Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Leah nhìn Quý Dữu rồi nhẹ nhàng gật đầu: “Có thể chứ.”

Quý Dữu trợn tròn mắt vẻ không thể tin được: “Phải…… Phải không?”

Hình như Leah không biết nên nói như thế nào, suy nghĩ một lúc sau mới trả lời: “Nếu em muốn tiếp tục đi học thì trước mắt chỉ có một biện pháp.”

Quý Dữu lại gần rồi nhìn chằm chằm Leah, cõi lòng tràn đầy hy vọng nhưng lại không nhịn được thấp thỏm hỏi: “Là…… Là biện pháp gì vậy ạ?”

Leah nói: “Tài trợ.”

Quý Dữu kinh ngạc: “Hả??”

Hai chữ ‘tài trợ’ này vừa nghe là biết rất háo tiền.

Leah nói: “Bất kỳ trường công lập hay dân lập nào trong liên minh thì mỗi năm đều sẽ giữ lại một số suất nhập học, số suất nhập học này có thể dùng hình thức tài trợ để lấy được. Rốt cuộc nếu muốn vào trường tốt nhưng hộ tịch, thành tích học tập không đạt tiêu chuẩn…… Và các nhân tố ảnh hưởng khác không có cách nào có tư cách nhập học thì tiền chính là công cụ tốt nhất.”

Chuyện này đương nhiên cô biết đến, cũng bởi vì vậy nên trong lòng Quý Dữu càng thấp thỏm: “…… Vậy muốn nhập học học viện quân sự ở tinh cầu Lãm Nguyệt thì phí tài trợ phải đưa bao nhiêu ạ?”

Sau khi Leah nghe xong đột nhiên nhớ tới cái gì lập tức hơi hối hận về đề nghị vừa rồi. Lúc này cho A Dữu hy vọng rồi lập tức đánh em ấy rơi xuống vực sâu…… Như thế còn không bằng không nói cho em ấy.

“……”

Leah thở dài một hơi, tại mình nhất thời lỗ mãng lỡ mồm nên đột nhiên không biết mở miệng thế nào.

Thấy chị Leah ấp a ấp úng, Quý Dữu không nhịn được truy vấn: “Chị Leah, cuối cùng là bao nhiêu, chị nói cho em đi.”

Đôi mắt của Leah hơi rũ xuống: “1 triệu điểm tín dụng.”

Quý Dữu: “!!!”

Trời ạ ~

Sắp xong!

1 triệu 200 nghìn sắp không giữ được rồi……

Muốn mạng nha ~

Những lời này đối với Quý Dữu đã đủ một kích để trí mạng, nhưng những lời kế tiếp của Leah mới càng làm trước mắt Quý Dữu dần dần biến thành màu đen: “Đây chỉ là tiền phụ phí dạy học thôi. Sau này phí trong trường học như học phí, phí học bù, phí tài liệu…… Ăn, mặc, ở, đi lại các khoản chi phí phụ khác là toàn bộ tự phải trả tiền. Mà con đường chính quy thi vào học viện quân sự ở tinh cầu Lãm Nguyệt như bọn chị trừ ẩm thực ra thì tất cả đều là miễn phí, thành tích ưu tú mỗi năm còn có thể nhận được học bổng xa xỉ.”

Quý Dữu nghe thấy thế, một ngụm máu suýt chút nữa phun ra.

Leah tiến lên một bước duỗi tay ôm lấy Quý Dữu nhẹ nhàng nói: “A Dữu, vừa rồi là chị lỗ mãng, những lời này coi như chị chưa nói ra.” Với lòng riêng là Leah thật sự hy vọng Quý Dữu có thể đi đến trường để bước thêm một bước học tập.

Nhưng mà ---

Hiện thực lại tàn khốc như thế.

Trách cô.

Không nên cho A Dữu hy vọng.

Leah cho rằng sau khi Quý Dữu nghe thấy những lời nói vừa rồi của mình khẳng định chưa gượng dậy nổi, nhưng đến khi cô ngước mắt xem thì phát hiện hai mắt sáng lấp lánh của Quý Dữu nhìn chính mình, Leah: “…… Em…… Không khổ sở sao?”

Quý Dữu dùng sức gật đầu: “Khổ sở mà. Vừa rồi khổ sở 2 giây.”

Leah: “……”

Quý Dữu: “2 giây đã đủ rồi, em không cho phép bản thân lãng phí quá nhiều thời gian.”

Leah nghe xong, khóe môi khẽ nhếch lên, ngay sau đó giọng điệu nhẹ nhàng hơn: “Ừ, lạc quan thật đấy.”

Đôi mắt của Quý Dữu trông mong nhìn chằm chằm Leah hỏi: “Vậy --- Chị Leah, học phí, chi phí phụ cho việc học, ăn, mặc, ở, đi lại cả một năm đại khái cần bao nhiêu ạ?”

Leah sửng sốt, hiển nhiên biết trong lòng Quý Dữu muốn gì, cô nghĩ một lúc mới nói một cách bảo thủ: “Chị ước tính ban đầu chi phí trong một năm ít nhất 200 nghìn. Tiền đề là mỗi ngày em chỉ ăn dinh dưỡng tề thấp cấp nhất, ở ký túc xá kém nhất, không ngâm nước thuốc nóng để tắm…… Tính toán bảo thủ nhất cũng trong khoảng 200 nghìn.”

Quý Dữu: “……”

Xong con bê.



1 triệu 200 nghìn ---

Ngay lập tức thật sự --- Không có.

Hơn nữa ---

Còn chưa đủ.

Đời này của cô là bị chia cắt với điểm tín dụng sao?

Vẻ tuyệt vọng trên mặt của Quý Dữu thật sự là quá rõ ràng, cho dù Leah muốn giả vờ không để ý cũng hoàn toàn không có cách nào không để ý được, trong đáy mắt của Leah hiện lên sự đau lòng, trong lòng ngập tràn cảm giác không biết phải làm sao, đành phải dùng giọng nói nhẹ nhàng trấn an: “A Dữu…… Em đừng quá khổ sở, tự học ở nhà cũng có thể thành tài. Chị tin tưởng em khẳng định có thể làm được. Về sau mỗi ngày chị sẽ mang bản ghi chép những điều chị tâm đắc nhất…… Chuyển cho em.”

Quý Dữu: “Oa oa oa……”

Không khổ sở là không có khả năng.

Tuyệt đối không có khả năng.

Dường như trước mắt cô những tờ tiền mặt trắng bóng đang hiện lên, đồng thời giơ tay hướng về cô nói tạm biệt ~

Leah thở dài: Ai.”

Sau khi chào tạm biệt chị Leah, Quý Dữu mang theo vẻ mặt ủ rũ trở về nhà.

Cô nhìn sàn nhà, trống rỗng……

Nhìn về phía trần nhà, trụ lủi……

Chuyển sang nhìn vách tường, trắng bóng……

Lúc này đây.

Những thứ đó.

……

Không một giây phút nào không nhắc nhở Quý Dữu là cô nghèo, nghèo rớt mồng tơi.

Nhưng ---

Cơ hội ở ngay trước mắt, chỉ cần chịu khó tiêu tất cả tiền trong tài khoản là có thể đổi lấy cơ hội nhập học của cô.

Một cơ hội trở nên mạnh mẽ.

Một cơ hội rửa sạch oan khuất.

Một cơ hội bảo vệ mình, bảo vệ Tiểu Dữu.

……

Muốn từ bỏ sao?

Không!

Cho dù ông đây gặm sạch sàn, đâm thủng trần nhà, đập nát vách tường cũng quyết không buông tay.

Đôi mắt nản lòng của Quý Dữu nháy mắt nở rộ lên ánh sáng khiên định.

Cô cần phải đi trường học; người nguyên thủy, quê mùa, ngu ngốc…… Như cô cái gì cũng đều không hiểu lại không chịu sáng tạo ra cơ hội cho mình đi học tập, đi nghiên cứu thì sớm hay muộn cũng sẽ bị cái xã hội tàn khốc luôn thay đổi trong nháy mắt, bị tinh thú vờn quanh đào thải.

Trong khoảng thời gian này, Quý Dữu tự mình học nhưng tiến độ thật sự chậm chạm vô cùng, cô chỉ có tư liệu học tập trong trí nhớ của Tiểu Dữu, đến khi vân dụng vào thực tiễn lại cực kỳ tối nghĩa khó hiểu. Cho nên chị Leah nói rất đúng, vào trường học tập hệ thống, quy phạm là rất cần thiết.

Quý Dữu vội vàng muốn học tập, muốn mạnh mẽ không đơn giản là vì chính mình.

Cô ---

Còn suy xét tới Tiểu Dữu bị giam cầm trong thiết phiến.

Quý Dữu không có cách nào tưởng tượng được một cô bé ngồi một mình trong một không gian bịt kín tối đen không có người, trong khoảng thời gian đó cô bé sợ hãi và khủng hoảng ra sao chứ, đổi lại là bản thân Quý Dữu, có lẽ cô sẽ nghẹn phát điên mất.



Tiểu Dữu nói hiện tại cô bé không muốn đi ra.

Nhưng về sau thì sao?

Quý Dữu không muốn chờ đến lúc đó Tiểu Dữu nói muốn đi ra nhìn một cái hoặc muốn ra ngoài thì mình lại không có năng lực, không có thực lực để cô bé ấy ra tới.

Trước kia cô đơn một người sống cho qua ngày cũng liền thôi, nhưng hiện tại thêm Tiểu Dữu, Quý Dữu cảm thấy gánh nặng trên người mình càng thêm nặng nề.

Cô cần nỗ lực.

Ngay cả một phút cũng không thể chậm trễ.

Nghĩ nghĩ, Quý Dữu giơ tay xoa xoa lên ngực nhẹ nhàng hỏi: “Tiểu Dữu, em có thể nghe được không? Chị tính tiêu hết tiền đi học viện quân sự ở tinh cầu Lãm Nguyệt mua một suất nhập học.”

An tĩnh.

Quý Dữu cũng không thất vọng, vẫn nói tiếp: “Em cảm thấy thế nào?”

Bốn phía lặng ngắt như tờ, ngực cũng không có cái gì nhảy lên.

……

Quý Dữu thở dài.

Đột nhiên cắn răng, lên Tinh Võng bỏ 100 nghìn mua 100 khắc Điệp Mật thấp cấp, còn cố ý bỏ thêm 500 điểm tín dụng chọn chuyển phát nhanh hỏa tốc đúng với tên gọi.

Mua sắm xong rồi, đôi mắt của Quý Dữu không biết từ khi nào dừng tại quầy đồ ăn tự nhiên đa dạng phồn hoa đang được này bán, đặc biệt là đối với quả táo lớn sinh ra trên dãy núi Bekena, ánh mắt của Quý Dữu vô cùng oán niệm:

Quả táo lớn này mọi lúc đều có, nhưng tiền trong tài khoản của mình lại luôn không chịu nổi được mấy ngày.

Thê lương ---

Đúng thật là quả táo lớn làm bằng sắt, điểm tín dụng ra đi như nước chảy.

A a a ---

Đến lúc nào cô mới có thể không bị gò bó, tự do tự tại, giục ngựa lao nhanh đến ăn quả táo lớn này nha!

***Không bị gò bó: Bản convert là ‘Vô câu vô thúc’.

Leng keng ---

Dùng 500 điểm tín dụng chọn chuyển phát nhanh hỏa tốc quả nhiên đặc biệt mau, trước sau không đến nửa giờ là Điệp Mật mà Quý Dữu mua đã đến tay.

Cô ký nhận xong lập tức uống một hơi cạn sạch.

Quý Dữu kiên nhẫn chờ đợi.

Một lát sau, đúng như cô đang chờ mong, trong đầu vang lên giọng nói mềm mại của Tiểu Dữu: [Chị ơi!!!]

Quý Dữu nở nụ cười: “Tiểu Dữu, vừa rồi chị nói em nghe được không? Chị muốn bỏ tiền ra đi tinh cầu Lãm Nguyệt mua một suất nhập học.”

[Em nghe được mà.]

[Em ủng hộ chị……]

Đi học viện quân sự ở tinh cầu Lãm Nguyệt là mộng tưởng của Tiểu Dữu, kỳ thật cô cũng cực kỳ vui vẻ.

Cảm xúc vui vẻ đó lây sang Quý Dữu, nhận được câu trả lời khẳng định của Tiểu Dữu thì sự do dự của Quý Dữu lập tức trở nên vô cùng kiên định.

“Đi!”
Nhấn Mở Bình Luận