Một câu tổng kết chính là một đám chày gỗ, mấy cây gậy thọc cứt!
Lời hiệu trưởng Hồng nói quả thực là tuyên truyền giác ngộ, đánh đến các tân sinh viên thành đồ ngốc!
Thẩm Trường Thanh vừa rời khỏi băng ghế nhỏ chuyên dành cho chày gỗ và đang đứng ở hàng đầu tiên của hệ chế tạo cơ giáp, thế nhưng ở dưới mông vô cớ sinh ra ảo giác như đứng trên đống lửa như ngồi trên đống than.
Thẩm Trường Thanh xụ mặt, cố gắng hết sức làm bộ bình tĩnh. Nhưng trong đầu cậu ta không hiểu sao toát ra một câu mà trước khi tới trường nhập học ông nội có nói:
[Miệng của Hồng Giang là quỷ phun phân!]
Ông nội nói coi như ông ta đang đánh rắm, đừng để ý đến ông ta!
Nhưng ---
Sao có thể hoàn toàn coi như không nghe thấy được? Huống hồ giọng nói của hiệu trưởng Hồng lớn như tiếng sấm, dù ông ta không cần dùng đài phát thanh cũng không thể hoàn toàn bỏ qua được.
Khuôn mặt của Thẩm Trường Thanh nặng nề, nỗ lực xem nhẹ hai từ ‘chày gỗ’.
Hiệu trưởng Hồng lại không cho các sinh viên có thời gian trốn tránh bèn nói luôn: “Sợ nhất chính là có một số người là chày gỗ còn không có tự giác mình là chày gỗ!”
Thẩm Trường Thanh: “……”
Nhằm vào!
Đây đúng là trần trụi nhằm vào!
Hiệu trưởng Hồng nói xong, đột nhiên ánh mắt liếc liếc vài người đang đứng giữa sân rồi sau đó nói tiếp: “Còn có mấy cái cây gậy thọc cứt kia! Có phải thực tự hào hay không? Các anh chị có muốn tôi phát giải thưởng lớn là một cây cậy thọc cứt tốt nhất hay không?”
Các tân sinh viên: “……”
Công kích cơ thể người!
Đây là trần trụi công kích cơ thể người!
Quý Dữu rụt cổ lại, dù ở trên hiệu trưởng Hồng có nói như thế nào, trào phúng như thế nào thì cô vẫn dốc hết sức giả vờ sợ sệt, dù sao chỉ cần hiệu trưởng Hồng không điểm danh gọi họ thì cô coi như tất cả không có quan hệ gì với mình.
Không sai.
Mình chính là người qua đường.
Mua nước tương.
***Mua nước tương (打酱油 – Đả tương du): là một thuật ngữ mạng tại Trung Quốc, nghĩa đen của nó là ra cửa hàng mua nước tương. Thuật ngữ này có hai cách dùng, một là theo nghĩa đen, "con nhà người ta đã đi mua nước tương được rồi", ý chỉ rằng đứa nhỏ đã lớn, đã có thể giúp đỡ việc vặt trong gia đình. Một cách dùng khác được sử dụng trên mạng internet, thể hiện sự không quan tâm đến một đề tài xã hội nào đó, mang hàm ý "tôi không liên quan tới chuyện này", tương đương với từ "người qua đường". Trong điện ảnh, diễn viên quần chúng cũng được gọi là "mua nước tương". (nguồn wikipedia)
Sau khi hiệu trưởng Hồng mắng một lúc, hình như mắng tận hứng xong mới nói: “Toàn trường 500 người tồn tại cuối cùng, mỗi người được cộng 50 điểm tích lũy!”
Oa ---
Một hòn đá làm cả mặt hồ dậy sóng!
500 người may mắn còn tồn tại vui sướng khôn cùng, còn 4.500 người bị đào thải thì có đám mây đen đè ở trên đầu.
***Vui sướng khôn cùng: Bản convert là ‘hoan thiên hỷ địa’.
Lúc này biểu cảm của các tân sinh viên đã phân hóa thành hai thái cực khá nghiêm trọng!
Bản mặt sầu khổ của Thịnh Thanh Nhan cũng giãn ra cười vui chỉ trong nháy mắt! Được cộng 50 điểm, hơn nữa trận diễn tập trước đó từng đạt được điểm, dù có đến trễ bị trừ 100 điểm thì cậu ta vẫn còn thừa!
