Với tính cách của Tạ Phong, Mạc Linh biết một điều chắc chắn là hắn sẽ không buông tay.
Tạ Phong điên cuồng như vậy.
Cô sẽ không có cơ hội rời khỏi tâm mắt hắn một lần nữa.
Vậy thì có gì phải lo lắng? Nếu dây dưa, người mệt chỉ có hai người bọn họ mà thôi.
Trước kia, cô luôn lảng tránh vấn đề này.
Cô không dám nghĩ đến khi gặp lại hắn hai người bọn họ sẽ như thế nào.
Cô cũng chẳng dám nghĩ đến chuyện bước tiếp với hắn.
Nhưng có lẽ ngay từ đầu cô đã có đáp án cho mình rồi.
Một người vì cô đến cả mạng sống cũng không màng, nếu còn gặp lại, thôi thì cứ thuận theo tự nhiên đi.
Coi như cho hắn và cho cô một cơ hội.
"Nghĩ thông rồi?"
Tạ Uyên bên cạnh chợt hỏi.
Mạc Linh mỉm cười gật đầu.
Đây là điều Tạ Uyên khá thích ở Mạc Linh, không rối rắm chuyện tình cảm quá lâu, muốn làm thì làm thôi.
"Bao giờ nhớ mang người đến đây cho bản cung xem xét", Tạ Uyên nhắc nhở, "Nếu anh ấy mà giống chồng trước của mày đừng trách bản cung ác đấy"
Mạc Linh cười khúc khích lắc đâu Tạ Phong rất khác Hoàng Quân.
Hai người cũng chẳng cùng một hình mẫu.
Tạ Phong cũng tốt hơn nhiều so với Hoàng Quân nhiều.
Tạ Phong trong cuộc đối thoại của hai người bọn họ đang hết sức bận rộn.
Một vài đơn hàng sắp xuất đi yêu cầu hắn phải kiểm tra.
Hiện giờ, phòng nghiên cứu và nhà máy sản xuất hắn vẫn đặt ở thành phố S.
Thành phố N lại chỉ có văn phòng kinh doanh.
Còn thành phố P hiện giờ mới đang phát triển cơ sở bước đầu mà thôi.
Nhu cầu của chính phủ tăng.
Hơn nữa, doanh trại quân đội của ba thành phố lớn mới chuyển mới về thành phố P.
Hắn mở thêm cơ sở sản xuất ở đây chính phủ cũng rất hoan nghênh.
Kiểm tra hàng hóa xong, Tạ Phong tiện đường trở về văn phòng công ty.
Đám Duy Thiện vẫn đi theo hắn.
mạnh ở lại thành phổ S để theo dõi những người kia.
Khi hắn đến, Duy Thiện vẫn đang miệt mài kiểm tra camera.Cậu vẫn đang tìm Mạc Linh.
Duy Thiện biết một ngày chưa tìm được chị dâu, sếp của mình chắc chắn sẽ còn làm khổ bọn họ.
"Mọi người nghỉ ngơi đi, không cần tìm nữa", Tạ Phong vừa bước vào liền tuyên bố.
Duy Thiện đang dán mắt vào màn hình máy tính bỗng giật mình đứng bật dậy ngơ ngác.
Mọi người xung quanh cũng vậy.
"Mọi người nghỉ ngơi đi.Không cần tiếp tục tìm kiếm nữa", Tạ Phong nhắc lại, "Thời gian này mọi người cực khổ rồi"
Tạ Phong nói xong liền xoay bước bỏ đi.Hắn không có ý định giải thích điều gì cả.
Hiện giờ, hắn chỉ muốn nhanh chóng trở lại để nhìn thấy Mạc Linh mà thôi.Duy Thiện thấy vậy nhanh chân đuổi theo.
Cậu không biết sếp đang nghĩ gì nữa.
Chị dâu quan trọng với sếp như thế nào bọn hắn là người hiểu rõ nhất.
Nếu không có tình cảm gì, gần hai tháng địa ngục ở thành phố S là cái gì? Quãng thời gian ấy bọn họ sợ sệt đến nỗi không dám thở mạnh.
Sếp mỗi ngày như đang tự hành hạ chính bản thân mình.
Khói thuốc bay khắp phòng.Cả phòng không chỗ nào là không có mùi thuốc.
Sếp không chịu ăn, giấc ngủ chập chờn.Đôi mắt chẳng khác gì gấu trúc.
Gương mặt lạnh lùng lúc ấy càng ngày càng trở nên đáng sợ.Đến lúc bà chủ đến mới đỡ hơn.
"Sếp", Duy Thiện gọi lớn.
Tạ Phong dừng lại.Hắn không để ý.
Hắn dừng lại chỉ đơn giản là để đợi thang máy thôi.
"Sếp", Duy Thiện thở hổn hển.
Tạ Phong cau mày.
Hắn không có ý định nghe cấp dưới mình càm ràm.
Duy Thiện phát hiện sự mất kiên nhẫn trên mặt của sếp mình nên vội vàng nói: "Sếp sao lại dừng tìm kiếm vậy? Bọn em cũng đang khoanH được phạm vi rồi, chẳng mấy chốc có thể tìm được người.Hay sếp lo sợ mọi người mệt mỏi? Sếp yên tâm, em có chia ca, không phải tất cả mọi người cùng một lúc.Mấy thành phố lân cận hệ thống camera cũng hoàn thiện hơn.mặc dù sẽ phải kiểm tra số lượng lớn nhưng như thế nghĩa là chúng ta không bỏ lỡ gì cả"
Lúc này, thang máy cũng đến nơi.
Tạ Phong lạnh lùng bước vào thang máy quay ra nhìn Duy Thiện nói: "Tìm thấy cô ấy rồi, không cần tìm nữa"
Hắn nói xong liên ấn nút đóng cửa thang may.
Duy Thiện đứng sững người nhìn cửa thang máy dần khép lại cảm thấy đầu óc mình đầu óc mình đình công rồi.
Tìm thấy chị dâu rồi? Cậu không nghe lầm chứ? Ối trời ơi, sao lại có thể tìm thấy nhanh như vậy? Tìm thấy, tìm thấy rồi vậy thì Mạc Linh chắc chắn là ở thành phổ P rồi.
Vậy phải chăng ngay từ đầu bà chủ đã biết rồi không? Vì thế, bà chủ mới bắt sếp đến thành phố P? Duy Thiện cậu có phải vừa phát hiện ra chuyện kinh thiên động địa gì không? Không được, cậu chắc chắn phải tìm thằng Mạnh nói chuyện mới được.
Tạ Phong nhanh chóng đi xe từ văn phòng công ty đến cửa hàng.
Lúc này đã sáu giờ tối.
Nhìn ánh đèn vàng từ khung cửa sổ tầng hai, hắn bỗng cảm thấy yên bình lạ kỳ.
Cuối cùng, hắn cũng tìm được người con gái ấy.
Cánh cửa được mở ra sau vài tiếng gõ cửa.
Mạc Linh nhìn hắn, mỉm cười rồi xoay vào trong.
Tạ Phong nhanh chóng đi theo.
Cánh cửa đóng lại, hắn ôm chầm lấy cô.
Hắn cảm giác bọn họ như đang thực sự sống chung với nhau vậy.
Bất cứ giây phút nào, hắn cũng nhớ cô không thể tả được.
Hắn chỉ mong công việc nhanh chóng kết thúc.
"Chúng ta hình như phát triển hơi nhanh thì phải", Mạc Linh để mặc hắn ôm mình bật cười nói.
Tạ Phong lắc đầu thì thâm: "Không nhanh, chúng ta đã tốn quá nhiều thời gian rồi"
Bọn họ tốn cả một đời ở kiếp trước, tốn thêm vài năm ở kiếp này.
Như vậy là quá lâu rồi.
HAWSn không muốn chờ đợi thêm một phút nào nữa.
Mạc Linh nghe hắn nói cũng nhận ra bọn họ tốn quá nhiều thời gian để đến với nhau.
Chuyện ấy rất đơn giản nhưng hai người bọn họ đều đi đường vòng.
Tạ Phong ôm Mạc Linh một lát rồi buông ra.
Hắn đi rửa tay trong khi Mạc Linh vào bếp nấu nốt đồ ăn.
Một bữa cơm bình thường, một mặn, một rau, một canh nhanh chóng được đặt lên bàn.
Bọn họ giống như đôi vợ chồng mới cưới vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ, "Tạ Phong, chúng ta tạm thời chỉ như thế này được không?"
Mạc Linh dè dặt hỏi.
Cô không phải không muốn cùng hắn phát triển một mối quan hệ sâu hơn, gắn bó hơn.
Nhưng hiện giờ, cô còn rất nhiều việc phải làm.
Kỳ thi trước mắt rồi cả việc bên Mạc Y Phường, cô không thể lơ là được.
Tạ Phong nghe vậy hơi nhíu mày có vẻ không hiểu.
Mạc Linh tiếp tục giải thích: "Em muốn chúng ta duy trì mối quan hệ yêu đương như thế này đã.Sắp tới em còn kỳ thi vào công ty.Bên Mạc Y Phường cũng có chuyện cần giải quyết nữa"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!