Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

"Nếu cô không muốn việc làm ăn của gia đình bị ảnh hưởng thì tránh xa tôi ra", Tạ Phong cảnh cáo.

Hắn nhất định sẽ trả thù nhà họ Hoàng nhưng không phải bây giờ.

Hơn nữa, hắn cũng không định đánh sập tập đoàn SL, quá tốn công cũng không chắc chắn.

Cho dù nhà họ Tạ đã có nền móng vững chắc việc khiến một tập đoàn lớn ngã đổ cũng sẽ thương gân động cốt.

Hắn cũng không cân làm việc này.

"Anh đe dọa em sao?" Lệ Thủy tức giận nói.

Trong cuộc đời, cô chưa từng bị ai đe dọa cả.

Tất cả mọi người đều sẵn sàng quỳ gối xuống dưới chân cô.

Bọn họ không dám phản kháng, đều hết lòng nịnh nọt cô.

Còn bây giờ thì sao? Cô cũng chưa làm chuyện gì quá đáng.vậy mà sao hắn lại làm như vậy? Tạ Phong thấy đôi mắt đầy uất ức và lên án của Lệ Thủy bật cười.

Lúc cô ta vô lý đe dọa người khác thì không sao, bây giờ đến mình lại cảm thấy thật oan ức.

những gì hắn đang làm còn không bằng một phần những điều năm đó Mạc Linh phải chịu.

Những thứ này một phần đều do Lệ Thủy mang đến hết.

"Cô cũng không oan ức đâu", Tạ Phong nhấn mạnh, "Không muốn bị làm sao thì cút."

Sự kiên nhẫn của hắn vốn không có nhiều.

Đúng hơn Tạ Phong là người có rất ít kiên nhẫn.

Hắn chỉ có thể kiên nhẫn đối với một mình Mạc Linh mà thôi.

Những thứ khác không nằm trong phạm vi suy xét của hắn Người khác nghĩ gì hắn cũng chẳng quan tâm.

"Anh nói gì vậy?" Lệ Thủy hỏi lại.

Cô thật không ngờ mình còn chưa làm điều gì, người này đã đối xử với bản thân mình như vậy.

Cô không cam tâm.

Tạ Phong nói xong liền rời đi.

Hắn không muốn tốn thời gian đứng đây nói chuyện với cô ta nữa.

Lệ Thủy ngu ngốc nhưng hắn thì không ngu.

Cô ta hiểu mọi chuyện thì tốt còn không hiểu cũng không sao.

Hắn không có thời gian chơi đùa với cô nhưng cấp dưới của hắn có thể giải quyết, Một Lệ Thủy còn không khiến bọn họ tăng ca đâu.

Nhưng Tạ Phong càng không ngờ hơn nữa là ngay buổi chiều hôm ấy hắn lại gặp lại Lệ Thủy.

Người này còn ngay trước mặt người khác gọi hắn là bạn trai.Cô ta đúng thật là điên rồ rồi.

"Thèm khát đàn ông đến vậy? “ Tạ Phong lạnh lùng hỏi Lệ Thủy.

Hắn không muốn gặp cô ta thêm một chút nào cả.

"Anh không cho em cơ hội, em chỉ có thể làm như vậy", Lệ Thủy kiên quyết.

Cô xác định rồi, hắn càng không muốn, cô càng phải làm.

Khó khăn lắm cô mới tìm được một người ưng ý, không thể dễ dàng buông tay đến vậy.

Cô muốn hắn phải là của mình bằng bất cứ giá nào.

"Ô", Tạ Phong nhìn Lệ Thủy đầy ý chí chiến đấu trước mặt cười.

Hắn thật sự nghĩ nhà này có gen điên khùng ấy nhỉ.

Anh trai, em gái đều giống nhau cả.

Lệ Thủy thấy hắn nhìn chằm chằm mình tưởng rằng bản thân đã khiến hắn cảm động trong lòng vui sướng không ngừng.

Cô biết mà, làm gì có người nào chống cự lại được chứ.

Cảm giác được con gái theo đuổi, thỏa mãn lòng hư vinh của bọn họ.

"Nếu còn sống, cô có thể cân nhắc", Tạ Phong nở nụ cười như một ác ma nói.

Lệ Thủy đương nhiên không hiểu gì cả.

Hắn cũng không muốn giải thích với người này thêm nữa nên liền rời đi.

Lệ Thủy muốn đuổi theo hắn nhưng bị vệ sĩ ngăn lại.

Vì vậy, cô đành bất lực đứng nhìn hắn rời khỏi nơi này.

Cô tốn bao nhiêu tiền để tìm lịch trình của Tạ Phong nhưng tất cả đều công cốc.

