Quý Dữu giương mắt nhìn lên thì phát hiện sườn núi nhỏ sau lưng thế mà có một mảng lớn Thiết Lê mộc, loại thực vật như Thiết Lê mộc phát triển tương đối kỳ lạ, khi chưa trưởng thành thì cành lá của nó căng ra như đầu nấm vậy, đến khi trưởng thành rồi thì cành lá sẽ tróc ra, chỉ còn lại thân cây giống như cái cọc gỗ. Hiện tại cành lá Thiết Lê mộc đã tróc hết chỉ còn lại thân cây trụi lủi, có cây thẳng tắp như cọc gỗ, cũng có một số cây cong queo quanh co khúc khuỷu, phần lớn đường kính của những thân cây này trên dưới khoảng 10cm.
Yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng của Thiết Lê mộc tương đối thấp, chôn rễ cây, hạt giống, cành khô xuống đất là có thể sinh sôi nảy nở, mỗi năm cành lá tróc ra chỉ cần không thối rữa thì năm sau có thể mọc ra cây Thiết Lê mộc mới ---
Chẳng sợ người thu thập lần trước chém rơi thân cây, chỉ cần rễ cây còn chôn trong đất thì mùa xuân năm thứ hai nó vẫn sẽ mọc ra thân mới như cũ, có thể nói nó là loài thực vật rất dễ sinh sôi nảy nở và kinh tế.
Nơi có giá trị kinh tế nhất ở Thiết Lê mộc chính là sợi bên trong thân cây và vỏ cây, tính chất mềm dẻo của nó cực tốt và được sử dụng rộng rãi, mục tiêu mà nhóm Quý Dữu muốn thu thập là tổ hợp các sợi bên trong Thiết Lê mộc.
Hiện tại ở nơi đây.
Một gốc cây.
Hai gốc cây.
Ba gốc cây.
……
Liếc mắt nhìn xung quanh dường như không thể đếm được cụ thể có bao nhiêu!
Nhiều như vậy!
Phát tài!
Phát tài!
Phát tài!
Trong mắt Quý Dữu ánh lên niềm vui sướng, tự đáy lòng tán thưởng: “Đúng thật đấy, ôm chặt đùi của Ryan là chính xác!”
Ryan: “……”
Leah cười tủm tỉm tán thành: “Đùi này chị cũng muốn ôm!”
Ryan: “……”
Còn Tạ Linh Chi thì đã sớm vội vã chạy tới quanh quẩn bên Ryan cùng vẻ mặt sùng bái: “Anh Ryan, chỗ này anh phát hiện từ bao giờ vậy? Anh lợi hại thật đấy!”
Bị nhiều cô gái vây quanh với ánh mắt lấp lánh nhìn chăm chú, Ryan cảm thấy không được tự nhiên, thần sắc căng thẳng lên, miệng thì nhắm chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm nơi phương xa, chỉ có vành tai hơi đỏ bán đứng việc anh ta đang quẫn bách.
Bà Jenny nhìn thấy cảnh này lắc đầu cười giải vây: “Được rồi, mấy đứa này, không được làm phiền Ryan nữa, mọi người đều tản ra nắm chặt thời gian thu thập Thiết Lê mộc đi.”
Nói xong bà Jenny lấy ra khảm đao chuẩn bị duỗi tay thu thập.
Ryan lại đột nhiên hướng dẫn: “Mọi người dừng lại đã, lấy vũ khí của từng người ra; A Khung, em phụ trách cảnh giác, anh đi xung quanh một vòng nhìn xem có nguy hiểm hay không rồi thu thập cũng không muộn.”
Tạ Xuyên Khung cũng có ý này bèn gật đầu: “Được anh Ryan, anh yên tâm đi kiểm tra đi, nơi này giao cho em.”
Ryan: “Ừ!”
Nói xong Ryan đi tới trước để kiểm tra.
Mấy người còn lại cũng không giám lộn xộn mà chăm chú nhìn bốn phía, sợ rằng đột nhiên có con tinh thú lợi hại nào đó nhảy ra thì chết.
Ryan xem xét mọi chỗ, khoảng mười phút sau anh ta trở về nói với mấy người: “Mười dặm xung quanh tôi đã xem qua, không có tinh thú nào mạnh mà chỉ có ba con Trường Nhĩ thỏ, mọi người thấy thì cẩn thận tránh đi là được.”
***Trường Nhĩ thỏ: thỏ tai dài.
Tạ Xuyên Khung hỏi: “Ryan, bây giờ anh muốn đi vào sâu trong rừng sao?”
Ryan gật đầu: “Ừ!”
Tạ Xuyên Khung ôm quyền dặn dò: “Hãy cẩn thận.”
Ryan nói: “A Khung, em bảo hộ mọi người, nếu có tình huống khẩn cấp lập tức gọi cho anh.”
Tạ Xuyên Khung nói: “Yên tâm, em sẽ cẩn thận.”
Ở đây, trừ Ryan ra cũng chỉ có Tạ Xuyên Khung là có giá trị vũ lực cao nhất, tinh thần lực cấp B, thể chất cấp C, thiên phú như vậy ở toàn bộ tinh cầu rác đều khá nổi bật. Năm nay Tạ Xuyên Khung được trúng tuyển vào học viện quân sự ở Lãm Nguyệt tinh, cũng sắp trở thành một quân giáo sinh.
Tạ Xuyên Khung có tính cánh trầm ổn không hay nói nhiều, sau khi nói với Ryan xong, anh ta đơn giản an bày vài người phụ trách khu vực thu thập: “Linh Chi, em cùng tổ với anh, chúng ta phụ trách bên trái. Bà Jenny, bà cùng tổ với Leah và A Dữu, phụ trách bên phải. Mọi người hãy giữ khoảng cách 500m, một khi có động tĩnh gì thì lập tức gọi, người bên kia cần nhanh chóng chạy đến cứu viện, đã hiểu chưa?”
Quý Dữu gật đầu: “Vâng.”
Những người còn lại cũng không phản đối.
Đặc biệt là Tạ Linh Chi, nghe thấy mình không cùng tổ với Quý Dữu còn ước gì, không cần phải sửa lại đâu. Huống hồ lấy được Thiết Lê mộc nhiều hay ít còn phụ thuộc vào năng lực cá nhân, thu hoạch cũng về cá nhân thì tất nhiên là Tạ Linh Chi muốn cùng đi với anh trai đỡ phải phí công sức giúp người khác.
Ryan đi rồi, Tạ Linh Chi trở nên trầm mặc ít lời hẳn, tỏ ra khinh thường nói chuyện với những người khác, cô ta quay đầu hướng bên trái đi luôn.
Tạ Xuyên Khung nhìn động tác của em gái, lắc đầu hết cách. Ngược lại anh ta nói với ba người nhóm Quý Dữu: “A Dữu, nhất định phải nhớ rõ đề cao cảnh giác, có gió thổi cỏ lay lập tức nói với Leah.”
Ở đây chỉ có giá trị vũ lực của Quý Dữu là thấp nhất, ngay cả thiên phú của bà Jenny còn cao hơn cô cho nên Tạ Xuyên Khung đặc biệt không yên tâm, cố ý dặn dò Quý Dữu.
Quý Dữu nheo mắt cười trấn an: “Anh A Khung, anh yên tâm đi, em biết mà.”
Nghe xong Tạ Xuyên Khung mới xoay người đuổi theo em gái.
Bà Jenny nhìn thân hình cao gầy của Tạ Xuyên Khung vừa nói vừa cười: “Tính tình thằng bé A Khung này rất tốt, sắp tới đi học viện quân sự học rồi, tương lai hẳn là có tiền đồ tươi sáng lắm. Tính Linh Chi hơi nóng nảy nhưng thiên phú cũng không tồi đâu.”
Vừa nói, trong lòng bà Jenny vừa hâm mộ Tạ Nghị, Tạ Nghị còn trẻ tuổi vừa làm cha vừa làm mẹ nuôi hai đứa trẻ lớn lên, hiện tại hai đứa đều trưởng thành, đã đến lúc hưởng phúc rồi.
Leah duỗi tay giữ chặt bà nói: “Bà ơi, chúng ta nhanh đi thu thập thôi.”
Quý Dữu chỉ chỉ hai bên trái phải nói: “Bà Jenny, bà và chị Leah ở bên này, cháu ở bên này được không? Chúng ta cách nhau không nên quá 5m nhé?”
Leah nói: “Ừ, cứ làm vậy đi.”
Mảnh Thiết Lê mộc này có phẩm chất cực kỳ tốt, thu thập bên nào cũng giống nhau không khác gì cả, hiện tại phải nắm chặt thời gian tranh thủ lấy thêm được ít nào hay ít đấy.
Đã sắp xếp xong, Quý Dữu cũng không nhiều lời nữa, cô rút chiếc rìu và đoản đao bên hông của mình ra, những thứ này đều là dụng cụ cắt gọt bình thường không khác mấy với đồ ở thế kỷ 21, muốn nhanh chóng đánh chết tinh thú khẳng định là không được, đối phó tinh thú có vũ khí năng lượng là đáng tin cậy nhất. CÓ điều lúc bình thường gọt đẽo khúc cây vẫn rất hữu dụng.
Quý Dữu nhìn xung quanh, lựa chọn một cây Thiết Lê mộc có đường kính gần 15cm, cô rút rìu ra hung hăng bổ xuống gốc cây.
Loảng xoảng ---
Một tiếng vang giòn tan chỉ tước đi một lớp vỏ.
Quý Dữu bổ xuống lần nữa.
Loảng xoảng ---
Lại tước đi một lớp vỏ cây nữa.
Ở trên tinh Võng bổ rìu nhiều quá, ra hiện thực dùng tới rìu cũng thuận tay cực kỳ, Quý Dữu tiếp tục bổ mười mấy lần nới dừng lại nghỉ ngơi, cô khom người xuống quan sát cẩn thận mặt cắt mới bổ thì phát hiện đã chém được 1/3, chỉ cần chém hơn mười phút nữa là có thể chặt đứt.
Loài thực vật Thiết Lê mộc này rất thần kỳ, khi tổ hợp các sợi vẫn ở trong rễ và vỏ cây thì khá dễ chặt đứt, chỉ cần dùng đao sắt, đao thép bình thường…… Mất chút thời gian là có thể chém đứt.
Nhưng một khi lấy ra khỏi cây thì nó sẽ nhanh chóng cứng lại, chỉ khoảng một phút là đao kiếm chém không đứt, ngay cả vũ khí năng lượng thấp cấp cũng không dễ dàng cắt ---
Đặc tính này rất tiện cho mọi người thu thập chúng.