“Bẩm lão gia, tôi tìm thấy gần ngăn tủ nhỏ nhất dưới bàn.Lúc đó, tôi vô tình đánh rơi giấy tờ nên nhìn thấy", quản gia kể lể.
"Ngăn tủ nhỏ nhất sao?" Hoàng Quân nghe vậy đưa mắt nhìn sang Mạc Linh.
Người gần đây động vào chỗ đó chỉ có duy nhất cô.
Mạc Linh đón nhận ánh mắt của anh, trong phút chốc chợt hiểu anh suy nghĩ gì, đột nhiên lên tiếng: "Hoàng Quân, anh nghi ngờ em?"
"Người gần đây động vào chỗ đó chỉ có cô", Hoàng Quân trần thuật.
Mạc Linh không nói gì.
Anh tiếp tục nói: "Mạc Linh, nếu cô làm nhanh chóng nhận lỗi may ra tôi còn có thể khoan dung với cô.Nếu cô tiếp tục lừa dối, đợi tôi phát hiện cô sẽ không chịu nổi hậu quả đâu"
"Anh, chị Linh là vợ anh sao an lại nói vậy", Lệ Thủy lên tiếng bên vực cô.
Song ở đây, ngoại trừ Mạc Linh, ai cũng biết cô đang diễn trò.
Bà Nga liếc mắt nhìn con gái, ra hiệu nhỏ im lặng.
Bà không hiểu tại sao con gái lại phải làm trò, hùa theo cô ta suốt hai năm nay.
Đã bao lần, bà dò hỏi nó nhưng đều vô ích.Mạc Linh có giá trị để nó phải làm như thế?
"Hôm qua, cô đã tiêu một số tiền lớn tại nhà hàng ven biển.Phục vụ báo lại, cô có gặp gỡ một người đàn ông lạ mặt", Hoàng Quân nói rồi ném ảnh và hóa đơn về phía cô.
Mạc Linh chẳng buồn xem chúng, nhìn thẳng vào mắt anh hỏi: "Anh thực sự không biết nơi đó là nơi nào? Anh cũng không nhớ hôm qua là ngày gì? Là kỉ niệm ngày cưới của chúng ta đấy.Nhưng chắc anh bận bịu dỗ dành tình nhân bé nhỏ nên quên rồi"
Mạc Linh mỉa mai.
Giọng điệu của cô hoàn toàn khác bình thường.
Mạc Linh yếu đuối, ngu ngốc ngày hôm qua đã chết rồi.
Cô sẽ bắt tất cả mọi người phải trả giá cho sai lầm của mình.
Tất cả những người làm tổn thương cô.
Hoàng Quân cứng họng, trừng mắt nhìn cô.
Mạc Linh cười mỉa mai: "Em nói có gì sai à? Nguyệt Hạ chỉ cần đánh rắm một cái là anh đã chạy ngay đến bên cô ta.Cô ta chỉ cần dựa vào anh gần chút là hai người đã lăn giường rồi.Nếu em không có mặt ở đấy, có lẽ giờ này anh còn chưa về nhà đâu nhỉ? Đêm lăn lộn làm một pháo.Sáng ra một pháo nữa là vừa đẹp."
Cô không tính làm ầm ĩ chuyện này lên nhưng không có nghĩa là cô để yên hay sẽ không nói động đến.
Chỉ cần anh gợi lại ngày hôm qua, cô chắc chắn sẽ nói để anh nhớ đã xảy ra chuyện gì.
Anh nghe vậy vội bước đến tát thẳng vào mặt cô.
Mạc Linh không tránh, lau khóe miệng, cười đầy chế nhạo.
Chưa đầy một tuần, cô lần lượt bị tát, bởi những người thân yêu nhất của mình, bị anh bóp cổ muốn giết chết hai lần.
Đời quả thật không ngờ được mà.
"Bố mẹ xem xem, con trai của hai người không những học được cách ăn phở bên ngoài mà còn học được cả thói vũ phu", Mạc Linh châm chọc rồi đứng dậy, lớn tiếng cười.
"Mạc Linh cô ăn nói cẩn thận cho tôi", Hoàng Quân tức tối cầm tay cô giữ lại.
Mạc Linh quay lại vụng tay lên tát.
Anh không kịp tránh sững người.
Bà Nga thấy con trai bị tát, vội chạy đến tát thẳng vào mặt cô quát lên: "Ai cho con động tay với thằng Quân?"
Đôi mắt cô nhìn anh ngập nước, tràn đầy sự đau thương nhưng lại không thấy chút tình cảm điên cuồng nào.
Mạc Linh nhìn chằm chằm hai người, kéo chiếc khăn trên cổ xuống.
Chiếc cổ lộ ra với vết tím bầm thấy rõ.
Cô lạnh lùng nói: "Con không được động tay với con trai của bố mẹ.Vậy bố mẹ nhìn xem đứa con trai yêu quý của bố mẹ làm gì với con? Muốn ly hôn sao? Nếu không chia nửa tài sản thì đừng hòng.Cùng nhau xuống địa ngục đi"
...Hoàng Quân khi ấy chỉ nghĩ Mạc Linh thật điên cuồng.
Cô làm vậy là vì anh không đáp ứng tình yêu của mình.
Nhưng hiện giờ, khi tất cả mọi chuyện đã qua.
Nhìn lại một lần nữa, anh mới thấy rằng có lẽ mọi chuyện không đơn giản như thế.
Có lẽ, cô thật sự bị oan.
Hoàng Quân lúc này chẳng thể quên được ánh mắt ngập nước, tràn đầy sự đau thương của Mạc Linh.
Một người yêu hắn điên cuồng sẽ không làm tổn thương hắn bằng bất cứ giá nào.
Có lẽ, Mạc Linh không làm vậy.
Có lẽ, cô thực sự chỉ là quá yêu hắn mà thôi.
"Điều tra cả quản gia trong nhà cho tôi", Hoàng Quân nhấc máy lên gọi người hôm trước.
"Hết điều tra vợ mới vợ cũ lại đến điều tra quản gia trong nhà.Có cần tôi làm combo cho ông điều tra cả em trai, em gái luôn không?" Người kia cợt nhả.
"Ông bớt miệng đi rồi đi làm việc cho tôi", Hoàng Quân nghiêm giọng.
"Tôi biết rồi.Chẳng phải tôi đang điều tra hay sao?"
Người bên kia hỏi "À mà vụ đợt trước khóa luận tốt nghiệp đúng như kết luận của sở giáo dục đấy.Mạc Linh thực sự bị oan.Bức vẽ là của cô ấy, cũng đã được chứng minh rồi.Về phân Nguyệt Hạ không thấy nói.Nhưng bằng của hai người bọn họ cũng đã được làm lại rồi.Tôi nghe nguồn tin thân cận nói nếu không phải Nguyệt Hạ là người của công chúng lại là vợ ông trường đã trực tiếp hủy bằng rồi"
"Mọi chuyện đến nước ấy sao?" Hoàng Quân ngạc nhiên hỏi lại.
Việc này Nguyệt Hạ chỉ giải thích với anh là bị người khác hãm hại.
Nhưng nếu bị người khác hãm hại, trường học chắc chắn không làm căng như vậy.
Đây là hủy bằng chứ không phải trực tiếp hạ bằng nữa rồi.
"Đúng vậy.Nghe nói, hạ bằng là cách giải quyết nhẹ nhất rồi.Với điều ấy, tôi nghĩ rằng vợ của ông là chủ mưu đấy.Dù sao, người ta cũng tìm được nhân chứng cơ mà.Thứ cho tôi nói thẳng, ông cưới vợ đúng thật là hay, người này hơn người trước gấp bội", đầu dây bên kia cười nói, "Mạc Linh tuy điên cuồng nhưng so với Nguyệt Hạ còn kém xa."
"Ý ông là gì?" Hoàng Quân nghiến chặt răng hỏi.
Anh rất ghét ai so sánh hai người bọn họ với nhau.
Mạc Linh đã là quá khứ.
Nguyệt Hạ mới là người anh yêu.
Cô cũng là vợ của anh hiện tại.
Cuộc hôn nhân với Mạc Linh trong mắt Hoàng Quân đều là sai lầm.
Nếu không phải vì ép buộc, anh chắc chắn sẽ không cưới Mạc Linh.
Cho dù Mạc Linh có đe dọa tự tử, anh cũng sẽ chẳng lấy cô.
Hoàng Quân từ lâu đã biết mình yêu Nguyệt Hạ.
Ban đầu, anh chỉ thương tiếc cho tài năng hội họa ấy nhưng luôn bị Mạc Linh khi dễ, đè đầu cưỡi cổ.
Nguyệt Hạ bị Mạc Linh khinh thường trong khi cô không đáng bị vậy.
Say này, càng tiếp xúc với Nguyệt Hạ, anh càng cảm giác người con gái này dành cho mình.
Hai người là trời sinh một cặp, là định mệnh của nhau.
Nhưng Mạc Linh lại hết lần này đến lần khác phá đám.
Cô luôn không biết tự trọng, bám riết lấy anh, mắng mỏ Nguyệt Hạ.
Đã vậy, mạc Linh cũng khiến Nguyệt Hạ nhiều lần gặp nguy hiểm.
Do đó, anh càng ghét cô hơn.
"Hoàng Quân, tôi khuyên ông nên suy nghĩ thật kỹ.Hai người bọn họ, con người thật như thế nào, chẳng phải ông biết rõ nhất sao?"
Người bên kia hỏi "Tôi sẽ điều tra kỹ càng.Có thông tin gì sẽ báo ông ngay."
Người kia cúp máy.
Hoàng Quân im lặng, nhìn về xa xăm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!