Chiếc xe đỏ tông mạnh vào chiếc xe đen đang chạy trên đường.Nguyệt Hạ chấn động nhìn chiếc xe gần mình trong gang tấc.Sau cú va chạm, xe cứu thương, cảnh sát nhanh chóng có mặt.Nguyệt Hạ và trợ lý được đưa vào bệnh viện.Mạc Linh trực tiếp bị chuyển sang viện tâm thần
Cửa gara bị mở ra.Ánh sáng bên ngoài lọt vào.
Nhật Minh vừa đi vừa đi vừa ngáp.
Hôm nay, nó có tiết buổi sáng nên mới dậy giờ này chứ bình thường đừng có hòng.
Hơn nữa, bố đang ở nhà.
Nó phải sắm vai con ngoan trò giỏi không thì bố sẽ cắt tiền tiêu vặt của hắn mất.
Dù mẹ hay chị có cho hắn tiền nhưng xét ra vẫn thua bố.
Nên nó không thể khiến bố tức giận được.
Nếu không công cuộc ăn chơi nó sẽ bị dừng lại mất.
Mà dù sao cũng chỉ là đi học sớm.
Còn lên giảng đường nó ngủ, chơi bời hay trốn tiết ai quan tâm.
May mắn, bố cũng chẳng bắt nó rinh tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi về.
Nên mẹ có thể lo được cho nó.
Tiên không giải quyết được thì có thể giải quyết được bằng rất nhiều tiền.
Tiếng động từ cửa gara khiến Mạc Linh choàng tỉnh.
Cô hơi ngẩng đầu nhìn ngó xung quanh, cố gắng để bản thân không phát ra tiếng động gì.
Sau đó, Mạc Linh nhẹ nhàng bò xuống gầm ghế.
Dù sao, từ gương chiếu hậu có thể nhìn đến băng ghế sau.
Cô không thể tốn công sức trốn ra như vậy mà giờ lại thất bại ở chỗ này.
Vứt chăn sang một bên, Mạc Linh nhanh chóng chui xuống gầm ghế nơi góc chết của gương chiếu hậu trước khi thằng oắt kia lên xe.
Nhật Minh không hề hay biết gì, bước lên xe như bình thường.
Nó chỉnh chỉnh lại gương chiếu hậu nhìn cái chăn vứt lung tung phía sau hơi nhíu mày.
Mạc Linh ngừng thở sợ nó phát hiện ra điều gì.
Nhưng may mắn, nó chỉ nhìn trong chốc lát rồi bỏ qua.
Nhật Minh vừa lùi xe ra khỏi gara vừa gọi điện, vui vẻ nói chuyện với bạn.
Sau đó, nó phóng xe tới trường mà không hề hay biết có người đi nhờ xe của mình.
Mười lăm phút sau, Nhật Minh đỗ xe vào bãi như thông thường.
Nó xuống xe, ấn điều khiển rồi cùng đám bạn vào giảng đường.
Mạc Linh vẫn yên tĩnh ở gầm ghế sau.
Đợi đến lúc tiếng chuông báo hiệu vang lên, cô mới lôm côm bò lên ghế trước.
Tra chìa khóa vào ổ, Mạc Linh mở bảng điều khiển.
Chiếc xe mà ông Sơn sắm cho Nhật Minh là một chiếc xe đời mới, hệ thống thông minh.
Và điều quan trọng nhất nó có thể dùng để nhắn tin cho những số đã lưu trước đó.
Nhật Minh khá thân với chị gái mình là Nguyệt Hạ.
Do đó, Mạc Linh chẳng quá tốn công để tìm được số của ả ta.
Nhắn tin hỏi địa điểm ả ta đang ở, mười phút sau cô nhận được tin nhắn trả lời.
Nguyệt Hạ chắc chắn không thế ngờ người đang nhắn tin với mình là cô.
Nở một nụ cười, Mạc Linh khởi động xe phóng đi.
Thằng nhãi con kia chủ quan, vứt luôn vé gửi xe tháng ở đây nên cô dễ dàng có thể thoát khỏi bảo vệ một cách thuận lợi.
Bảo vệ chắc cũng đã từng nhìn thấy thằng nhóc cho người khác mượn xe nên cũng chẳng hỏi han gì cứ thế cho xe qua.
Mạc Linh biết lái xe dù không có lấy một chiếc xe nào.
Bằng lái xe là cô trốn ông Sơn đi thi.Mà thực ra, ông ta cũng chẳng quan tâm cô làm gì.
Dù cô có bằng lái xe hay không, ông ta cũng sẽ không mua xe cho cô.
Chiếc xe đỏ lao vun vút trên đường, theo chỉ dẫn GPS đến nơi Nguyệt Hạ đang ở.
Dừng lại cách đó không xa, Mạc Linh có thể dễ dàng nhận ra chiếc xe của Nguyệt Hạ.
Cô chờ đợi.
Không bao lâu sau, ả ta bước ra từ căn nhà bên cạnh.
Nơi này hình như là studio hay gì đó.
Nguyệt Hạ không hay biết nguy hiểm sắp ập tới, vui vẻ cùng trợ lý trò chuyện rồi bước lên xe.
Ngay lúc ấy, Mạc Linh khởi động, nhấn ga lên tốc độ cao trong thời gian ngắn nhất.
Khi Nguyệt Hạ chưa kịp phản ứng đã nghe một tiếng 'uỳnh' giữ dội.
Đuôi xe cô bị lõm vào một vết sâu.
Trợ lý và người lái xe chưa kịp phản ứng.
Nguyệt Hạ quay đầu nhìn về phía sau.
Qua lớp cửa kính chỉ nhìn một chiều, cô thấy rõ chiếc xe đỏ đang đâm tới tấp.
Đó là chiếc xe của em trai cô nhưng người điều khiến nó lại là Mạc Linh.
Thấy gương mặt điên cuồng của cô, Nguyệt Hạ vội ra lệnh cho tài xế: "Mau lái xe đi"
Tài xế nghe lệnh khi Mạc Linh định đâm tiếp đã lái xe vụt đi.
Trong xe, Nguyệt Hạ lo lắng, thút thít gọi điện cho Hoàng Quân thêm mắm dặm muối.
Mạc Linh trong xe không hề hay biết.
Thấy xe Nguyệt Hạ di chuyển nhanh chóng tăng tốc, đâm tới tấp vào bọn họ.
Cô chắc chắn phải khiến ả ta bị thương trước khi ra đường lớn.
Trước khi đến đây, cô đã đi loanh quanh một vòng.
Phía trước cách đây không xa là một cây cổ thụ lớn.
Cô cân phải khiến xe của Nguyệt Hạ đâm vào đó.
Nghĩ là làm, Mạc Linh giảm tốc đố, tạo khoảng cách với xe ả ta.
Sau đó, cô đi lấn sang làn đường ngược chiều bên cạnh.
Tiếng còi ô tô khiến cô càng điên cuồng hơn.
Nguyệt Hạ thấy Mạc Linh điên cuồng chạy xe phía sau càng lo lắng hơn, muốn thúc giục tài xế chạy nhanh hơn.
Nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Tiếng còi xe inh ỏi.
Nguyệt Hạ nhìn qua kính ở bên hông xe.
Mạc Linh điên cuồng lao tới.
Cô muốn một phát ăn ngay.
Nguyệt Hạ sợ hãi tột độ.
Uỳnh một tiến, Mạc Linh đâm vào xe của ả ta, đẩy nó đến gốc cây cổ thụ.
Khi ấy, đầu cô cũng đập xuống chiếc vô lăng.
Chiếc xe này của Nhật Minh mới hỏng thiết bị an toàn.
Nó định ngày hôm nay học xong sẽ đi sửa.
Nhưng Mạc Linh không biết điều ấy.
Trước khi ngất đi, cô mỉm cười.
Số cô xem ra thật xui xẻo.
Không đầy mười phút sau, Hoàng Quân cùng xe cảnh sát và xe cứu thương vội vã đến nơi.Nguyệt Hạ và trợ lý không bị thương nặng.Trán của Nguyệt Hạ chỉ bị đập vào ghế trước thôi.Tài xế cũng không có vấn đề gì.
Bị thương nặng nhất lại là Mạc Linh.Lúc cô được nhân viên y tế lôi ra từ trong xe, quần áo vừa bẩn thỉu lại vừa bê bết máu.
Anh liếc mắt nhìn đầy chán ghét rồi nhanh chóng lên xe cứu thương đưa Nguyệt Hạ và trợ lý vào bệnh viện.
Còn Mạc Linh, căn bản không phải mối bận tâm của anh.Mạc Linh cũng được đưa vào cùng một bệnh viện.
Nhưng ngay khi bác sĩ sơ cứu xong, cô liền bị chuyển đến bệnh viện tâm thần.
Đó là một bệnh viện tâm thần không quá lớn cũng chẳng tốt đẹp gì.
Nếu ở đây lâu dù không điên cũng sẽ thành điên thật.
Bác sĩ kiểm tra lại cho Nguyệt Hạ, dặn dò Hoàng Quân rồi đi ra ngoài.
Nguyệt Hạ không sao nhưng gặp kinh hách lớn, cần phải nghỉ ngơi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!