Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Nếu Mạc Linh nhìn thấy vị khách mình tiếp lúc nãy chắc chắn sẽ rất giật mình.

Vị khách bước vào cửa hàng là nam nhưng lúc này lại là một người phụ nữ rất xinh đẹp.

.Jilly chính là tên vị khách đã hóa trang.

Ra khỏi nhà vệ sinh, .Jilly đưa mắt liền nhìn Hồng Đoan đang ngồi nhâm nhi trà bên cạnh cửa sổ.

Jilly mỉm cười tiến tới: "Bà rảnh rỗi nhỉ?"

"Sao rảnh rỗi bằng người bay từ W đến đây được?"

Hồng Đoan lạnh nhạt hỏi lại.

"Bà lúc nào tính cách cũng lạnh lùng hết", Jilly nói, "Vậy mà không biết tại sao chồng với con trai bà có thể chịu được nhỉ?"

"Bà bớt nói xàm đi", Hồng Đoan lạnh nhạt.

Bà và người này làm bạn với nhau cũng không phải thời gian nhắn nhưng chưa bao giờ bà quen với người này.

Rất nhiều người khó hiểu tại sao hai người bọn họ lại có thể làm bạn với nhau được.

Một người tính cách nồng nhiệt, một người tính cách lạnh lùng.

Hồng Đoan thực ra rất thích những người có tính cách nhiệt tình như vậy.

Bọn họ nhiệt tình trong mọi việc, yêu cuồng nhiệt, làm việc miệt mài.

Bọn họ dường như có hứng thú với tất cả mọi thứ.

Còn bản thân bà lại khác.

Trời sinh bà giống tính của mẹ mình, không biết cách biểu hiện tình cảm cũng chẳng thấy hứng thú với thứ gì cả.

Do đó, những người như .Jilly như Mạc Liên và cả Mạc Linh đều thu hút bà.

"Bạn cũ lâu ngày không gặp mà cũng không để người ta ôn chuyện", Jilly xì một tiếng.

Người bạn này của bà dường như lúc nào cũng chỉ có một vẻ mặt này, lạnh nhạt, bàng quan với mọi thứ.

Nhưng .Jilly biết Hồng Đoan cười lên lúc nào cũng rất đẹp, cả thế giới dường như thu vào đôi mắt ấy.

Hơn nữa nhìn Hồng Đoan lạnh nhạt vậy thôi nhưng lại là người rất tình cảm.

"Ôn chuyện bà cũng không đến tận đây làm gì", Hồng Đoan liếc mắt khinh thường.

.Jilly là người nhiệt tình nhưng không hiểu sao lại rất lười.

Bà là điển hình cho việc nếu được nắm sẽ không ngồi, có thể ngồi thì sẽ không đứng.

Jilly bật cười không nói gì.

Nói chuyện với Hồng Đoan lúc nào cũng dễ chịu cả.

Hai người bọn họ đều quá hiểu nhau, biết được điều gì nên nói điều gì không.

"Không phải vì lân này người của bà tôi cũng chẳng đến làm gì", Jilly bĩu môi nói, "Mà tôi cũng không biết từ bao giờ bà lại nhận học trò ấy.Sao tôi tưởng không có ai lọt mắt bà cơ mà? Vậy lần này sao ấy?"

"Mạc Linh không tốt à?"

Hồng Đoan nhướn mày hỏi lại.

Bà nhận Mạc Linh vào làm không phải vì mẹ mình mà phần nhiều vì Mạc Liên.

Nhưng bà quyết định nhận cô làm học trò thì chỉ đơn giản vì bà muốn thế.

Mạc Linh có tài, có khả năng.

Nếu muốn chọn người nối nghiệp, con bé là lựa chọn không tồi.

Hơn nữa, sau lưng Mạc Linh không chỉ có Mạc Y Phường mà còn có cả một người khác.

Mặc dù bà không biết cậu trai đó là ai nhưng người này chắc chắn có thể bảo vệ Mạc Linh.

dilly nghe ngữ khí của bạn mình đoán rằng cái tính khí bao che cho người nhà lại nổi lên rồi.

Bà cũng chỉ muốn hỏi một chút thôi chứ không phải định chê trách gì.

"Bây giờ hỏi thôi cũng không được à?" Jilly giận dỗi nói.

"Muốn hỏi thì nên chủ động khai trước", Hồng Đoan nhắc nhở.

Jilly đến đây không phải để chơi.

Đương nhiên rồi, loại người lười chảy thây ấy đến đây chỉ vì có công việc mà thôi.

Kỳ thi vào Dr & .Jess Veste vào tháng năm năm sau nhưng hiện giờ đã bắt đầu đánh giá thí sinh để loại.

Hồ sơ vào Dr & .Jess Veste mỗi năm đều rất nhiều.

Vì vậy, ban giám khảo bắt đầu đánh giá ngay từ năm trước.

Những kỳ đánh giá này là đánh giá cách phục vụ, chỉ một lần duy nhất.

Dr & Jess Veste rất thích mọi thứ một lần.

Người đánh giá là những cá nhân xuất sắc hoặc ban lãnh đạo.

Như .Jilly là ban lãnh đạo của Dr & Jess Veste nên thường xuyên phải đi những lần như thế này.

"Rồi, rồi", .Jilly mỉm cười "Học trò nhận cũng được đấy.Thái độ cho chín, duyệt.Nụ cười của con bé đúng kiểu làm người ta xao xuyến.Bà cũng đừng trách không cho mười..Jilly này còn chưa có điểm mười đâu"

"EQ của con bé này khá tốt", Hồng Đoan phá lệ nói.

"Đúng là người nhà khen lấy khen để", .Jilly mỉm cười.

Mạc Linh có cách chăm sóc khách hàng khiến người ta cảm thấy hài lòng.

Con bé cũng rất tỉnh tế, biết ứng xử.

Dù tình huống nào cũng không lúng túng, giữ vững được tác phong.

Nhưng đương nhiên nhiêu đó chưa đủ để .Jilly cho điểm chín.

Jilly từng học tâm lý.

bà có thể nhận ra người khác có khinh thường mình hay không dù chỉ trong một vải ánh mắt hay cử chỉ.

Nhưng Mạc Linh từ đầu đến cuối đều không thể hiện điều đó.

bà chỉ nhìn thấy ở cô sự tôn trọng và phục vụ hết mình, không có chút nào coi thường hay mỉa mai nào.

"Là sự thật thôi", Hồng Đan cười nhẹ nói.

So ra Mạc Linh hơn mẹ mình rất nhiêu.

Con bé không chỉ cầm được, buông được mà EQ cũng rất tốt.

Con bé nhìn ra được cảm xúc của người khác cũng dành sự tôn trọng cho bọn họ.

Nhưng trước đây, Mạc Linh điên cuồng không khác gì mẹ của mình cả.

Việc vào bệnh viện tâm thần có lẽ đã khiến con bé bị đả kích.

"Rồi, biết rồi", Jilly mỉm cười nói, "Bà cố gắng dạy nó may vá vào.Tôi là một trong những giám khảo chấm thi ấy"

"Biết rồi", Hông Đoan lạnh nhạt trả lời.

Lúc này ở biệt thự nhà họ Tạ, ông Duy lo lắng ngôi trong phòng khách xa hoa.

Ông rất ít khi đến đây.

Trước kia, mỗi lần chào hỏi bà Phương, ông đều hẹn bà ra ngoài mà không phải ở nhà như thế này.

Tình hình của Mạc Y Phường, ông cũng nói qua với bà Phương rồi.

Ông cũng nói cả chuyện vay tiền nữa.

Nhưng dù sao, tiền nong là chuyện lớn, nói qua điện thoại không sẽ không tiện.

Không để ông chờ lâu, bà Phương được người làm trong nhà dìu ra.

Bà Phương nhìn ông Duy vật đầu rồi ngồi xuống.

Ông Duy nhìn thấy bà Phương càng luống cuống không biết phải mở lời như thế nào.

"Chuyện vay tiền, bác sẽ cho cháu vay", bà Phương thẳng thắn, "Nhưng thứ cháu cần đưa cho bà già này là kế hoạch sử dụng tiền ấy như thế nào, cháu trả được bao nhiêu.Tình hình kinh doanh của Mạc Y Phường ra sao? Kế hoạch ba năm, năm năm như thế nào"

Trước những yêu cầu dồn dập như vậy, ông Duy có chút lo lắng, sợ sệt.

Ông xoa hai bàn tay vào nhau giảm bớt căng thẳng rồi nói: “Cháu có chuẩn bị tài liệu.Bác xem thử xem"

Nói xong, ông Duy liên đưa tệp tài liệu cho bà Phương, May mẫn, hôm trước Khánh Vy đã dặn dò ông chuẩn bị những cái này.

Con bé cũng giúp rất nhiều, nếu không ông chẳng biết làm cái nào trước, cái nào sau.

Bà Phương cầm tài liệu lên xem một chút.

Ông Duy hết sức căng thẳng, không dám cử động nhiều.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Ông Duy như ngồi trên đống lửa.

Cổ họng ông khát khô.

Cả cơ thể bồn chồn không yên nhưng ông cũng không muốn giục bà Phương.

"Bác sẽ đầu tư", cuối cùng bà Phương lên tiếng.

Ông Duy thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận