Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Nguyệt Hạ với chị Phương cuối cùng cũng không đạt thành thỏa thuận nào cả.

Nguyệt Hạ không muốn nói.

Chị Phương cũng đã nói hết nước hết cái rồi nên đành im lặng.

"Em không muốn về nhà.Em muốn đến công ty của anh Quân", Nguyệt Hạ lạnh lùng nói.

Chị Phương ra hiệu cho tài xế đổi đường.

Lúc này, chị không muốn khuyên nhủ gì cũng không muốn nói thêm nữa.

Nguyệt Hạ hiện giờ bất chấp mọi lời chị nói nên chị hơi giận.

Chị là quản lý của cô nhưng lời chị nói cô chẳng nghe lọt.

Thôi đi vậy, chị cũng đã tận tâm tận lực với Nguyệt Hạ rôi.

Xe bảo mẫu không đánh vào hầm mà dừng lại ở ngay trước tòa nhà.

Bình thường, tài xế cũng toàn quen đậu ở đây.

Chỉ khi nào Nguyệt Hạ có việc phải đi sau đó, tài xế mới đỗ xuống hầm mà thôi.

"Em cư suy nghĩ những lời chị nói đi.Chị cũng chỉ muốn tốt cho em thôi", chị Phương nhắc nhở lần cuối.

Nguyệt Hạ gật đầu, đeo khẩu trang rồi kéo cửa ra bước xuống.

Thời tiết đã sắp sang đông những cơn gió lạnh thổi qua khiến cô hơi rùng mình.

Nguyệt Hạ nhanh chóng đóng cửa xe lại rồi bước những bước dài vào trong.

Chị Phương nhìn cánh cửa đóng lại thở dài rồi giục tài xế chạy đi.

Nguyệt Hạ đến công ty của Hoàng Quân không phải lần đầu tiên nên nhân viên ở đây đều quen mặt cô.

Đương nhiên cũng có người mới, không biết cô là ai như nhân viên lễ tân trước mặt.

"Xin hỏi, chị muốn gặp ai ạ?" Nhân viên lễ tân mỉm cười hỏi.

Câu hỏi khiến Nguyệt hạ nhíu mày.

Tâm trạng của cô đã không tốt từ nãy bây giờ lại gặp một đứa không có mắt nhìn thế này lại càng khiến Nguyệt Hạ khó chịu.

"Cô không biết tôi là ai?" Nguyệt Hạ lạnh lùng hỏi.

Lễ tân đang định lễ phép hỏi thì lúc này đồng nghiệp bên cạnh vội vàng chạy đến.

"Chị cứ lên đi ạ.Cô ấy mới đến nên không biết", người đồng nghiệp vội vàng nói.

Nguyệt Hạ liếc nhìn hai bọn họ lạnh lùng nói: "Chúng ta không thân thiết đến mức gọi chị đâu.lần sau, phiền cô đổi xưng hô đi"

Nguyệt Hạ nói xong nhanh chóng đi vào phía trong.

Đợi người đi khuất, người đồng nghiệp kia mới trách cứ: "Mắt cô mù hay sao mà không nhìn ra đó là vợ của sếp"

"Vợ của sếp? Thế chẳng phải là diễn viên Nguyệt Hạ hay sao?"

Nhân viên lễ tân mới đến ngạc nhiên hỏi "Sao bảo chị ấy tốt tính lắm cơ mà? Bộ dáng vừa nãy như muốn ăn tươi nuốt sống, tống cổ tôi đi đến nơi rồi ấy"

"Ai mà biết được.Để tôi kể cho bà nghe..."

Nguyệt Hạ đương nhiên không biết những chuyện này.

Cô ấn thang máy lên tầng cao nhất.

Đương nhiên không phải khách nào đến đây cũng có đãi ngộ này.

Vì Nguyệt Hạ là vợ của Hoàng Quân, mọi người ở đây lại quen mặt nên mới có chuyện này mà thôi.

"Anh Quân đâu? Anh ấy có ở trong phòng không?"

Nguyệt Hạ vừa đến liên hỏi thư ký.

Thái độ của cô không lạnh nhạt cũng chẳng niềm nở.

"Em ngồi trong phòng chờ đợi một lát.Sếp đang có khách", thư ký trưởng thấy vậy vội vàng ra tiếp đón.

Ban đầu, chị vốn nghĩ sếp lây Nguyệt Hạ đám nhân viên bọn chị sẽ được một phen thoải mái.

Ban đầu, thoải mái thật nhưng gân đây mọi chuyện lại không phải vậy.

Ai mà ngờ, bà chủ đã đổi một người mới nhưng đám thư ký bọn chị vẫn phải nơm nớp lo sợ.

Mạc Linh trước kia cùng lắm chỉ xỉa xói, mắng chửi.

Còn Nguyệt Hạ không chỉ cạnh khóe mà còn sỉ nhục bọn chị nữa.

Hôm nào, bà cô này nóng tính, khả năng đập phá đồ cũng không hề kém cạnh Mạc Linh.

"Sao em không thể vào phòng ạ?" Nguyệt Hạ làm khó.

Tâm trạng lúc này của cô không tốt nên chuyện gì cũng khiến cô không vừa mắt cả.

"Sếp đang có chuyện cần bàn bạc với trưởng phòng tiêu thụ", chị mỉm cười nói rồi nhanh chóng dẫn bà cố tổ này vào phòng chờ.

Bây giờ, chị mới biết Mạc Linh còn dễ tính chán.

Nguyệt Hạ ngồi chờ không bao lâu thì thấy có người đi ra.

Nguyệt Hạ nhìn cô gái xinh đẹp đi ngang qua hơi nhíu mày.

Lúc nào thì công ty có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.Sao cô không biết gì cả? 

"Ồ, đây chẳng phải chị Nguyệt Hạ hay sao?"

Lúc thấy cô đi ra, người con gái kia đang đứng nói chuyện với thư ký vội cười nói.

Trong nụ cười của cô ta, Nguyệt Hạ làm sao không nhìn thấy sự giả tạo.

Cô sống được ở cái chảo nhuộm giải trí làm sao không nhìn ra cơ chứ.

"Chào cô, tôi là vợ anh Quân", Nguyệt Hạ mỉm cười nói rồi đưa tay ra bắt.

Không ai biết cái bắt tay này cả hai bọn họ đều dùng rất nhiều lực.

Nguyệt Hạ chào hỏi xong liền quay lưng đi vào phòng của Hoàng Quân.

Người con gái kia đứng đó mỉm cười đầy ẩn ý rồi cũng rời đi.

"Em đến đây có chuyện gì vậy?" Hoàng Quân nhìn thấy Nguyệt Hạ hơi nhíu mày hỏi.

Thời gian gần đây, anh đang điều tra về Nguyệt Hạ.

Không biết tại sao, anh luôn cảm thấy cô càng ngày càng khác những gì anh tưởng tượng.

Con người anh gặp gỡ hàng ngày dường như không phải gương mặt thật của cô.

"Em đến đây anh không vui sao? Có phải anh nhìn cô ta no mắt rồi không?" Nguyệt Hạ bực dọc nói.

Tâm trạng của cô vốn đã không tốt vừa nãy lại còn gặp phải sự khiêu khích kia nữa.

làm sao cô không nhìn ra đứa con gái kia có ý với anh cơ chứ? Ăn mặc coi như đàng hoàng đấy nhưng chỗ nào cần khoe chẳng phải vẫn khoe được hay sao? 

"Em nói cái gì vậy?" Hoàng Quân đặt bút xuống hỏi.

Quan hệ của bọn họ khó khăn lắm mới hòa hoãn bây giờ Nguyệt Hạ lại còn sinh sự là sao?

 "Anh còn cố tình không hiểu ý em? Sao em không biết công ty anh còn có loại nhân viên đi làm không khác gì đi trình diễn vậy?"

Nguyệt Hạ mỉa mai nói.

Rõ ràng, đây là công ty sao bọn họ làm như trình diễn thời trang hay đi câu đàn ông vậy? Từ thư ký đến trưởng phòng, ai mặc cũng muốn câu đi tâm của đàn ông vậy không bằng.

"Em đừng nói linh tinh", Hoàng Quân tức giận, "Trước kia em đâu có kiếm cớ sinh sự, vạch lá tìm sâu như bây giờ?" Hoàng Quân trách cứ.

Trước kia, Nguyệt Hạ rõ ràng rất hiểu chuyện.

Tại sao khi bọn họ lấy nhau rồi, tính cách của cô lại thay đổi nhiều đến vậy? Nguyệt Hạ nghe anh nói lại càng tức giận.

Từ bao giờ mà anh bắt đầu trách cứ, tức giận với cô vậy? 

"Anh trách em sao? Hoàng Quân, anh nhìn lại mình xem rõ ràng trước kia anh rất quan tâm tới em.Vậy mà bây giờ thì sao? Động một tý là anh trách em sinh sự, gây phiền nhiễu đến anh.Hoàng Quân, anh có còn yêu em hay không?" Nguyệt Hạ nhìn anh hỏi.

Nước mắt cô đong đầy như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Cô không hiểu có điều gì sai mà Hoàng Quân càng ngày càng mất kiên nhẫn với mình.

Rõ ràng, bọn họ đã lấy nhau.

Hai người càng ngày càng phải hạnh phúc hơn chứ không phải như bây giờ động một tý là cãi cọ.

Cô không muốn một cuộc sống như thế này.

Cuộc sống cô tưởng tượng cũng không phải như thế.

Hoàng Quân nhìn đôi mắt của Nguyệt Hạ thở dài rồi đứng dậy.

Dù thế nào, Nguyệt Hạ cũng là người anh yêu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận