Phượng Khinh Ca và Trịnh Nghiệp Minh, hai thánh khí Tôn Giả?
Có cái gì kinh ngạc
Một con Độc Vương Phong cấp ba không có gì lợi hại, nhưng chỉ cần trong một đám Độc Vương Phong có một con tử vong, còn lại đều sẽ bất kể hậu quả mà trước sau đó tấn công. Mấy ngàn vạn con cùng lên, cho dù ngươi là tử khí Tôn Giả cũng không nhất định sẽ trốn thoát được.
Trịnh Nghiệp Minh và Phượng Khinh Ca, lần này chết chắc.
Hơn nữa, không cần làm bẩn tay Phượng Cửu Ca nàng, không cần bẩn đất Phượng gia.
Thủ đoạn là gì?
Cái này được gọi là thủ đoạn.
Phượng Cửu Ca lúc trước không phải là không có cơ hội giết chết Phượng Khinh Ca, chỉ là khinh thường động thủ mà thôi. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là, có thể dễ dàng tha thứ cho sự khiêu khích của Phượng Khinh Ca nàng.
Bây giờ, coi như là triệt để chấm dứt.
Thuận tiện Hắc Phong cũng sẽ phái người đi theo, nếu như bọn họ may mắn thoát chết, liền để bọn họ bổ thêm một đao, để tuyệt hậu hoạn.
Thanh Yệch Giác Mã đi nhanh chóng, mỗi ngày đi mấy ngàn dặm không cần phải nói. Buổi tối, mọi người dừng lại, dự định qua đêm trong một thị trấn nhỏ và bắt đầu duy chuyển vào ngày mai.
Mặc dù điều kiện trấn nhỏ đơn sơ, chúng tỷ muội cũng lo lắng Phượng Cửu Ca tân hôn Yến Nhĩ, bọn họ đều là mấy người ở một gian phòng, hết lần này tới lần khác cho nàng cùng Vân Ngạo Thiên một gian phòng, để tiện cho bọn họ làm bất cứ chuyện gì.
Phượng Cửu Ca nghĩ đến nụ cười ý vị thâm trường của các tỷ muội, biểu tình trên mặt có chút vô tội.
Nàng muốn nói nàng cùng Vân Ngạo Thiên trong sạch, nếu nói vậy mấy tỷ tỷ của nàng nhất định phải cởi quần Vân Ngạo Thiên nhìn xem hắn có phải là nam nhân hay không.
Phượng Cửu Ca đóng cửa, quay đầu lại, thì thấy Vân Ngạo Thiên nửa nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần, ngồi vây quanh bên cạnh bàn tròn là ba trợ thủ của nàng, Hắc Kim, Hắc Phong, Hắc Vũ.
''Có tung tích gì của Hỏa Kỳ Lân không?''
Nàng đi tới, trực tiếp ngồi đối diện ba người bọn họ, bưng chén trà trên bàn lên, liền mạnh mẽ uống một ngụm lớn.
Động tác kia, thật hào phóng. Tuy rằng ba người thấy lạ không trách, nhưng vẫn nhịn không được co giật khóe miệng một chút.
Cái này đâu giống tiểu thư của một gia đình giàu có a.
Hắc Vũ cười cười, lập tức thu liễm thần sắc, lấy một tấm bản đồ vẽ tay ra, đặt ở trước mặt Phượng Cửu Ca.
Ta mời thiên hạ đệ nhất họa sư Chung Chính Minh lão tiên sinh, hắn căn cứ vào miêu tả của mấy trăm thợ săn tiền thưởng tiến vào Cự Nguyên Ma Thú Sâm Lâm, vẽ ra bản đồ địa hình bên trong ma thú sâm lâm này. Nhưng mà, phía trên vẫn như cũ không có địa điểm Hỏa Kỳ Lân ở, chúng ta cũng thuê rất nhiều thợ săn tiền thưởng, đang mở rộng phạm vi tìm kiếm.”
Phượng Cửu Ca nhìn kỹ bản đồ địa hình Ma Thú Sâm Lâm, khóe miệng nhếch lên, khẽ cười một tiếng: "Bản đồ này không phải đã vẽ rất rõ ràng sao? ”
Ba người đều nhất thời cả kinh: "Nói như thế nào? ”
Những thứ này đều là những nơi thợ săn tiền thưởng đã tới, tuyệt đối không thể có bóng dáng Hỏa Kỳ Lân. Dựa theo uy lực của Hỏa Kỳ Lân, chỉ sợ là bọn họ còn chưa tới gần đã nửa người tàn phế, làm sao còn có thể toàn thân trở ra?
Huống chi, Hách Liên hoàng tộc của vương triều Thánh Dực người ta treo thưởng nếu ai tìm được tung tích Hỏa Kỳ Lân tận một tỷ đây, vậy còn không mau đi lĩnh thưởng, lại còn ở đây ngơ ngác a?
Chủ tử bọn họ nói là như thế nào, trên bản đồ này đã vẽ rất rõ ràng?
Chẳng lẽ ở đâu trên này, cất giấu bóng dáng Hỏa Kỳ Lân?
Phượng Cửu Ca trừng mắt nhìn ba người bọn họ một cái, ngữ khí có chút hận rèn sắt không thành thép: "Ta nói ba người các ngươi coi như là người tương đối thông minh, như thế nào cũng không biết thay đổi suy nghĩ ngẫm lại đây? ”
Ba người nhìn nhau, vẫn như cũ vẻ mặt mờ mịt.
Cho dù là Hắc Vũ được xưng là vạn sự tinh thông, có thể biết chuyện thiên hạ, nhưng vẫn như cũ không nhìn ra chút manh mối nào từ trên tấm bản đồ này.
Chẳng lẽ tiểu chủ tử nhà hắn, vừa nhìn liềng đã tìm được điểm đột phá?