Đúng lúc này sau lưng có một luồng gió mạnh thổi tới, Quý Dữu có cảm giác da đầu tê dại, không kịp nhìn kỹ rốt cuộc là đồ khốn nào vừa rồi đột nhiên bắn trúng mình thì cô vội vàng tránh né cuộc tập kích sau lưng, nhưng mà ---
Căn bản không còn kịp nữa rồi ---
Răng rắc ---
Quý Dữu nghe thấy được cái đầu to của cơ giáp cỡ nhỏ phát ra tiếng nứt vỡ rất lớn.
Kẻ đánh lén này khiêng một chiếc rìu to và dùng một nhát bổ nứt lớp phòng hộ của cơ giáp cỡ nhỏ, nện trúng khớp xương giữa đầu và cổ……
Công phu chém đầu này……
Quá……
Quá mức thật.
Hai mắt Quý Dữu nhắm lại muốn giả chết.
Sở Kiều Kiều khiêng chiếc rìu to rồi tiến lại gần cơ giáp cỡ nhỏ của Quý Dữu, còn nhấc chân đá đá; cơ giáp cỡ nhỏ giống như chết rồi vậy, nó không chịu nhúc nhích, Sở Kiều Kiều thấy vậy liền hướng xung quanh vẫy tay hô: “Xử lý.”
Thẩm Trường Thanh thành công bắn trúng Quý Dữu và bị Quý Dữu ném lên mặt đất lúc này đứng lên bình tĩnh nói: “Cẩm thận không lại bị cậu ta lừa đấy.”
Trong khoang điều khiển, Quý Dữu trừng mắt:
Đây ---
Đây là kẻ thành thật? Luôn bị mình ngầm ức hiếp lại còn giúp đếm tiền sao?
Một kẻ là fan sắc đẹp của mình? Luôn nói thích khuôn mặt của mình hận không thể mỗi ngày ôm ôm cắn cắn?
Xác định sao?
E rằng đều làm bằng plastic rồi.
Louis Caser đang đứng ở một bên bèn đến gần hơn rồi cùng với Sở Kiều Kiều đi tới khoang điều khiển của Quý Dữu và nói: “Hẳn là ngất xỉu. Nguồn năng lượng của cậu ta và hệ thống động lực hỏng hoàn toàn rồi nên không thể không bất tỉnh! Hơn một nghìn người chúng ta phối hợp chiến thuật mà vẫn không bắt được cậu ta vậy thì mất mặt quá.”
--- Đặc biệt là Nhạc Tê Quang bị hơn một nghìn người bầu chọn ra đưa cho Quý Dữu làm pháo hôi số một.
--- Nếu như vậy còn chưa xử lý được Quý Dữu số 4444 thì khẳng định là Nhạc Tê Quang tâm không cam tình không nguyện đi chịu chết sẽ trào phúng mọi người cả đời.
Thẩm Trường Thanh nói: “Cho nên cậu cần đề phòng nhiều hơn! Bạn học Quý Dữu quỷ kế đa đoan, khó tránh khỏi cậu ta còn có chiêu sau.”
Sở Kiều Kiều không nghe mà ngược lại vẻ mặt còn lo lắng sốt ruột: “Ôi! Vừa rồi tớ có độc ác quá hay không, không biết có làm mặt của bạn học Quý Dữu bị thương hay không, nếu bị thương thì tớ liền chặt cái tay này đi luôn.”
Quý Dữu: “……”
Được lắm.
Thì ra là thế.
Hóa ra bọn nhóc này thừa dịp lúc mình đang nấp sau giảng viên Mục Kiếm Linh tìm kiếm sự che chở đã sớm thảo luận chiến lược đối phó mình rồi, đầu tiên là mọi người cùng nhau tạo thành vòng vây rồi nã pháo tấn công, nếu Quý Dữu chết thì không thể tốt hơn.
Nếu may mắn không chết thì khẳng định cô còn muốn tìm người đệm lưng, là ai đây?
Không thể nghi ngờ ---
Mục tiêu lớn nhất, bắt mắt nhất, thích hợp nhất là Nhạc Tê Quang.
Sau khi Nhạc Tê Quang đeo sứ mệnh hy sinh trên lưng thì đến Thẩm Trường Thanh nhận nhiệm vụ đánh bất ngờ, Sở Kiều Kiệu phụ trách bổ rìu; Louis, Lance và những người khác theo sát phía sau……
Tóm lại --- Cần phải bắt được bạn học Quý Dữu số 4444!
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
……
Sở Kiều Kiều và Louis đồng thời tiến lên mở ra khoang điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ và nhìn vào:
Quả nhiên.
Số 4444 xụi lơ một bên như thể đã chết.
Sở Kiều Kiều ra dấu tay thắng lợi và nói: “Hoàn toàn thành công.”
Louis cũng nói: “Ngất xỉu rồi, rốt cuộc thì tinh thần lực cũng chỉ cấp E……” Loại cường độ tinh thần này căn bản là không chống đỡ được lửa đạn tập kích và cơ giáp hứng chịu sự tấn công dữ dội vừa rồi……
Thẩm Trường Thanh nói: “Lại kiểm……”
Từ ‘tra’ còn chưa nói xong thì Quý Dữu vốn đang nhắm mắt đột nhiên nhảy lên trở tay bóp chặt yết hầu của Sở Kiểu Kiều rồi lớn tiếng: “Con tin đã ở trong tay tôi, toàn thể lui ra phía sau, nếu không đừng trách tôi độc ác tàn nhẫn.”