Hiệu trưởng Hồng vừa nói ra khỏi miệng, nháy mắt Quý Dữu trừng lớn! Trăm triệu lần không nghĩ tới hiệu trưởng Hồng cũng có lúc nói được tiếng người!
Tiếp theo, hiệu trưởng Hồng tinh tế tổng kết trận diễn tập này của tân sinh viên.
Quý Dữu rất nghiêm túc nghe, các tân sinh viên còn lại cũng thật sự nghiêm túc nghe.
Đột nhiên hiệu trưởng Hồng chuyển chủ đề: “Ở đây, tôi muốn đặc biệt khen ngợi bạn học Quý Dữu số 4444 một chút! Trong toàn trường 5.000 người, trò ấy là một người có thiên phú kém cỏi nhất! Đồng thời trò ấy cũng là một học sinh có thiên phú kém cỏi nhất trúng tuyển vào tinh cầu Lãm Nguyệt của chúng ta! Nhưng trò ấy lại có thể sống đến cuối cùng! Là bởi vì cái gì?”
“--- Bởi vì vận, cứt, chó sao?”
Quý Dữu: “!!!”
Xác…… Xác định là muốn khen em sao?
Hiệu trưởng Hồng nói: “Đương nhiên là không phải! Trò ấy có thể sống đến cuối cùng là dựa vào bình tĩnh, lý trí và quả quyết! Đổi lại là bất kỳ một anh chị nào ở đây, ở vào hoàn cảnh xấu tuyệt đối của trò ấy! Thử hỏi các anh chị có thể sống sót sao?”
Tất cả mọi người không hé răng mà trở nên im lặng.
Quý Dữu tiếp tục co đầu rụt cổ, trước sau không thể tin được việc hiệu trưởng Hồng đang khích lệ chính mình……
Nhưng cô không quên lần mở màn đó hiệu trưởng Hồng kéo cả làn sóng giá trị thù hận cho mình đâu.
Hiệu trưởng Hồng nói tiếp: “Tôi tuyên bố: Bạn học Quý Dữu số 4444 --- Tốt nhất toàn trường! Khen thưởng 100 điểm tích lũy.”
Quý Dữu vui mừng quá đỗi: “!!!”
Thiên sứ nha!
Hiệu trưởng Hồng thật đúng là thiên sứ!
Không chạy đi đâu được!
Theo những lời nói của hiệu trưởng Hồng thì khắp nơi bắt đầu ầm ĩ lên, đặc biệt là xung quanh Quý Dữu đang có vô số đôi mắt chọc tới, Quý Dữu đắm chìm trong ánh mắt hâm mộ đố kỵ hận của mọi người mà vui mừng khôn xiết!
Hiệu trưởng Hồng nhìn xung quanh đang ồn ào náo động, hơi hơi mỉm cười không chút nào để ý mà tiếp tục nói: “Đương nhiên biểu hiện có ưu tú đến đâu cũng không thay đổi được sự thật rằng trò ấy là một cây gậy thọc cứt! Bạn học Quý Dữu số 4444 cầm đầu phá hư đạo cụ, tội ác tày trời! Khấu trừ 150 điểm!”
Quý Dữu: “!!!”
Tôi là ai?
Tôi đang ở đâu?
Tôi đang làm gì?
……
Bốn phía ồn ào cãi cọ ---
Nhạc Tê Quang vỗ đùi đen đét: “Ha ha ha……”
Cách khoảng cách xa như thế mà Quý Dữu vẫn nghe được tiếng cười nhạo vang dội kia của cậu ta.
Không rảnh để ý đến cậu ta, hai mắt Quý Dữu cực kỳ mờ mịt:
Khen thưởng 100, lại trừ 150, cuối cùng mình còn dư lại bao nhiêu nhỉ?
A! Không đúng, lúc trước còn khen thưởng 50 mà, cho nên hiện tại có bao nhiêu điểm tích lũy?
60+4+3-100+50……
Rối loạn.
Rối loạn rồi.
Trong lòng loạn quá.
Căn bản không yên tĩnh được.
