gằn giọng nói.
Lệ Thủy định phản bác nhưng bị bố mình lườm liền im lặng.
Cuối cùng, mấy người bọn họ tan rã trong không vui.
Đương nhiên,đó chỉ là nhà họ Hoàng thôi.
Còn Tạ Phong vẫn rất vui vẻ.
"Lần sau bị loại người ấy dây dữa, cháu cứ thẳng tay", ông Giang dặn dò, "Dù sao cháu cũng không phải người độc thân nữa"
Tạ Phong vâng dạ đáp lại.
Hắn đương nhiên sẽ không để ai quấn quýt, dây dưa với mình rồi.
Kể cả những người bám lấy Mạc Linh, hắn cũng sẽ xử lý.
Hắn chỉ cần có cô và cô cũng vậy.
Hai bọn họ chỉ cần có nhau là đủ rồi.
Những người khác tránh càng xa càng tốt.
Bữa tiệc sau đó diễn ra thuận lợi.
Được quá nửa, Tạ Phong rời đi trước.Hắn vốn không thích những buổi tiệc như thế này.
Nếu không phải ông nội bảo đi, hắn sẽ không đi.
Dù rằng hắn hiểu ý ông nội muốn cho những người quan trọng của thành phố S dần dần biết đến hắn.
Trong khi ấy, gia đình nhà họ Hoàng đợi bữa tiệc kết thúc mới rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!