Thẩm Trường Thanh: “Tra……” Từ tra vừa mới ra khỏi miệng thì cậu ta ngậm miệng lại luôn, không có lời nào để nói nữa.
Louis trừng mắt, một đôi mắt to màu lam lộ ra sự mê mang: “???”
Sinh viên: “……”
Im lặng.
Sự im lặng chết người.
Sao có thể?
Không hôn mê?
Sao cậu ta không hôn mê chứ?
Phải biết rằng với cường độ tấn công và tần suất vừa rồi ngay chính Louis Caser và nhóm Thẩm Trường Thanh cũng không dám cam đoan có thể hoàn toàn giữ vững tỉnh táo. Vừa nãy không thấy sau khi tên ngốc to con bị thiểu năng trí tuệ Nhạc Tê Quang bị lửa đạn cùng nhau đánh trúng cũng phải hôn mê sao?
Quý Dữu?
Quý Dữu song E?
Còn tỉnh táo?
Còn bắt Sở Kiều Kiều làm con tin?
Còn nữa ---
Cái đồ ngu xuẩn đáng chết Sở Kiều Kiều này! Vì sao không chịu phản kháng? Một cường giả cấp S bị tên yếu nhớt cấp E kiềm chế lại còn lộ ra vẻ mặt si mê hưởng thụ? Cậu…… Sao cậu không chịu nói lý như vậy hả?
Nhường!
Đây tuyệt đối là nhường!
Tất cả sinh viên ở đây quả thực phẫn nộ đến tột đỉnh.
Nhưng ---
Người còn phẫn nộ hơn cả những sinh viên này lại là Mục Kiếm Linh!
Mục Kiếm Linh tức giận đến mức phim truyền hình máu chó cũng không nhìn, lập tức đập tay lên bàn:
Phanh ---
Cái vỗ bàn nhẹ nhàng vừa vặn này tuy tiếng không lớn nhưng nó xen lẫn sự áp chế của tinh thần lực đẳng cấp cao khiến cho tất cả các sinh viên trong sân huấn luyện lập tức ngậm miệng lại không dám phát ra tiếng.
Mục Kiếm Linh nhìn xung quanh, tức giận cười lên rồi đột nhiên vỗ tay, vỗ tay nhiệt liệt: “Màn trình diễn vừa rồi của các trò rất tốt, hơn một nghìn người phối hợp cũng rất nghiêm ngặt và có trật tự, trong suốt thời gian đó không có bất kỳ sự hỗn loạn nào…… Rất tốt.”
Các sinh viên im lặng không nói gì.
Những lời này rõ ràng là khen nhưng tại sao càng nghe càng cảm thấy khiếp vía?
Quả nhiên ---
“Bạn học Quý Dữu song E rất nhỏ bé đúng không? Cho dù biểu hiện tổng thể của trò ấy ưu tú hơn các trò quá nhiều nhưng các trò vẫn không chịu coi trò ấy là đối thủ thực sự có đúng không?” Mục Kiếm Linh đưa ra một vấn đề rồi lớn tiếng nói: “Nhưng như tôi đã nói, kiêu ngạo và ngu dốt là khuyết điểm lớn nhất của các trò. Khi nào các trò không đổi được tật xấu này thì cũng đường tưởng nghĩ đến việc an toàn tốt nghiệp từ chỗ tôi, đã vậy, toàn thể huấn luyện thêm một giờ.”
Sinh viên: “……”
Im lặng.
Trong sự im lặng chết chóc này, đột nhiên Quý Dữu vươn tay ra nói một cách yếu ớt: “Báo cáo cô, em có chuyện muốn nói.”
Lông mày của Mục Kiếm Linh nhướn lên: “Nói.”
Đột nhiên Quý Dữu lớn tiếng: “Báo cáo cô, em đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà cô giao cho, xin cô thực hiện hứa hẹn khen thưởng cho em ngay tại chỗ ạ.”
Cuộc giao dịch tà ác này chỉ nói suông mà không có bằng chứng thì không có gì đảm bảo, tranh thủ lúc giảng viên Mục đang tán thành mình và phê bình mọi người thì phải vội vàng đòi về mới được ---
Chờ thêm thời gian nữa có thể đòi được hay không thì khó mà nói.
Quý Dữu nói xong mắt trừng lớn kiên định nhìn chằm chằm Mục Kiếm Linh --- Rất có một loại tư thế nếu không khen thưởng liền lập tức la lối khóc lóc lăn lộn.
Mục Kiếm Linh hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn không nói gì, lấy ra một viên đường đậu từ trong nút không gian ra ném về phía bản mặt to của Quý Dữu, Quý Dữu rất vui sướng bắt được rồi nhét vào túi.
Vẻ mặt của Louis cảm khái: “Cậu…… Thật sự muốn tiền không muốn mạng rồi.”
Quý Dữu đáp trả: “Cậu không hiểu nỗi thống khổ của quỷ nghèo thế nào đâu --- Chỉ cần có một đường sống thì tất nhiên là muốn thử cho bằng được.”
Lập tức Louis Caser không có lời nào để nói.
Con tin Sở Kiều Kiều vẫn thành thật để Quý Dữu bóp cổ, hơn nữa còn dùng sức rướn cổ lên nhìn chằm chằm vào mặt Quý Dữu mà ngó trái ngó phải: “Bạn học Quý Dữu thật xinh đẹp nha.”
Quý Dữu vội buông cô ra: “Cậu đi đi!”
Thẩm Trường Thanh vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng mở miệng ra hỏi một cách nghiêm túc: “Bạn học Quý Dữu, xin hỏi cậu làm thế nào để giữ được sự tỉnh táo?”