Không đên 10 giây, người đi không thừa một ai.
Quý Dữu nhìn bàn ăn không có một bóng người, vạch đen toát ra đầy đầu.
Có cần thiết phải như vậy hay không?
Không mang theo cô chơi thì không mang theo là được, chạy nhanh như vậy làm gì? Chẳng lẽ chính mình còn mặt dày mày dạn quấn lấy?
Tuy rằng --- Cũng không thể loại trừ khả năng này.
Khụ khụ ---
Cuối cùng Quý Dữu ăn xong khay đồ ăn, sau khi nước gì đó trong đồ ăn được liếm sạch sẽ xong mới cảm thấy mỹ mãn buông khay đồ ăn xuống.
Tuy hương vị của hành lá trộn với đậu phụ không ra sao nhưng cũng may là nhiều, lại có thêm nước canh thịt xương sườn kho tàu trộn với cơm ăn nên hương vị cũng rất tươi ngon.
Quý Dữu bê khay ăn đi cất, sau đó liếc nhìn cái chân què và cánh tay trật khớp của mình……
Vẫn cần trị liệu nha.
Quý Dữu đi thẳng đến chỗ y tế, may mắn là khi đến thì bác sĩ trực ban còn chưa tan tầm.
Quý Dữu vừa nhìn thấy:
Ai ôi ~
Vẫn là người quen nha!
Đây là vị bác sĩ La mà ngày đó có kiểm tra tinh thần lực của mình! Cô ấy nói cô ấy vẫn là giảng viên khóa bảo vệ sức khỏe thân thể và hộ ký cấp cứu của năm nhất đấy.
Bác sĩ La mặc áo blouse trắng đang ngồi ở trước quang não dùng tay biên tập cái gì đó……
Quang não là vật dẫn tiến nhập Tinh Võng nhưng cũng có thể biến thành bản cứng để sử dụng.
Nghe được tiếng bước chân, bác sĩ La ngẩng đầu thì trước mặt đụng phải cái mặt đầu heo, khi sắc mặt của cô hơi run rẩy không thể thấy thì Quý Dữu đã khoác lên nụ cười lấy lòng rồi xán lại gần: “Bác sĩ La, hôm này là phiên trực của cô ạ.”
“Ừ.” Bác sĩ La mỉm cười, phân biệt được xong mới nói: “Là bạn học Quý Dữu số 4444.”
Quý Dữu rất cảm động: “Ôi! Là em! Bác sĩ La cô thật sự quá giỏi! Với cái mặt sưng lên giống như đầu heo này của em thì chưa chắc mẹ ruột của em cũng không dám nhận, làm khó cô còn nhận ra được em.”
Bác sĩ La bị cô chọc cười thành công.
“Thật sự là giỏi!” Hung hăng tán dương một câu xong, đôi mắt của Quý Dữu sáng lấp lánh, đột nhiên đè thấp giọng hỏi như đang làm tặc vậy: “Bác sĩ La, ở đây có thu phí trị liệu không ạ?”
Nếu là thu phí thì thừa dịp có chút giao tình cò kè mặc cả mới được.
Cái mặt xấu xí này của cô lại còn làm mặt quỷ chọc cười bác sĩ La lần nữa, bác sĩ La cười nói: “Yên tâm đi, miễn phí.”
Quý Dữu quá suиɠ sướиɠ: “Thật tốt quá!” Cuối cùng trường học cũng làm được một việc được coi là người rồi ---
Quý Dữu nhanh chóng rung rung chân, lại có ý đồ nâng khuỷu tay lên, còn chỉ chỉ vào mặt của mình: “Bác sĩ La, làm phiền cô trị liệu một chút ạ, nếu không chuẩn bị cho tốt thì ngày mai em cũng không có cách nào đi học mất. Thật sự quá chậm trễ việc học ạ.”
Quý Dữu nói với vẻ mặt buồn rầu.
Bác sĩ La cười khúc khích rồi chỉ vào khoang chữa trị ở một bên và nói: “Nằm chỗ đó đi.”
Quý Dữu: “Ôi!”
Cô lập tức ngoan ngoãn đi vào nằm.
Bác sĩ La đi theo tiến lên một bước điều chỉnh lại trị số các hạng mục của khoang chữa trị.
Sau khoảng 10 phút, khuỷu tay trật khớp của Quý Dữu đã nắn xong, giống như hoàn toàn không có việc gì vậy.
Tiếp theo đổi sang khoang chữa trị khác, sau khi bác sĩ La cẩn thận đo lường trị số các hạng mục mới chữa trị chân bị gãy của Quý Dữu.
Trong lúc đó còn bôi một lượng lớn nước thuốc, nước thuốc này bôi ở trên người là cảm giác đau đớn và những tổn thương cơ bắp lập tức giảm bớt, thoải mái đến mức suýt chút nữa Quý Dữu ngủ mất.
Bác sĩ La vội vàng vỗ vỗ mặt của cô và nhắc nhở: “Được rồi, đừng có ngủ, đứng lên đi.”
Quý Dữu cũng không dùng dằng, lập tức bò ra khỏi khoang chữa trị, vừa thấy chân cẳng của mình đã hoàn toàn khỏi, ngay cả vết xanh tím trên da cũng hoàn toàn biến mất.
Bác sĩ La nghiêng đầu xem đồng hồ báo thức dáng cổ điển treo trên vách tường rồi vui vẻ búng tay một cái: “Tan tầm rồi ~”
Sau đó cô thúc giục Quý Dữu: “Được rồi, trò nhanh cút đi nào.”
“Cảm ơn……” Quý Dữu nhếch miệng cười, lời còn chưa nói xong thì đột nhiên khóe miệng có cảm giác đau, giơ tay sờ lên thì kinh hãi: “Bác sĩ La, mặt em còn chưa chữa đâu mà.”
Bác sĩ La chỉ chỉ vào thời gian tan tầm: “Xin lỗi, không ở trong thời gian công tác rồi, lần tới đi.”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu hít sâu một hơi: “Bác sĩ ~ Mặt này không trị không được ạ, sẽ chậm trễ buổi đi học ngày mai của em……” Mấu chốt là lại phải chịu cảnh ghét bỏ vì xấu.
Bác sĩ La mỉm cười: “Đôi mắt không bị tổn thương là được, không chậm trễ việc đi học.”
Quý Dữu: “……”
Bác sĩ La phất tay như đuổi rồi bọ: “Nhanh đi đi, nhanh đi đi, đừng khiến tan tầm của cô bị chậm……”
Quý Dữu đành phải tiếp tục để cái mặt đầu heo ấm ức rời đi.
Cô trở về ký túc xá, thiết bị huấn luyện mua 200 nghìn lúc trước đã để vào phòng huấn luyện ký túc xá, mua những thiết bị này đúng là rất có giá trị, trường học cũng có phòng huấn luyện, thời gian đi học mở cửa miễn phí nhưng sau khi tan học cần quẹt điểm tín dụng và điểm tích lũy mới có thể sử dụng.
Hiện tại Quý Dữu có thể tiếp tục huấn luyện nhưng cô rất để ý tới trận thi đấu trong miệng mấy người Nhạc Tê Quang, nghĩ nghĩ liền gọi điện thoại cho Thịnh Thanh Nhan.
Khi Thịnh Thanh Nhan nhận cuộc gọi thì mặt đã không có tí kiên nhẫn nào: “Tìm người ta làm gì nha…… Người ta còn muốn nằm vùng chờ sản phẩm mới của đại sư nha…… Nha nha nha!!!!!” Nói đến một nửa bỗng cậu ta hoảng sợ: “Làm gì mà không đi chữa khỏi mặt nha…… Hơn nửa đêm sắp dọa chết bé con đáng yêu nha……”
Trong miệng Quý Dữu đắng ngắt nhưng ngoài miệng lại làm bộ hồn nhiên không thèm để ý: “Mặt? Túi da mà thôi, không cần quá để ý tới việc nhỏ này…… Ban học Thịnh Thanh Nhan, tới hỏi cậu chuyện này……”
Thịnh Thanh Nhan che miệng lộ ra nụ cười đã hiểu rõ: “Có phải hỏi người ta chuyện thi đấu hay không nha? Cái đó có gì tốt nha…… Đừng đi nha…… Nếu không phải Kiều Kiều ép buộc người ta thì người ta mới không thèm đi nha……”
Quý Dữu: “……”
Đâm tim quá, cô cũng muốn bị buộc đi.
Quý Dữu thở sâu: “ Mau đem chuyện cậu biết nói không sót một chữ ra cho tớ!”
Thịnh Thanh Nhan liếc cô một cái: “Sao cậu không lên Tinh Võng xem nha……”
Quý Dữu: “Ơ?”
Thịnh Thanh Nhan ném địa chỉ ra rồi nói: “Cái này nha…… Còn có nha --- Người ta nhắc nhở một cách hữu nghị là cậu muốn vào khu này cần kiếm cái tên giả mạnh mẽ khí phách vào nha……”
Quý Dữu: “???”
Thịnh Thanh Nhan vứt ra cái ánh mắt thâm thúy: “Mục đích cuối cùng là để người khác không nhận ra cậu nha --- Nếu không thì có bị đánh chết cũng đừng trách người ta không nhắc nhở cậu nha……”
“Đó là cậu thường xuyên tìm đường chết! Còn trách ai?” Quý Dữu định liệu trước: “Cho tới bây giờ tớ cũng không!”
Thịnh Thanh Nhan che miệng cười: “Cậu có thể thử dùng tên thật xem nha……”
Quý Dữu nhìn nụ cười dễ gây sự của cậu ta thì cảm thấy sốt ruột: “Nhanh cút đi đi, cười thật thấm người……”
Thịnh Thanh Nhan: “Chán ghét nha --- Dùng xong liền ném nha……”
Quý Dữu lập tức ngắt máy.
Cô dựa theo lời nhắc nhở của Thịnh Thanh Nhan nên lên Tinh Võng, Tinh Võng chia làm mấy khu lớn:
Khu sinh hoạt.
Khu thương nghiệp.
Khu đối chiến.
Khu dã ngoại.
Cái Thịnh Thanh Nhan chỉ chính là khu đối chiến, dưới khu đối chiến còn có khu Nội Võng chuyên môn cho các trường đại học của liên minh sử dụng , nơi này cung cấp cho tất cả các sinh viên trường đại học trong phạm vi toàn lãnh thổ liên minh để ngày thường giao lưu, thảo luận, luận bàn, giao dịch…… Bởi vì đây là Nội Võng được hệ thống giáo dục bố trí riêng nên tiền lưu thông ở nơi này không phải là điểm tín dụng mà là điểm tích lũy!
Điểm tích lũy!
Ánh mắt Quý Dữu sáng lên!
Điểm tích lũy của liên minh đại học chính là tiền tệ thông dụng trong tất cả các trường học đấy!
Muốn nhanh chóng kiếm lấy điểm tích lũy không phải là làm nhiệm vụ mà là tới Giáo Nội Võng đi thi đấu! Hoặc tìm người luận bàn, đưa ra lời mời khiêu chiến với người khác…… Vân vân và mây mây.
Hơn nữa --- Giáo Nội Võng không chỉ có mỗi sinh viên tự do giao lưu mà cả liên minh đại học phía chính phủ còn sẽ thường xuyên tổ chức các giải thi đấu để các sinh viên luận bàn, chiến đấu…… Thắng thì có số lượng lớn điểm tích lũy làm khen thưởng !
Đôi mắt của Quý Dữu hoàn toàn phát sáng chói lóa!