Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Bà Đoan rời khỏi bàn, nhấc điện thoại lên gọi.Đầu bên kia chẳng mấy chốc bắt máy.

Nếu Mạc Linh ở đây lúc này, cô chắc chắn sẽ cảm thấy quen thuộc với giọng nói ấy.

"Mạc Linh về rồi à?"

Giọng nói lạnh lùng vang lên.Đó là mẹ của bà Đoan, bà Phương.

"Dạ, con bé vừa về xong", Hồng Đoan đáp lại, "Con nhận con bé vào học việc.Nó sẽ ở tầng trên của cửa hàng.Còn chuyện sau này tính sau."

"Mẹ không bắt ép con", bà Phương nói, "Con thấy ổn thì làm thôi.Dù sao, con bé cũng biết dệt vải, sẽ không chết đói"

"Mạc Linh có vài phần giống Mạc Liên nhưng con bé dũng cảm hơn nhiều", Hồng Đoan đột nhiên nhắc, "Trong tay con cũng có thứ cần đưa cho nó"

"Con làm sao phải thì làm.Mạc Linh cũng không phải Mạc Liên", bà Phương nói xong thì cúp máy.

Đối với Mạc Liên, bà Phương chỉ tràn ngập sự chán ghét.

Nhưng bà cũng không ngăn cản con gái mình làm bạn với Mạc Liên.

Hồng Đoan phải tự chịu trách nhiệm với hành động của mình.Nếu nó dám làm như Mạc Liên, bà chắc chắn sẽ từ nó.

Song Hồng Đoan khác Mạc Liên, con bé không bị ái tình che mắt như vậy.

Mạc Liên không ngốc nhưng nó lại bị ái tình làm mờ mắt, cố chấp, điên cuồng với thứ tình ái vốn không thuộc về mình như thế.

Mạc Linh hoàn toàn không biết chuyện Hồng Đoan là con gái bà Phương.

Cô vui vẻ trở lại cửa tiệm.

Lúc này, cô mới để ý tiệm vest rất gần với ngõ Quỳnh.

Cô chỉ cần đi bộ khoảng mười phút là có thể đến nơi rồi.

Dù vậy, Mạc Linh cũng không định làm trái lời bà Đoan.

Cơ hội này rất hiếm có, cô không thể từ bỏ được.

"Cháu được nhận ở tiệm vest rồi.Nhưng người quản lý yêu cầu phải chuyển đến đó.Cháu sẽ ở tầng hai của cửa tiệm.Cháu sẽ mang khung dệt và sách sang đó để làm", Mạc Linh vui vẻ nói "Còn thời gian cuối tuần cháu sẽ hỏi người quản lý xem linh hoạt được không.”

"Là cái tiệm vest sang chảnh đó ạ?"

Khánh Vy ngạc nhiên "Một bộ vest ở đấy thấp cũng phải chục triệu"

Dr & .Jess Veste là một tiệm may âu phục nổi tiếng.Khánh Vy cũng biết điều ấy.

Nhỏ từng nghe không ít người thành công nói về âu phục ở đây.

Đường may tinh tế, thủ công, thể hiện đẳng cấp, giá cả đắt đỏ, đó là tất cả những gì người ta nói về Dr & .Jess Veste.

"Như vậy thì có cực quá không?" Bà Loan lo lắng hỏi.

Riêng chuyện dệt vải đã rất tốn công sức rôi.Bây giờ con bé còn làm thêm việc khác nữa.Vì vậy, bà sợ rằng nó sẽ không đủ sức khỏe.

"Không sao đâu ạ", Mạc Linh cười nói, "Khổ một tý nhưng được học ở đấy thì tốt mợ ạ"

"Thế kế hoạch của em thì sao ạ?" Cái Dương ỉu xìu hỏi.

"Để chị hỏi lại quản lý xem sao.Chị nghe nói chủ nhật cửa hàng không mở cửa đâu.Thứ bảy thì chị cũng không rõ nữa", Mạc Linh an ủi, "Nhưng chắc chắn có cách mà"

"Rồi mọi thứ sẽ đâu vào đó thôi", ông Duy cũng an ủi, "Nếu cách này không được thì con thử thay đổi xem.Như gom một lượt vào cũng được sau đó trả đồ cho khách sau"

"Được ạ", Thùy Dương ỉu xìu.

"Chị Linh cũng không thể ở nhà suốt như thế được", bà Loan khuyên nhủ, "Mà chủ nhật chị rảnh.Con có thể dồn hoạt động vào hôm nay"

Bà Loan biết kế hoạch này con gái nhỏ rất hào hứng cũng rất cố gắng.Nhưng bà cũng không muốn Mạc Linh chịu thiệt.

Hơn nữa, con bé cũng nói cuối tuần rảnh, mọi thứ nếu sắp xếp hợp lý có thể vẹn toàn cả đôi bên.

Thùy Dương nghe mọi người an ủi mình thì cảm thấy đỡ hơn.Bản kế hoạch nó đã đưa cho bố và chị gái.

Nhưng hai người đều bảo cần sửa chữa, tạm thời không dùng được.Do đó, tranh thủ thời gian này, nó cần cố gắng hơn, lập ra một vài bản kế hoạch khác.

Nếu chị Linh không rảnh vẫn có cái có thể áp dụng được.Vì vậy, tâm trạng Thùy Dương tốt lên trông thấy.

Mọi người trong nhà đều thở phào nhất là bà Loan.

Bà chỉ sợ cái Dương giận dỗi Mạc Linh lại khó xử ra.Mạc Linh đã giúp nhà bà rất nhiều rồi.

"Chủ nhật ba tuần nữa sẽ diễn ra hội chợ", ông Duy thông báo, "Gian hàng của chúng ta là số 87.Cậu và Khánh Vy đã bàn xong với ban tổ chức rồi.Chúng ta sẽ giữ kiểu trang trí giống như cửa tiệm cho dã.Trong gian hàng cũng có sẵn khung treo rồi"

"Vậy hôm đấy mọi người mặc trang phục truyền thống được không ạ?"

Thùy Dương nêu ý kiến "Quảng bá cho vải nhà chúng ta luôn.Chị Linh và chị Vy có đồ rồi, còn lại bố và con thôi.Mẹ ơi, hôm đấy mẹ có đi không?"

"Mẹ đi làm gì.Còn tiệm bánh ai trông?" Bà Loan bật cười hỏi.

"Thế để chị dệt thêm vải", Mạc Linh đồng ý, "Dệt xong chị sẽ đưa cho em"

"Không cần thế đâu", ông Duy có chút ngại ngùng.

"Sao không cần được ạ?" Thùy Dương mỉm cười hỏi.

"Cháu dệt cho Dương tiện dệt luôn cho mợ.Đây thành quần áo gia đình", Mạc Linh cười nói.

Trình độ của cô cao hơn Khánh Vy.Thêm đó, Mạc Linh rảnh rỗi nhiều hơn nên chủ động lo việc này.

Bà Loan định từ chối thì cả Khánh Vy và Thùy Dương đều khuyên can.

Cuối cùng cả ông Duy và bà Loan đều bất lực trước ba đứa, để mặc ba người bọn họ muốn làm gì thì làm.

Mọi người bàn bạc xong thì tắm rửa rồi đi nghỉ.

Đóng cửa phòng lại, bà Loan lo lắng hỏi chồng mình : “ Chỗ cửa tiệm vest kia có ổn không anh?"

Bà lo lắng Mạc Linh bị lừa, bị lợi dụng.Số con bé đã khổ lắm rồi.mấy tháng nay mới bắt đầu tốt lên.Nếu như bây giờ lại có chuyện, bà không biết con bé có chịu nổi hay không nữa.

Mà Mạc Linh cũng có ơn với gia đình bà.Bà Loan lại càng không thể không quan tâm gì cả.

"Em yên tâm", ông Duy an ủi, "Cửa hàng đó thợ chính là chị Đoan.Việc anh bảo Mạc Linh đến cửa hàng cũng do bác Phương sắp xếp.Bọn họ sẽ không làm hại con bé đâu"

"Sao chuyện này lại liên quan đến bác Phương thế?" Bà Loan bất ngờ hỏi.

"Có lần anh gặp bác bên ngoài, có nói chuyện đôi chút về Mạc Linh", ông Duy kể, "Sau đó, một hôm bác gọi điện cho anh bảo điều ấy.Ban đầu, anh cũng suy nghĩ dữ lắm.Nhưng Mạc Linh cũng muốn tìm chỗ để học hỏi.Người quen dù sao cũng tốt hơn là người xa lạ.Anh cũng chẳng hiểu gì về thời trang thiết kế cả.Do đó, anh bảo Mạc Linh là cửa hàng kia cần tuyển người"

"Như vậy, sợ Mạc Linh biết chuyện sẽ tức giận không?" Bà Loan vẫn lo lắng hỏi.

"Không đâu, bác Phương cũng nói rõ rồi.Bác chỉ mở lời với chị Đoan thôi chứ không ép buộc.Nếu chị Đoan thích thì nhận Mạc Linh, không thích thì thôi.Em cũng biết tính của chị Đoan rồi còn gì nào có ai ép buộc được", ông Duy giải thích.

Chuyện này ông không lo lắng một chút nào cả.

Chị Đoan giống tính bác Phương, càng là người nhà thì càng nghiêm khắc, không có chuyện là người thân quen nên bỏ qua lỗi lầm của nhau.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận