Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Cửa tiệm Dr & .Jess Veste sáng nay treo biển tạm nghỉ sớm hơn.Bây giờ mới có mười rưỡi sáng, là giờ khách đến thử quần áo như mọi khi.

Nhưng hôm nay lại xảy ra sự cố.

Chị Tiên dọn dẹp đống thức ăn lênh láng trên sàn rồi đi thay khăn trải bàn dính vết tương ớt ra.

Chị mới gặp Mạc Linh nhưng chị nghĩ cô sẽ không làm vậy.Chuyện này đơn giản chỉ là tai bay vạ gió mà thôi.

Tạ Uyên, cháu gái của cô Đoan quá nóng nảy, chưa hỏi rõ mọi chuyện đã xông đến đánh tới tấp người ta rồi.

"Có chuyện gì? Sao còn không dám nói", bà Đoan lạnh lùng hỏi.

Ngồi trước mặt bà là ba người lần lượt là Mạc Linh, Tống Kiệt và Tạ Uyên.

Mạc Linh ngồi một mình trên ghế sofa đơn.

Hai người kia ngồi trên sofa lớn.

"Khi cháu đang chỉnh quần cho khách thì chị đây xông vào nói cháu giật bồ, cướp người yêu của chị ấy", Ngọc Linh nhẹ nhàng nói.

"Cô không làm gì tôi tự nhiên xông vào chắc? Tôi có bị điên đâu?" Tạ Uyên tức giận nói.

"Cháu bớt bớt lại đi", bà Đoan nghiêm mặt, "Có gì chẳng phải xem cam sẽ rõ hay sao?"

Bà Đoan nói xong liền gọi Ngọc Tiên vào.

Cửa hàng của bọn họ có camera thậm chí không chỉ một cái.

Trước mặt mọi người, Ngọc Tiên tiến đến máy tính mở cam rồi chiếu lên máy chiếu.

Trong phòng làm việc của cô Đoan chẳng thiếu thứ gì cả.

Vì cửa hàng ít nhân viên nên thi thoảng phòng làm việc của bà cũng trở thành nơi họp hành.Những hình ảnh hiện lên rất bình thường.

Tống Kiệt bước vào trò chuyện cùng Ngọc Tiên và Mạc Linh.

Sau đó, cậu ta đi thay đồ.Mọi thứ vẫn rất bình thường.

Đến đoạn quan trọng, Ngọc Tiên đi lấy đồ cho Tống Kiệt.

Mạc Linh theo yêu cầu ngồi xuống chỉnh lại ống quần cho Tống Kiệt rồi nói: "Có thể do anh đi loại giày không phù hợp nên nhìn không thuận mắt.Quần âu dáng đứng như thế này các loại giày cổ điển, form dáng cơ bản là tốt nhất.Bộ vest màu xám, anh có thể chọn giày cùng màu hoặc nâu nhạt đều được"

Ngay sau khi Mạc Linh dứt lời, Tạ Uyên hùng hổ xông vào chưa cân hỏi rõ điều gì đã làm ầm ĩ lên.

Tạ Uyên lao vào đánh Mạc Linh không để cho Mạc Linh cơ hội giải thích.

"Xem rõ chưa?"

Bà Đoan nhìn đứa cháu gái của mình hỏi.

Tạ Uyên là con gái của anh trai bà.

Từ nhỏ đến lớn con bé này được tất cả mọi người chiều chuộng nên tính khí có phần kiêu ngạo Thêm đó, con bé này cũng nóng tính, không phân phải trái.Nó đã định cái gì thì tất cả đều theo ý nó cả.Chuyện hôm nay cũng thế.

Không biết con bé này nghe tin ở đâu nữa, không hỏi rõ ràng đã lao vào đánh người.May mắn đây là trong cửa tiệm của bà.Người bị đánh là Mạc Linh chứ không phải người khác.

Nếu gặp phải người cứng rắn, Tạ Uyên nhất định sẽ tiêu đời.

"Mạc Linh, cháu lên thay quần áo đi rồi xuống đây", bà Đoan dặn dò.

Mạc Linh thấy vậy liền rời đi.

Quần áo, đầu tóc của cô đều dính một ít thức ăn khá khó chịu.

"Ngọc Tiên, đi lấy đồng phục cho Mạc Linh đi.Cô mới mang đến đấy", bà Đoan nói.

Ngọc Tiên vâng dạ cũng rời đi.

Đồng phục của nhân viên là do công ty sắp xếp.

Trước nay trong tiệm chỉ có một người nên bà lười lấy thêm.

Hôm qua, nhận Mạc Linh vào, bà Đoan mới báo để lấy đồng phục cho cô.