Oa oa oa ~
Hiệu trưởng Hồng nói tiếp: “Gậy thọc cứt đứng đầu muốn phạt nặng! Nhưng kẻ tham gia cũng tuyệt đối không nuông chiều! Tất cả những người từng nướng từng ăn thỏ đều trừ 50 điểm!”
Mọi người: “……”
Lập tức tiếng kêu rên nổi lên bốn phía!
Những kẻ xui xẻo bị đào thải thấy tình thế bị xoay ngược lại thì không hiểu sao dâng lên một cảm giác may mắn.
Hiệu trưởng Hồng nhìn mọi người ở phía dưới, đặc biệt là chú ý đến Quý Dữu, thấy bộ dáng thất hồn lạc phách của cô thì trong lòng hiệu trưởng Hồng mới vừa lòng: “Tiếp theo tôi muốn khen ngợi bạn học Thẩm Trường Thanh số 1999 một chút! Không đến 30 phút mà bạn học Thẩm Trường Thanh đã chỉnh hợp lại thành một đội ngũ, với đội ngũ này trò ấy đã thể hiện ra năng lực điều hành đặc biệt nổi trội! Năng lực quan sát và phân tích cũng rất mạnh! Cho 50 điểm tích lũy làm khen thưởng!”
Bỗng dưng hai mắt của Thẩm Trường Thanh trừng lên, nhất thời hoài nghi mình đang nghe lầm.
Tiếp theo, hiệu trưởng Hồng lại chuyển chủ đề: “Nhưng --- Điều này cũng không có biện pháp thay đổi sự thật trò ấy là chày gỗ lớn nhất toàn trường…… Bạn học Thẩm Trường Thanh, hy vọng sau khi trải qua lần diễn tập này thì trò có thể phát huy ưu thế và khắc sâu nghĩ lại khuyết điểm của mình!”
Thẩm Trường Thanh: “……”
Hiệu trưởng Hồng: “Lance You số 3535 là chày gỗ lớn số hai toàn trường, thậm chí suýt chút nữa trò vượt qua Thẩm Trường Thanh trở thành chày gỗ tốt nhất toàn trường, nhưng nể tình trò không chết thảm như trò ấy nên cái đỉnh mũ quang vinh này tạm thời không để trò mang…… Bạn học Lance, tôi chờ mong biểu hiện về sau của trò……”
“Louis Caser số 4143 là chày gỗ lớn thứ ba toàn trường……”
……
“Nhạc Tê Quang số 2222 là gậy thọc cứt số hai toàn trường…… Bạn học Nhạc Tê Quang, kỳ thật tôi càng muốn cấp cho trò cái đỉnh mũ ‘chày gỗ’, trò là người duy nhất trong 5.000 người toàn trường kiêm nhiệm tất cả việc của hai người, tương lai sắp tới! Chờ mong biểu hiện tương lai của trò đấy!”
“Sở Kiều Kiều số 1111 là cây gậy thọc cứt số ba toàn trường……”
“Nhạc Tê Nguyên số 3434 là cây gậy thọc cứt số bốn toàn trường……”
“Thịnh Thanh Nhan số 1515 là cây gậy thọc cứt số năm toàn trường……”
……
Cả một đám sinh viên bị hiệu trưởng Hồng điểm danh, vô luận là được khen ngợi hay bị phê bình thì tóm lại không một ai vui vẻ được.
Hiệu trưởng Hồng nhận xét xong mới tuyên bố: “Tôi tuyên bố --- Về sau bất kỳ trận diễn tập nào không được cố tình phá hư đạo cụ! Đặc biệt là đạo cụ sống! Bọn nhãi ranh, còn dám để tôi thấy các anh chị nướng đạo cụ ăn thì không phải trừ điểm làm xử phạt nhỏ như này đâu.”
Quý Dữu: “……”
Nướng con thỏ không có nữa?
Thật tiếc nuối……
Hiệu trưởng Hồng nói tiếp: “Tất cả tân sinh viên tham gia diễn tập, biểu hiện mỗi người sau khi được cắt ghép biên tập xong thì sẽ phát tới quang não của các anh chị! Nếu cảm thấy hứng thú với biểu hiện của bạn học khác cũng có thể căn cứ vào đánh số của bạn học rồi vào website chính thức của trường học download về……”
“Tôi tuyên bố toàn thể giải tán!”