Nguyệt Hạ cứ ngỡ sự thật ấy sẽ không ai biết, không ai điều tra ra được. Nhưng phần báo cáo ấy lại đang nằm trên bàn của Tạ Phong.
Tạ Phong lúc này vừa mới hoàn thành xong công việc của ngày hôm nay. Hắn rất muốn nhanh chóng về gặp Mạc Linh thì Duy Thiện xông vào đưa cho hắn đống tài liệu này.
Tạ Phong nhìn Duy Thiện đầy nghi ngờ. Hắn không biết tên này có phải là cố ý hay không nữa. "Tốt nhất là cậu nên có chuyện", Tạ Phong sầm mặt nói.
Duy Thiện nuốt nước bọt khẽ nói: "Sếp chuyện này liên quan đến chị dâu"
Hiện giờ, Duy Thiện cũng khá rảnh rỗi. Cậu chuyên môn tìm người, tìm thông tin nhưng hiện giờ không có việc để làm. Rảnh rỗi quá nên Duy Thiện tìm hiểu những chuyện trước kia của chị dâu xem sao. Ai ngờ càng tìm hiểu cậu lại càng thấy có chuyện. Mấy chuyện khác Duy Thiện tạm thời chưa tả ra nhưng việc ăn cắp bản thảo năm đó, cậu lại tình cơ tra được.
Sự việc là Duy Thiện đi dạo quanh diễn đàn của trường đại học nơi Mạc Linh và Nguyệt Hạ từng học. Cậu thấy một vài bài thảo luận hay ho liền nhấn vào xem. Ai dè đọc được bài phốt năm đó. Chuyện này đã qua lâu rồi nhưng thi thoảng sinh viên năm nhất vẫn nhấn vào xem. Do đó, đây được xếp vào top những sự kiện nổi bật nhất của trường đại học.
Đại khái sự việc là khóa luận tốt nghiệp thiết kế của chị dâu bị đổ tội là đạo nhái thiết kế của Nguyệt Hạ. Bên phía nhà trường đứng về phía Nguyệt Hạ. Mạc Linh suýt chút nữa bị đuổi học. Nhưng có ông Sơn nên chị dâu vẫn hoàn thành chương trình mặc dù bằng đã bị hạ xuống trung bình.
Hơn nữa, vụ việc này lan truyền trong giới rất nhanh. Phía bên dưới bài post có đến hàng nghìn bình luận. Không nói đến những bình luận mắng chửi, Duy Thiện thấy một vài bình luận có vấn đề.
[ttmđ: Sao tui lại thấy bản vẽ này so sánh với những bản vẽ khác của Mạc Linh lại rất giống nhau nhỉ? Trong khi ấy so với những bản vẽ của Nguyệt hạ thì phong cách thay đổi rất lớn (bên dưới đính kèm không ít bản vẽ của Mạc Linh và Nguyệt Hạ]
Đương nhiên phía dưới rất nhiều lời bình luận mắng chửi. Duy Thiện lướt qua, xem đến vài bình luận có nội dung tương tự, cậu liền phát hiện vấn đề.
Chuyện năm đó, Mạc Linh chắc chắn sẽ không thuê người nói tốt cho mình. Nguyên nhân rất đơn giản, chị dâu khi đó không có tiền. Thẻ bị bố đóng băng, không tiết kiệm tiền cũng chẳng có công việc làm thêm. Chị dâu làm sao có tiền? Đó là chưa kể tính cách của Mạc Linh lúc đó cũng không quá tốt đẹp gì. Chẳng ai tình nguyện giúp cô cả.
Duy Thiện nghi ngờ việc này nên liền điều tra lại mọi chuyện. Kết quả cậu còn phát hiện những thứ đáng sợ hơn. Nguyệt Hạ học cùng khoa với Mạc Linh. Song thực chất, cô ta đến cầm bút vẽ những nét đơn giản cũng không được.
Với người bình thường, biết vẽ hay không, vẽ xấu hay đẹp không phải là vấn đề quá lớn. Nhưng đây là sinh viên khoa thiết kế thời trang đấy? Không biết vẽ chính là vấn đề lớn. Duy Thiện cũng lần tìm những video Nguyệt Hạ tham gia gameshow. Cô ta chưa từng tham gia bất cứ gameshow nào có trò chơi vẽ tranh cả.
Lần duy nhất cô ta vẽ tranh trước công chúng là trong một buổi họp báo. Bức tranh cũng được chuẩn bị sẵn rồi. Trên trang cá nhân của cô ta cũng chỉ có hình ảnh vài bức tranh mà thôi.
Fan bên dưới khen trời khen đất những nét vẽ kia. Duy Thiện càng đọc thấy càng nực cười. Cậu tham gia vào nhóm fan của Nguyệt Hạ cũng biết thêm một chuyện. Nguyệt Hạ sau này đã rất hiếm khi cầm bút vẽ nữa. Cô ta nói với mọi người mình không còn cảm hứng nữa. Nhưng sự thật những lời này chỉ là nói dối mà thôi.
Tạ Phong nghe thấy chuyện có liên quan đến Mạc Linh liền đưa mắt đến tệp tài liệu. Hắn nhanh chóng mở ra đọc. Càng đọc, sắc mặt của Tạ Phong càng không tốt đẹp gì. "Chuyện này điều tra kĩ càng chưa?" Tạ Phong hỏi.
"Em mới điều tra được một nửa", Duy Thiện nói, "Điều này chắc chắn là thật, chỉ thiếu chứng cứ nhận tiền của hiệu trưởng thôi."
Nguyệt Hạ trót lọt không thể không kể đến ông Sơn được. Ông ta cũng quả thật hết lòng vì đứa con gái này. Cho tiền, mượn quan hệ, việc gì có thể giúp được Nguyệt Hạ ông ta đều làm.
Trong khi đó, Mạc Linh cũng là con gái của ông ta nhưng lại chẳng có được một phần quan tâm ấy. Mạc Linh bị chính bố ruột của mình bỏ rơi. "Điều tra nốt rồi tung một phần lên", Tạ Phong lạnh lùng, "Giải oan cho Mạc Linh trước. Những chuyện khác cứ từ từ rồi tính. Sao một ít ra gửi Hoàng Quân" Tạ Phong ra lệnh.
Duy Thiện gật đầu rồi vội vã rời đi. Cậu rất thích chuyện vả mặt cũng rất hứng thú với những chuyện như thế này. Dạo gần đây, cậu rảnh đến mốc meo lên rồi. Bây giờ có chuyện để làm còn gì bằng nữa.
Tạ Phong nhìn cánh cửa đóng lại cảm giác toàn thân khó chịu. Hắn biết chuyện này nhưng hắn không nghĩ nhiều cũng chưa một lần điều tra. Hắn biết Mạc Linh sẽ không làm như vậy. Nhưng hắn không dám chắc. Song cũng vì vậy mà hắn không biết năm đó Mạc Linh đã phải chịu đựng những gì. Khi đó, chỉ thiếu chút nữa, Mạc Lính sẽ được bằng giỏi. Nhưng vì chuyện này, bằng của cô bị đánh hạ xuống bằng trung bình. Không một ai đứng về phía cô, xung quanh đều là những lời mắng chửi. Hắn không biết khi đó cô đã cảm thấy như thế nào nữa. Hắn thật là đáng trách mà.
Càng nghĩ, Tạ Phong càng cảm thấy chuyện này cần làm ra nhẽ. Hắn đứng dậy, ra khỏi phòng dặn dò Duy Thiện :"Điều tra xong gửi đơn nặc danh đến trường cũng gửi đến Sở giáo dục thành phố S. Năm nay, bắt đầu thanh tra, giám đốc sở giáo dục cũng cần có thành tích. Vụ này chắc chắn sẽ giúp ông ta. Chuyện hiệu trưởng kia ăn hối lộ cũng gửi luôn đi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!