Cô nói với hắn chưa được hai câu mà câu nào câu nấy đều là đe dọa.

Lệ Thủy tức giận, giậm chân tại chỗ rồi đành rời đi.

Cô không để ý có một bóng đen trong góc đã nhanh chóng theo chân của Tạ Phong.

Lệ Thủy hậm hực trở về nhà.

Cô không vui một chút nào.

Lần đầu tiên bị người khác từ chối bằng cách đó không phải dễ chịu gì.

Hơn nữa, rõ ràng là cô không làm gì quá đáng cả.

So với những chuyện trước đây Lệ Thủy làm những điều này không là gì cả.

Chuyện tra lịch trình, điều tra người khác, Lệ Thủy nghĩ là đương nhiên.

Trong thế giới của cô, chẳng phải mọi người vẫn làm vậy hay sao? Cô không sai, người sai là Tạ Phong mới đúng.

Càng nghĩ Lệ Thủy càng thấy tức giận.

Cô mở điện thoại ra định tô khổ với bạn bè của mình thì có email gửi đến cho cô.

Lệ Thủy tràn đầy tức giận nhấn vào, mở thử.

Email không dài phía bên trên đều là những lời đe dọa.

Lệ Thủy càng xem sắc mặt càng khó chịu.

Đến lúc cô lướt xuống cuối thư nhìn những hình ảnh và đoạn video kia, cô triệt để hoảng sợ.

Chiếc điện thoại trên tay Lệ Thủy rơi xuống.

Cô hoảng sợ không tin vào mắt mình.

Rõ ràng, những thứ này đều đã bị tiêu hủy, không còn bằng chứng nào.

Tại sao chúng lại có thể ở đây được cơ chứ? Lệ Thủy vừa nghĩ vừa gào lên đây tuyệt vọng.

Cô còn chưa làm gì cả tại sao hắn lại đối xử tàn nhẫn với cô như vậy? Rõ ràng cô còn chưa làm gì cả.

Cô chỉ theo đuổi hắn cũng là có tội hay sao? Câu hỏi này của cô không có câu trả lời.

Và cũng chẳng ai quan tâm điêu đó.

Hoàng Quân lúc này đang ở công ty.

Anh vừa giải quyết xong một hợp đồng quan trọng.

Hoàng Quân ngồi dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi.

Trong đầu anh lúc này không hiểu sao lại nhớ đến Tạ Phong.

Hắn cho anh cảm giác bị áp bức, cho anh cảm giác có một điều gì đang lặng lẽ thay đổi mà anh không biết.

Điều này khiến Hoàng Quân không dễ chịu một chút nào.

Anh thích nắm mọi thứ trong tay của mình.

Thứ nào không được kiểm soát khiến anh khó chịu.

Lúc này, anh cũng tự dưng nhớ đến Mạc Linh.

Không biết giờ này cô đang ở đâu? Anh và bố vợ lật tung cả thành phố này lên nhưng không thấy cô đâu hết.

Điều này khi ấy khiến anh hết sức thoải mái.

Mạc Linh đã biến mất khỏi cuộc đời của bọn họ.

Cô sẽ không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của hai người nữa.

Sự an toàn của Nguyệt Hạ sẽ được đảm bảo.

Nhưng bây giờ, sao tất cả mọi chuyện, anh thấy lo lắng.

Anh không biết Mạc Linh có thể đi đâu được nữa.

thành phố S là nơi cô sinh ra và lớn lên.

Ngoại trừ nơi này, anh thực sự nghĩ Mạc Linh không thể đi đâu được.

Vậy mà không tìm thấy cô.

Mọi chuyện thật không đơn giản chút nào.

Còn một người khác không hẹn mà gặp cũng nhớ đến Mạc Linh.

Đó không ai khác chính là Nguyệt Hạ.

Nguyệt Hạ không hiểu sao nhìn thấy Tạ Phong, cô liền nghĩ đến Mạc Linh.Trực giác của cô rất mạnh, không mấy khi sai.

Vì vậy, Nguyệt hạ tin tưởng hai người này nhất định có liên hệ gì đó.

Vì vậy, sáng ngày hôm nay, cô đã nhờ chị Phương đi điều tra.

Tất cả những gì liên quan đến Mạc Linh, Nguyệt Hạ đều muốn điều tra rõ ràng.

"Đây là thông tin em cần", chị Phương đặt báo cáo điều tra xuống trước mặt Nguyệt Hạ rồi nói, "Người này rất bình thường.Từ nhỏ, cậu ta đã đi theo ông Giang.Trường học, mọi thứ đều hết sức bình thường.Cậu ta cũng không có bất cứ liên hệ nào với Mạc Linh"

"Có thể tin tưởng được không chị?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận