Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Từ thành phố S về thành phố P, Mạc Linh vẫn trong tâm trạng ủ dột.

Cô cố gắng không quá buồn nhưng hũ tro trong tay chính là mẹ.

Điều này khiến Mạc Linh không thể gắng gượng được.

Ở thành phố P, mọi thứ đã được sắp xếp sẵn.

Mộ phần mới của mẹ Mạc Linh ở cùng khu với ông ngoại.

Đây là mộ viên tốt nhất thành phố.

Năm ấy, cậu của Mạc Linh là ông Duy quyết định nhất quyết phải chôn bố mình ở đây.

Dù sao, cả đời ông vất vả, đến cuối đời không thể chịu cảnh thiệt thòi được.

Mạc Linh cùng Tạ Phong xuống máy bay liền ngay lập tức lên xe đến chùa.

Đêm hôm nay, Mạc Linh sẽ ở lại.

Sáng mai, cô sẽ cùng mẹ trực tiếp đến nghĩa trang.

Tạ Phong lo lắng nhìn cô nhưng cũng không biết nói gì.

Bà ấy dù sao cũng là mẹ của cô.

Hơn nữa, so sánh ra, mẹ của Mạc Linh cũng không phải không yêu thương gì cô cả.

"Dạ, bọn cháu về thành phố P rồi ạ", Tạ Phong đứng ở bên ngoài liếc nhìn vào phía trong.

Lúc này, hai người bọn họ đang ở trong chùa.

Mạc Linh đang nói chuyện với sư trụ trì.

"Hai đứa đi gấp quá", bà nội hắn thở dài nói.

Bà sao không biết tính cách của Mạc Linh cơ chứ.

Chắc chắn tâm trạng con bé cũng không tốt nên mới vội vàng như vậy.

thành phố S mặc dù là nơi con bé sinh ra và lớn lên nhưng cũng là nơi con bé chịu rất nhiều đau khổ.

Đối mặt với điều ấy, bà đoán con bé vẫn chưa sẵn sàng.

"Dạ, đợi khi nào rảnh cháu sẽ dẫn cô ấy qua chào hỏi ạ", Tạ Phong đáp lại.

Tất cả bọn họ đều hiểu sự khổ sở của Mạc Linh.

Cô vẫn chưa thể đối mặt với thành phố S một cách tự nhiên được.

Bà nội có thể nghĩ ra nguyên nhân.

Nhưng chỉ có hắn và cô mới biết được căn nguyên sâu xa.

Năm ấy, Mạc Linh tự tử ở thành phố S.

thành phố S với cô không chỉ là nỗi đau mà còn là vết thương chẳng bao giờ lành.

"Ngày mai an táng mẹ của Mạc Linh à?" Bà Quyên hỏi.

Nếu không phải việc này quá gấp gáp, bà chắc chắn sẽ đi cùng hai đứa ở thành phố S và cũng về luôn bên đấy.

Nhưng Tạ Phong chỉ báo cho bà một tiếng.

Thằng bé cũng bảo bà không cần xen vào nên giờ bà vẫn ở thành phố S.

"Dạ, cháu đã chuẩn bị rồi ạ.Bà trẻ và cô cũng sẽ đến ạ", Tạ Phong trả lời.

So với nhà hắn, nhà bà trẻ thân với Mạc gia hơn.

Nếu hắn không lầm, cô Đoan còn là bạn thân với mẹ Mạc Linh nữa.

"Được rồi, cháu gửi lời hỏi thăm của bà đến Mạc Linh nhé.Cháu nhớ động viên con bé nhiều vào", bà Quyên dặn dò.

Mạc Linh không phải là không đáng thương.

Chỉ là người ta nhớ đến con bé với sự điên cuồng nhiều hơn mà thôi.

Mất mẹ, mẹ kế vào nhà, cuộc sống cũng chẳng dễ dàng gì.

Hiện giờ, con bé lại còn từ bố.

Nhưng cũng may mắn, nếu có người bố vợ là ông Sơn, cháu bà chắc chắn sẽ đau đầu một phen.

Tạ Phong vâng dạ rồi cúp máy.

Hắn trở lại bên cạnh Mạc Linh.

Cô đã trò chuyện xong với sư trụ trì.

Mọi việc đã ổn thỏa.

Bảy giờ sáng hôm sau, Tạ Phong lái xe đưa Mạc Linh đến nghĩa trang.

Hôm nay, cả hai bọn họ đều mặc đồ đen.

Trên đường đến đây, Mạc Linh cũng đã mua một bó hoa hồng đỏ, cách gói vẫn tương tự hôm qua.

Mẹ của cô thích hoa hồng.

Cô mong rằng lần chuyển nhà này, bà sẽ có hoa làm bạn cùng.

Ngay khi hai người bọn họ xuống xe liên gặp được gia đình cậu mợ, cô Đoan và bà Phương.

Mạc Linh cất tiếng chào bọn họ.

Hôm nay, tất cả mọi người đều mặc đồ đen, nghiêm trang.

Đoàn người nhanh chóng vào nghĩa trang, không ai nói gì.

Không khí trở nên yên lặng lạ thường.

"Mẹ về nhà rồi", Mạc Linh đặt hũ tro xuống, nhẹ nhàng nói.

Cô đặt một đóa hồng xuống rồi rời đi.

Những người khác cũng lần lượt đặt hoa hồng xuống mộ.

Tạ Phong theo ngay sau cô: "Con là Tạ Phong.Mẹ yên tâm, con sẽ chăm sóc Mạc Linh thật tốt."

"Chị à, về nhà rồi chị", ông Duy xúc động nói.

Mặc dù chị của ông có lỗi, vì chị ấy mà cả nhà mới ra nông nỗi này nhưng người đã chết ông cũng không tiếp tục trách cứ làm gì.

Bố mất, chị ấy không về.

Đến khi chị ấy mất, ông cũng chẳng được nhìn mặt lần cuối.

Ngay cả đám tang cũng không được thông báo tham dự.

Chị ấy đi chắc cũng chẳng vui vẻ gì.

Ông là em trai nhưng lại không thể đòi công bằng cho chị gái mình.

ông thật có lỗi.

Sau ông Duy, bà Loan cũng đặt hoa xuống.

Với người chị chồng này, bà có trách nhưng cũng có thương.

Cả một đời chị ấy điên cuồng vì tình yêu nhưng cuối cùng lại chẳng được gì cả.

Hai người đặt hoa xong lần lượt đến Khánh Vy và Thùy Dương.

Nhà họ Mạc tất cả đều đặt hoa xuống mộ thì đến lượt người nhà họ Tạ.

Bà Phương thở dài đặt hoa hồng đỏ thắm xuống nộ.

Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh không phải là niềm vui gì.

Mạc Liên có lỗi.

Nhưng con bé chưa từng có lỗi với chồng mình.

Con bé có lỗi với gia đình, hết lòng vì chồng.

Nhưng cái kết nhận được không chỉ là khổ đau mà còn là tính mạng.

bà Phương thở dài, cố nén nỗi chua xót trong lòng.

"Về nhà rồi, ở đây sẽ không có ai bắt nạt mẹ con cháu nữa", bà Phương thở dài rồi rời đi.

Bà Đoan là người tiếp theo.

Nhìn bạn thân chỉ còn là một hũ tro, cảm giác ấy không thể diễn tả bằng lời được.

Đến nhìn mặt người bạn này lần cuối, bà cũng chẳng thể.

Một đám tang vội vã.

Lần ấy khi bà đến, Mạc Liên cũng đã được hỏa thiêu rôi.

"Về nhà rồi", bà Đoan khẽ nói, "Liên yên tâm.Những thứ gì nên làm tôi sẽ làm.Ông ta chắc chắn sẽ không thể sung sướng được."

Sau bà Đoan là Tạ Uyên.

Cô là bạn của Mạc Linh nên cũng theo đến đây.

Mọi người đều đặt hoa xong.

Những xẻng đất nhanh chóng được hất xuống.

Mạc Linh một lần nữa nhìn những xẻng đất hất xuống lòng trĩu nặng.

Cô phải tựa vào Tạ Phong mới đứng vững được.

"Hai đứa chuyển mộ về đây không gặp cản trở chứ?" Trên đường ra khỏi nghĩa trang, bà Đoan hỏi.

"Không ạ.Bọn cháu đi gấp nên bên kia chắc cũng không biết", Mạc Linh lắc đầu nói, "Cháu có mang một số đồ của mẹ về"

Bà Đoan nghe vậy gật đầu nói: "Cháu cứ dọn đi, bao giờ có thời gian cô sẽ đến.Đợi vài ngày nữa, cháu ổn định thì đến tìm cô.Cô sẽ nói cho cháu mọi chuyện."

Bà Đoan nói xong liền rảo bước rời đi.

Chuyện này bà không muốn giấu diếm nữa.

Nếu Mạc Linh không trở về thành phố P, bà sẽ không nói với nó.

Nếu nó vẫn điên cuồng như trước, bà cũng sẽ không nói.

Đó không phải là quyết định của bà mà là của Mạc Liên.

Mạc Liên không muốn con mình lại dẫm vào vết xe đổ của mình.

Do đó, Mạc Liên mới đặt ra những điều kiện như vậy.

Mạc Liên không phải không yêu thương con gái của mình chỉ là tình yêu đó không bằng tình yêu bà dành cho chồng mà thôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận