Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Chương trình học kết tiếp, Quý Dữu nơm nớp lo sợ, sợ giảng viên Mục Kiếm Linh tức lên một cái là sẽ tìm cơ hội hung hăng sửa chữa mình một trận…… Nhưng hình như cô lo lắng nhiều rồi.

Cho đến sau khi tan học, Mục Kiếm Linh đều không phát tác.

Quý Dữu cảm động đến rối tinh rối mù.

Nhân phẩm.

Đây là nhân phẩm đấy.

Nhìn xem, đôi mi này, đôi mắt này, cái trán trơn bóng đầy đặn này, còn có tâm địa Bồ Tát…… Của giảng viên Mục Kiếm Linh, rõ ràng toàn thân của cô viết lên hai chữ ‘người tốt’ to đùng……

Mất công lo lắng rồi.

Chuông tan học vang lên một tiếng, Mục Kiếm Linh còn chưa tuyên bố kết thúc thì tất cả sinh viên đã chuẩn bị xong tư thế lao tới nhà ăn.

Không chỉ là hệ chiến đấu, Quý Dữu ngẩng đầu liếc mắt ra ngoài cửa sổ, phát hiện hệ chế tạo, hệ máy móc…… Tất cả sinh viên đang xôn xao giơ chân chạy như điên hướng về nhà ăn…… Bên ngoài đều người là người đen nghìn nghịt, hình ảnh kia thật sự đồ sộ.
Nguyên nhân tạo thành hiện tượng này là bởi vì nhà ăn sắp xếp mỗi ngày đúng giờ cung ứng định lượng theo quy định, chỉ cần đi chậm thì khẳng định không có, kết cục là chỉ có thể lưu lạc phải ăn đồ ăn hợp thành, dinh dưỡng tề……

Sau khi ăn đồ ăn tự nhiên thì ai còn nhìn trúng dinh dưỡng tề?

Quý Dữu chính là đại biểu điển hình trong đó, cái gọi là từ giàu về nghèo khó, hiện tại để cô ăn dinh dưỡng tề chính là muốn mạng chó của cô, mưu sát tín niệm sinh tồn của cô ---

Không làm!

Kiên quyết không làm!

Làm người có khổ có mệt cũng không thể làm bụng mình mệt.

Quý Dữu, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh….. Toàn bộ đã chuẩn bị tốt tư thế ---

Bỗng nhiên Mục Kiếm linh lành lạnh nói: “Còn chưa tan học, các trò hoảng cái gì?”

Chúng sinh viên: “Chuông tan học đã vang lên rồi mà……”
Mục Kiếm linh giơ tay lên gõ gõ vào màn hình lớn: “Đều trợn to mắt lên thấy cho rõ vào, đây mới là thời gian tan học của hệ chiến đấu các trò.”

Mọi người vừa thấy.

Hí ---

Buổi chiều 6 giờ 30 phút!

Các hệ khác đều là 5 giờ rưỡi, thế mà hệ chiến đấu lại muộn hơn 60 phút! Suốt một giờ, mà thời gian đồ ăn tự nhiên mà nhà ăn cung ứng muộn nhất là 6 giờ 50 phút.

Để lại thời gian cho sinh viên chạy tới nhà ăn chỉ có 20 phút.

20 phút này ngoại trừ thời gian chạy trên đường thì còn bao gồm cả thời gian xếp hàng múc cơm!

Chỉ cần hơi không nắm giữ tốt thời gian, chẳng sợ kém vài phút vài giây đã không có khả năng không ăn được cơm.

Toàn bộ sinh viên đen mặt.

Nhạc Tê Quang giơ tay lên lớn tiếng hỏi: “Cô Mục, cái này không công bằng! Vì cái gì hệ chiến đấu lại muộn 1 tiếng đồng hồ? Muộn như vậy căn bản là chúng em không ăn được cơm!”
Mục Kiếm Linh không nóng không lạnh đáp: “Ngay cả ăn cơm còn không đuổi kịp thì lên hệ chiến đấu làm cái gì, nhân lúc còn sớm trò dứt khoát trở về đi lái xe bay công cộng đi!”

Lời này ---

Lừa quỷ chứ.

Ai chẳng biết xe bay công cộng đều có người máy tự động điều khiển, căn bản không cần nhân công điều khiển.

Đây là trào phúng ---

Hoàn toàn trào phúng ---

Nhạc Tê Quang hơi há mồm nhưng thấy ánh mắt lành lạnh của Mục Kiếm Linh thì nhắm miệng vào.

Ai ngờ Quý Dữu số 4444 bên cạnh lại bỗng nhiên giơ tay lên hỏi: “Cô Mục ơi, vì sao thời gian nhà ăn lại gần với thời gian tan học của chúng em vậy ạ? Chúng em có thể xin với nhà ăn trường học một chút về việc chuyên kéo dài thời gian cung ứng đồ ăn cấp cho hệ chiến đấu được không ạ?”

Mục Kiếm Linh cong môi: “Vấn đề hay.”
Đang lúc mọi người cảm thấy việc này có hy vọng thì chợt nghe Mục Kiếm Linh lành lạnh phán một câu: “Không được.”

Các sinh viên: “……”

Tấm màn đen.

Trần trụi tấm màn đen.

***Tấm màn đen: theo mình hiểu có điều gì ẩn giấu bên trong, kiểu như khuất tất, không thể đưa ra ánh sáng được ý.

Vẻ mặt Quý Dữu đau khổ: “Cô ơi, vì sao thời gian nhà ăn cung ứng là 6 giờ 50 phút ạ? Điều này rất kỳ quái, tất cả thời gian đều cài đặt 1 tiếng đồng hồ hay nửa giờ, vì sao nhà ăn không để 7 giờ đây? Em nghiêm trọng nghi ngờ nơi này có giao dịch PY gì không thể cho ai biết hay không! Thậm chí em còn nghi ngờ nhà ăn có một vị nào có thù oán với hệ chiến đấu, họ mượn cái này cố ý gây khó xử cho hệ chiến đấu của chúng ta!” Chẳng sợ cho thêm 10 phút thì thời gian của mọi người sẽ không gấp như vậy.
***Giao dịch PY: Là một từ thông dụng trên internet, ban đầy được dùng để chỉ gaio dịch bạn bè. Hiện tại nó thường có nghĩa là giao dịch lừa đảo, có những hoạt động mờ ám đằng sau hậu trường. (baidu)

Chúng sinh viên: “……”

Thật can đảm!

Thế mà số 4444 lại có tinh thần không sợ cường quyền như vậy!

Anh hùng đấy.

Mục Kiếm Linh ngước mắt liếc nhìn cô một cái: “Thời gian nhà ăn hạn định là tôi cố ý điều chỉnh, như thế nào? Trò có ý kiến?”

Quý Dữu: “……”

1 giây sau.

Quý Dữu nhanh chóng lắc đầu cố gắng hết sức nịnh nọt và khích lệ: “Cô Mục sáng suốt quá! Chỉ khi dưới áp lực cường độ cao không ăn được cơm như vậy thì hệ chiến đấu chúng ta mới có thể liều mạng huấn luyện, vượt mức hoàn thành nhiệm vụ đề ra mỗi ngày!”

“Cô Mục à! Em hoàn toàn ủng hộ cô!”
“Em giơ hai tay hai chân ủng hộ cô!”

Chúng sinh viên: “……”

Đây là chó săn đến từ đâu? Có thể khai trừ thân phận sinh viên không?

Dường như hai lỗ tai của Mục Kiếm Linh không nghe thấy, trực tiếp không để ý tới lời vô nghĩa của Quý Dữu mà quay sang nói với mọi người ở đây: “Toàn thể chạy 10 vòng quanh sân, người hoàn thành đầu tiên có thể tan học trước.”

Xôn xao ~

Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.

10 vòng?

Muốn mệnh đó.

Bên cạnh Quý Dữu là một nam sinh viên có thể chất cấp B giơ tay lên yếu ớt hỏi: “Cô ơi, nếu trong 1 tiếng đồng hồ không hoàn thành thì phải làm sao bây giờ?”

Mục Kiếm Linh nói: “Tiếp tục chạy! Chạy xong mới thôi.”

Khi nói những lời này, giọng nói lạnh như băng của cô lộ ra ý lạnh đến tận xương tủy, tóm lại, đã làm trong miệng mọi người đắng chát, khắp cả người dấy lên sự lạnh lẽo……
Nhóm sinh viên nghe xong, tất cả không ai hé răng, lúc này ngay cả Nhạc Tê Quang đầy gai nhọn có thể lăn lộn nhất cũng không dám làm trò đưa ra dị nghị gì trước mặt Mục Kiếm Linh cả người đang toát ra khí lạnh.

Mục Kiếm Linh: “Toàn thể, chuẩn bị ---”

“3 ---”

“2 ---"

“1 ---”

“Chạy ---”

Một tiếng ra lệnh, mọi người giơ chân lên bắt đầu chạy, Quý Dữu cũng chuẩn bị bắt đầu chạy, cô mang theo vẻ mặt hoàn toàn ngơ ngác, đại não mất khống chế như lọt vào trong suơng mù, thực sự không rõ vì sao mình lại chạy tới hệ chiến đấu để bị tội tâm lý chạy bộ này.

Bỗng nhiên ---

Mục Kiếm Linh hô lên: “Số 4444, dừng lại!”

Quý Dữu quá đỗi vui mừng bèn quay đầu lại: “Cô giáo……”

Thân dân a.

Mục Kiếm Linh nói: “Thêm huấn luyện!”

Nụ cười tươi rói của Quý Dữu cứng đờ trong nháy mắt.
Mục Kiếm Linh chỉ vào người máy cỡ nhỏ ở một bên và nói: “Tự mình đối luyện với người máy cỡ nhỏ trong 1 tiếng đồng hồ.”

Quý Dữu: “……”

Cứng đờ vài giây, Quý Dữu chỉ chỉ vào khuỷu tay trật khớp, lại chỉ chỉ vào cặp giò sắp hỏng đến nơi của mình, còn cả những vết bầm tím trên cánh tay nữa, sau đó dùng vẻ mặt chân thành mà kiến nghị: “Cô Mục à, cô có cảm thấy hiện tại em cần trị liệu một chút không?”

Mục Kiếm Linh liếc mắt nhìn cô một cái: “Tôi cho rằng trò không cần.”

Quý Dữu rặn ra nụ cười: “Cô Mục, em nghiêm trọng hoài nghi cô có khuynh hướng ngược đãi sinh viên, hành vi như vậy của cô ---”

Mục Kiếm linh vỗ vỗ ngực: “Số 4444, tôi nghiêm trọng hoài nghi trò có khuynh hướng ngược đãi giảng viên, không bằng trò đi cùng tôi với cục cảnh sát tiếp nhận điều tra?”
Quý Dữu nhanh chóng lắc đầu: “Ôi chao, cô à, hai ta ai với ai nha? Những lời này đều là đùa giỡn thôi mà, cô nhất định không cần để trong lòng, chân và tay này của em không có chút quan hệ nào với cô, hoàn toàn là tự em làm thôi, chờ khi nào tan học em đi phòng y tến nối lại là được.”

Mục Kiếm Linh buồn bã đáp: “Tôi cảm thấy trò hơi nhiều lời vô nghĩa, thuận tiện trị liệu vấn đề khoang miệng một chút đi.”

Quý Dữu: “……”

Giảng viên trường học đều không phải người.
Nhấn Mở Bình Luận