Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Đến buổi tối, mọi chuyện đã được điều tra rõ ràng.

Người làm không ai khác chính là Mạc Linh.

Cầm tệp hồ sơ trên tay, Hoàng Quân hùng hổ bước vào phòng ngủ mà anh chẳng mấy khi đặt chân đến.

Mạc Linh đang ngồi trên ghế, tay đung đưa ly rượu thì anh bước vào.

Anh ném thẳng hồ sơ vào người cô quát: "Cô còn chối được không? Mạc Linh nhà họ Hoàng không bạc đãi gì cô.

Sao cô có thể làm ra chuyện như thế này? Cô có biết hậu quả của việc này nghiêm trọng thế nào không? Cô bị ngu hay đầu óc có vấn đề vậy? Chuyện ngu xuẩn như vậy cũng làm ra được?"

Mạc Linh không quay đầu lại.

Cô nhìn ra cửa sổ, cười mỉa mai: "Cho dù em không làm anh cũng có cách biến nó thành việc làm em làm.

Mớ giấy lộn này có ích gì? Bản thân anh ngay từ đầu đã nghĩ là do em làm rồi cho dù có điều tra hay không cũng vậy"

Dừng một lát, cô nói tiếp: "Hoàng Quân, anh biết không? Anh thực sự rất bất công với em.

Nếu chuyện này điều tra ra là Nguyệt Hạ, anh chắc chắn sẽ không tin.

Anh sẽ điều tra lại cho đến khi kết quả không phải là cô ta mới thôi.

Nhưng là em, anh lại tin tưởng không cần đối chứng"

Cô đặt ly rượu xuống bàn, đứng lên, phủi phủi tà váy ngủ, quay lại nhìn thẳng vào anh châm chọc: "Hoàng Quân, anh không thích em nên dù em làm gì cũng trở thành điều chướng tai gai mắt.

Những điều xấu xa nhất đều là em làm"

Hoàng Quân sững sờ trong giây lát.

Cô lúc này rất khác với mọi ngày, không còn vẻ điên cuồng, cố chấp.

Trong ánh mắt của cô cũng chẳng còn tình yêu cuồng nhiệt dành cho anh.

Bây giờ, trong ánh mắt ấy, anh chỉ thấy sự bình thản, thấy hình ảnh của chính mình.

Anh nên vui phải không? Ý nghĩ ấy thoáng qua trong đầu nhưng nhanh chóng bị anh gạt đi.

Điều quan trọng nhất lúc này là tra hỏi xem cô đã gửi thông tin cho ai.

Hơn hết, anh cần nhanh chóng ly hôn với cô.

Anh muốn cưới Nguyệt Hạ.

Nguyệt Hạ mới là người vợ trong lòng của anh.

"Cô không cần bao biện nữa", anh quát, "Những thứ này cô đã gửi đi đâu? Ai là người hợp tác với cô?"

Mạc Linh mỉm cười, không trả lời.

Hoàng Quân tức giận định vung tay lên tát cô nhưng kìm lại được.

Bố anh nói đúng, loại người như cô không đáng để ra tay.

Có ra tay thì cũng phải là người khác chứ không phải anh.

Nghĩ vậy, Hoàng Quân hừ lạnh rồi ra khỏi phòng.

Chuyện này, anh cần phải thương lượng lại với bố nữa.

Nhìn Hoàng Quân rời đi, cô chỉ thấy chua xót.

Trong lòng anh, Nguyệt Hạ luôn tốt đẹp nhất.

Còn cô chỉ đại diện cho xấu xa, chán ghét và sự ghê tởm.

Anh mãi mãi không nhìn thấy những điều tốt ở cô.

Anh mãi mãi chỉ coi cô như rác rưởi.

Hoàng Quân vừa đi khỏi thì Lệ Thủy lén lút bước vào.

Mạc Linh nhìn nhỏ lấm la lấm lét có chút khó xử.

Cô nghỉ ngờ Lệ Thủy song từ trước đến giờ con bé đều đối xử với cô rất tốt.

Mỗi lần có chuyện gì, con bé đều nói giúp cô.

Nhưng trực giác lại mách bảo cô điều ngược lại.

Liệu cô có thế tin Lệ Thủy hay không? "Ban nãy anh Quân có làm gì chị không?"

Lệ Thủy đến bên cạnh cô quan tâm hỏi.

Mạc Linh lắc đầu.

Bây giờ, cô không biết phải đối mặt với nhỏ như thế nào.

Lệ Thủy nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm vội nói thêm: "Lần sau anh ấy có ra tay chị cứ hét ầm lên.

Em không tin là bố mẹ để anh ý muốn làm gỉ thì làm như vậy.

Không biết học ở đâu thói vũ phu nữa"

"Chị biết rồi", Mạc Linh cúi đầu tự trách.

Có lẽ, cô nghĩ sai cho Lệ Thủy rồi.

Lệ Thủy vỗ vai cô an ủi rồi đi ra ghế nhặt lại đống giấy tờ, xếp lên trên bàn, quay lại bảo với cô: "Em tin chị.

Chị yêu anh em như thế, không thể làm chuyện gì có lỗi với anh ý được.

Lúc nãy, em cũng bảo với bố mẹ rồi.

Chuyện này cần điều tra thêm.

Rất có thể có người muốn hãm hại, vụ oan cho chị.

Bố cũng đồng ý rồi"

"Chị cảm ơn", Mạc Linh chân thành nói.

"Chị đừng quá lo lắng", Lệ Thủy an ủi rồi lại gần đưa cho cô một xếp giấy, "Đáng nhẽ em không nên nói chuyện khác với chị lúc này nhưng gấp quá"

Mạc Linh nhận lấy, mở ra xem.

Đây là giấy tờ của cửa hàng quần áo mà cô và Lệ Thủy cùng nhau đầu tư.

Thi thoảng, có một vài thứ Lệ Thủy vẫn cần chữ ký của cô.

"Không sao", Mạc Linh vừa nói vừa ký vào rồi đưa lại cho nhỏ hỏi, "Dạo này cửa hàng vẫn ổn chứ?"

"Chị yên tâm, mọi thứ có em lo rồi.

Chị cứ nghỉ ngơi đi", Lệ Thủy nói cổ kìm lại sự vui vẻ của mình, an ủi cô thêm một lát nữa mới rời đi.

Ngay khi ra khỏi phòng, Lệ Thủy nhanh chân bước vào thư phòng, đưa cho anh đắc ý khoe khoang: "Đây phân của anh đây.

Nhanh chóng làm thủ tục ly hôn tống tiễn bà cô kia đi"

Hoàng Quân nhận lấy, mỉm cười.

Thứ mà Lệ Thủy đưa Mạc Linh ký là đơn ly hôn.

Tất nhiên, để che giấu những tờ trước đó bọn họ đã giả thành hợp đồng của cửa hàng.

Tờ cuối cùng cũng là tờ quan trọng nhất mới là đơn ly hôn.

Cũng bởi vì Mạc Linh quá tin tưởng Lệ Thủy nên bọn họ mới dễ dàng thành công như vậy.

Ban đầu, anh không định dùng cách này.

Anh muốn cô tình nguyện, đường đường chính chính ký vào mà không có một sự phản kháng nào.

Nhưng với tình hình bây giờ, điều ấy khó có thể xảy ra.

Vì vậy, anh đành dùng hạ sách này.

Dù sao, chỉ cần chữ ký của cô là được.

Hơn nữa, anh tin rằng dù cô có phát hiện cũng sẽ không làm được gì.

Không ai đứng về phía cô, không ai trở thành chỗ dựa cho cô, cô sẽ chẳng làm nên trò chống gì.

Cô cũng sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến anh hay Nguyệt Hạ cả.

Nguyệt Hạ cũng đã chờ đợi quá lâu rồi.

Anh không muốn người con gái mình yêu phải chịu khổ thêm nữa.

Bọn họ đã để lỡ nhau hai năm, không thể tốn thêm thời gian chỉ vì Mạc Linh được.

Đã đến lúc, mọi thứ nên trở về vị trí vốn có.

Anh cất kĩ tờ giấy cuối cùng rồi nói: "Sẽ không thiếu phân của em.

Không ngờ em gái anh diễn kịch giỏi vậy?"

"Anh cũng không biết em phải bồi chị ta diễn kịch hai năm rồi, mệt chết đi được", Lệ Thủy cảm thán.

Ban đầu, nhỏ không thích Mạc Linh một chút nào, thậm chí còn thể hiện ra mặt.

Nhỏ căm ghét chị ta.

Chị ta không phù hợp với tưởng tượng về chị dâu trong lòng nhỏ.

Hơn nữa, so sánh với những nhà cùng bậc trong thành phố này, chị ta trở thành nỗi nhục của nhà họ Hoàng.

Căn bản chị ta không đặt lên bàn được.

Nhưng sau đó, anh tìm nhỏ nói chuyện, thái độ của nhỏ liền thay đổi.

Anh nhỏ khi ấy vẫn chưa đủ sức, cần mượn lực từ nhà họ Trần nữa.

Thêm vào đó, anh nhỏ muốn bảo vệ chị dâu hoàn hảo' nên không được bứt dây động rừng.

Vì vậy, hai anh em bọn họ hợp mưu, đợi thời cơ để tống khứ Mạc Linh ra khỏi nhà họ Hoàng mà cô thì chẳng hề hay biết.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận