Hôm nay là ngày thứ hai ông Duy và Khánh Vy ở thành phố S.
Hôm qua, bọn họ đã đi bàn bạc với người sản xuất đồ trang trí rồi.
Hôm nay, hai người cùng Quang Minh vẫn phải đến một số nơi để mua nốt đồ.
Việc trang trí ở quán cũng chỉ mới bắt đầu, chưa đến giai đoạn quan trọng nhất, Vì vậy, ba người bọn họ không ở cửa hàng cũng không sao cả.
Hôm nay, ông Sơn có việc đi qua trung tâm thương mại thành phố S.
Con đường Ngọc Hóa là con đường trung tâm, ông rất hay đi qua.
Ông Sơn nhớ năm nào, con đường này đều vắng tanh, chỉ có lác đác vài bóng người.
Khi đó, ông Sơn có chút tiền, cũng từng mua đất ở đây.
Nhưng khi ông cưỡng ép ly hôn với bà Mạc Liên, luật sư của bà ta khiến ông phải nhường ngôi nhà ở đường Ngọc Hóa và một ngôi nhà khác ra.Lúc đó, ông Sơn cực kỳ tức giận.
Bà Mạc Liên đã chết rồi còn muốn tranh giành tài sản với ông.Nhưng ông Sơn tức giận cũng không làm được gì cả.Ngôi nhà ấy vẫn thuộc về bà Mạc Liên.
Ban đầu, ông Sơn nghĩ thôi kệ.Đằng nào theo như ông biết bà Mạc Liên và người nhà đã không nhìn mặt nhau nữa rồi.Vì vậy, bà Mạc Liên chỉ còn lại một người thân duy nhất là Mạc Linh.
Khi đó Mạc Linh chưa mười tám, ông Sơn là người giám hộ.Nên tài sản để lại cho Mạc Linh chắc chắn cũng về tay ông.Đợi về tay ông rồi, ông muốn làm thế nào cũng được.
Đến khi ấy, tài sản lại quy về chủ cũ.
Nhưng ai mà ngờ được, Mạc Linh không được kế thừa bất kỳ thứ gì cả, chỉ có một khoản tiền nho nhỏ.
Ông Sơn điều tra, ngay sau khi việc phân chia tài sản có hiệu lực, ngôi nhà và cổ phần nhanh chóng bị bán đi để trả các khoản nợ của bà Mạc Liên.
Nghĩ đến đây, ông Sơn lại cực kỳ tức giận.
Trong khi ông ăn tiêu dè sẻn, bà Mạc Liên nợ những con số không tưởng.
Ông không biết bà ta vay tiền để làm gì nữa trong khi ông cũng không để bà Mạc Liên thiếu thốn thứ gì.
Ông Sơn tức tối, sợ đây chỉ là trò của bà Mạc Liên nên theo dõi hướng đi của hai ngôi nhà mấy năm liền.
Ông sợ khi ông không biết ngôi nhà sẽ được chuyển lại cho Mạc Linh.
Nhưng có vẻ ông nghĩ quá nhiều rồi thì phải.
Ông Sơn lắc đầu không muốn những suy nghĩ kia tiếp tục ảnh hưởng đến mình.
Ông bước nhanh trên đường rồi chợt dừng lại ở một cửa hàng đang trang hoàng.
Ông Sơn nhớ không lâm đó chính là mặt tiên trước kia mình phải đưa cho bà Mạc Liên.
Bao năm ông đi qua đây, cửa hàng này vẫn cho thuê.Ban đầu là một shop quần áo sau đó đổi năm lần bảy lượt thì sang chủ của một quán ăn.Người này buôn bán cố định vài năm.
Bây giờ, khách thuê chuyển đi là có khách thuê mới hay chính chủ nhà tự mình ra trận? Ông Sơn tò mò tiến đến gần nhìn đội ngũ thi công bên trong đang rất khí thế.
Cửa kính khép hờ nhưng có để biển không phận sự miễn vào.
Ông Sơn nhìn vào trong suy tư.
Đúng lúc này tiếng điện thoại eo vang nhắc nhở ông còn có việc.
Ông Sơn nhìn mặt tiền ngôi nhà một lần nữa rồi rời đi.
Khi ông Sơn trở lại, Khánh Vy và ông Duy cũng đã về cửa hàng.
Quang Minh có việc khác nên không đi cùng bọn họ.
Hai người đang trò chuyện vui vẻ trong quán thfi Khánh Vy liếc mắt thấy ông Sơn thập thò ngoài cửa liên bảo bố mình: "Không biết ông ta đến đây làm gì nữa?"
Tiếng động trong cửa hàng lớn gần như át hết tiếng của Khánh Vy nên nếu không đứng gần sẽ không nghe thấy được.
Ông Sơn bên ngoài không hay biết hành động của mình đã bị phát hiện nên vẫn dòm ngó vào trong.
Ông Duy đứng gần nghe con gái nói liền nhìn ra ngoài.
Thấy bộ dáng của ông Sơn, ông Duy chán ghét vô cùng.
"Con đợi ở đây, bố ra ngoài xem thế nào", ông Duy nói rồi sải bước nhanh ra ngoài.
Ông Duy không muốn nói chuyện với ông Sơn nhưng không thể để ông ta thập thò ngoài này như thế.
"Ông muốn tìm ai?" Ông Duy bước ra hỏi.
Giọng nói của ông tràn đầy vẻ chán ghét và bực tức.
Ông Sơn không phải chưa từng gặp loại người như thế này liên cười đầy vẻ lấy lòng.
Ông Sơn mời ông điếu thuốc lá nhưng bị ông Duy gạt phắt đi: "Có chuyện gì mời anh nói nếu không mời anh đi cho, đừng dây dưa lằng nhằng ở đây nữa"
"Ông anh nóng tính quá", ông Sơn cười nói, "Chẳng là mấy hôm trước tôi đi qua thấy mặt tiền này trống nên muốn thuê nhưng không ngờ có người lại nhanh chân đến vậy"
"Chuyện này không liên quan đến ông thì phải", ông Duy liếc mắt khinh thường.
Ông Sơn cười giả lả.Ông không thể nói sự thật nên chỉ còn cách kiếm cớ mà thôi.Không hiểu tại sao, ông Sơn vẫn luôn cho rằng ngôi nhà này có liên quan đến Mạc Linh.
"Không biết anh đây là người ở đâu?" Ông Sơn lân la làm quen.
"Không có chuyện gì nữa thì cút.Tôi không rảnh để tiếp ông đâu.Dân thành phố S thật tọc mạch, ở thành phố P như thế này một cước liền đi luôn “ ông Duy tỏ vẻ bực dọc nói rôi xoay vào trong.
Ông Sơn thấy người nói vậy cũng không ở lại nữa mà nhanh chóng rời đi.
Ông đã biết những điều cần biết rôi.Người này đến từ thành phố P.chắc chắn không liên quan gì đến Mạc Linh cả.
Bà Mạc Liên theo ông biết là người thành phố L, chưa từng đặt chân đến thành phố P bao giờ.
Tuy nhiên, để yên tâm hơn, lúc về ông có thể tìm người dò hỏi thử xem thế nào.
Ông vẫn nghi ngờ lắm.
Ông Duy ở bên kia thấy ông Sơn đi liền thở phào nhẹ nhõm.
Buổi tối hôm ấy ông cũng gọi điện cho Mạc Linh kể mọi chuyện: "Hôm nay, ông Sơn quanh quẩn ở cửa hàng ra vẻ tò mò lắm.Nhưng lúc cậu ra nói vài câu, cho ông ta biết cậu là người thành phố P.Ông Sơn liền rời đi.Cậu nghi ngờ ông ta sẽ điều tra về ngôi nhà này."
"Cháu biết rồi ạ.Cậu yên tâm, không có chuyện gì đâu", Mạc Linh trả lời, "Mẹ cháu nói với ông ta mình là người thành phố L nên ông ta không nghi ngờ đâu ạ.Còn chuyện chủ sở hữu cháu nhờ chú Tiến giúp rồi ạ"
Trước khi cậu Duy và Khánh Vy đến thành phố S, Mạc Linh đã lo lắng chuyện bọn họ sẽ đụng mặt nhau rồi.
Cậu Duy và mẹ không quá giống nhau nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy vẫn có nét.
Mạc Linh sợ rằng cậu bị nhận ra, ngôi nhà kia cũng bị dòm ngó.
Do vậy, cô đã dặn dò chú Tiến trước.
Nếu có người điều tra sẽ chỉ biết được chủ của ngôi nhà đó là thành phố P đã di dân mà thôi.
Mạc Linh và ông Duy nói với nhau thêm vài câu nữa rồi cúp máy.
Cô gọi điện cho chú Tiến để dặn dò lại và hỏi chuyện mặt bằng bên cạnh.
Hiện giờ, gom góp số tiền cô đang có đủ để mua thêm một mặt bằng tương tự ngôi nhà trên đường Ngọc Hóa mà vẫn còn thừa một ít tiền.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!