Đợi Ngọc Tiên rời đi, bà Đoan lạnh lùng nhìn Tạ Uyên nói: "Cháu lúc nào cũng nóng tính, không hỏi rõ mọi chuyện thì biết làm thế nào? Rốt cuộc hôm nay cháu nghe ai nói là nó đi bồ bịch?"

Tạ Uyên nghe cô trách mắng, cúi đầu trả lời: "Gần đây trên người anh ấy có mùi nước hoa lạ nên cháu đi theo thôi ạ.Lúc thấy anh ấy vào cửa tiệm, trò chuyện thân mật với cô gái kia.Đầu óc cháu nóng lên liền xông vào"

"Con mắt nào của cháu thấy bọn họ thân mật?"

Bà Đoan tức giận hỏi "Người ta là nhân viên sửa đồ cho khách có gì sai? Cháu chẳng lẽ không thấy lúc nói chuyện một người nhìn vào gương, một người cúi đầu à? Tạ Uyên có cần cô dạy cháu cách làm người không vậy?"

Nghe tiếng bà Đoan lạnh lùng mắng, Tạ Uyên co rụt người vào.

Cô lúc nào cũng không chịu được khí thế của người cô này.lần nào bị cô mắng, Tạ Uyên cũng chỉ biết im lặng mà thôi.Cho dù có bốn, năm cái miệng cô cũng chẳng dám cãi lại.

"Hai đứa là người yêu với nhau, có gì cứ nói thẳng ra", nhìn dáng vẻ của Tạ Uyên như vật bà Đoan nhắc nhở, "Đừng nghi thần nghi quỷ.Còn cậu nữa, Tạ Uyên là cành vàng lá ngọc nhà chúng tôi.Cậu làm gì con bé thì xác định không yên với nhà họ Tạ đâu"

"Cháu biết rồi ạ", Tống Kiệt gật đầu.

Ở thành phố này, ai mà không biết đến Tạ gia cơ chứ.Nếu hắn dám làm gì Tạ Uyên xác định sẽ đi đời trong tức khắc.

"Được rồi, lát nữa Mạc Linh xuống thì xin lỗi người ta đi.Cái gì nên bồi thường thì bồi thường.Người con bé bị cháu đánh cũng không nhẹ đâu", bà Đoan lườm Tạ Uyên.

Nếu hôm nay, mẹ bà mà thấy chuyện này Tạ Uyên chắc chắn sẽ no đòn.

Bà Phương rất nghiêm khắc với con cháu.

Đó còn chưa kể việc bà Phương cũng là người mở lời để Mạc Linh đến đây.

Vậy mà ngay ngày đầu tiên, con bé đã bị cháu gái mình đánh chỉ vì hiểu lầm.

Chuyện này chắc chắn sẽ khiến bà Phương tức giận.

"Dạ", Tạ Uyên gật đầu đáp.

Cô là người nóng tính nhưng không phải không phân phải trái.Tạ Uyên là người đánh người nhưng Mạc Linh chẳng có lỗi gì cả.Chuyện bồi thường đương nhiên cũng phải tính.Người ta không làm to chuyện lên đã may mắn lắm rồi.

Mạc Linh tắm sơ qua cho người bớt mùi, thay đồ mới rồi xuống cửa hàng.

Thấy cô, chị Tiên liền đưa đồng phục qua: "Đây là đồng phục cửa tiệm.Mỗi người được phát hai bộ.Mùa đông lạnh quá thì cũng không cần mặc áo sơ mi bên trong đâu.Mà em thay đồ đi, cô đợi ở phòng đấy"

Mạc Linh đáp lại rồi đi thay đồ.

Thay đồ xong, cô đến phòng của bà Đoan.

Mạc Linh gõ cửa, được cho phép mới bước vào.

Nhìn thấy cô, bà Đoan không nói gì.

Tạ Uyên trên ghế đột nhiên đứng dậy rồi nói: "Xin lỗi cô là tôi nóng nảy khiến cô bị thương.Xin lỗi"

"Không có gì", Mạc Linh mỉm cười hơi cúi đầu xuống.

Vết thương trên người cô cũng chẳng có mấy chỉ có vài vết tím bầm do va đập mạnh mà thôi.

"Đây là tiền bồi thường, mong cô nhận lấy", Tạ Uyên nói rồi nhét phong bì vào tay cô.

Sau đó, Tạ Uyên chạy vù ra khỏi phòng.

*Xin lỗi", Tống Kiệt cũng đứng dậy nói, "Khiến cô phải chịu liên lụy rồi"

Tống Kiệt nói xong cũng đưa cho cô một phong bì và tấm danh thiếp.

Anh ta nói: "Nếu có việc gì, cô cứ liên hệ tôi.Bây giờ, tôi xin phép.Cháu chào cô ạ"

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận