Chương 359
Bỗng dưng anh lại nói thế, Tiêu Diệp Nhiên còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, cô hỏi dò: “...Anh chịu cho em đi...đi làm hả?”
Cố Mặc Đình cười: “Anh cũng đâu có không đồng ý”
Nói thế cũng đúng! Tiêu Diệp Nhiên nhướn mày: “Thế em đi làm đấy”
“ừ?
Anh nhẹ nhàng đáp lại cô, rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Phòng ăn lại trở nên yên tĩnh, nhưng chẳng mấy chốc sau giọng nói của cô lại vang lên.
Mặc Đình, anh điều Tử Dục qua tận Nam Phi, làm thế có phải ác quá hay không?”
“Em bị phỏng là vì Lại Tiểu Lan, không liên quan đến Tử Dục”
“Tử Dục là em họ của anh kia mà, Nam Phi là nơi nào kia chứ, sao anh lại nhãn tâm để cậu ấy sang đó vậy?”
Tiếng càm ràm của cô văng vẳng mãi bên tai, Cố Mặc Đình làm như chưa từng nghe thấy gì, anh chỉ thong thả ăn hết canh trong chén.
Anh lấy tờ khăn giấy ướt ở bên cạnh lau miệng, đến bây giờ mới ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Diệp Nhiên vẫn còn đang lải nhải kia.
Ánh đèn vỡ vụn thành từng ngôi sao nhỏ trong ánh mắt của anh, khóe môi mỏng của anh cong cong, anh nói năng từ tố âu ta không đi thì anh đi”
Một câu nói của anh đã khiến Tiêu Diệp Nhiên câm lặng ngay tức khắc.
Vốn dĩ cô còn định nói giúp Tử Dục, bây giờ lại đổi giọng: “Thực ra Tử Dục vẫn còn trẻ, đi rèn luyện thêm cũng tốt lắm”
Cố Mặc Đình nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, anh mỉm cười.
Ở vùng đất Châu Phi xa xôi, Thẩm Tử Dục hắt xì thật mạnh, anh xoa xoa mũi, ngẩng đầu nhìn vùng đất hoang vu trước mặt cùng với những người bạn da đen đang nhìn anh chăm chú.
Những giọt lệ nóng hôi hổi của anh lập tức tuôn trào, trời ơi! Tại sao tôi phải đến cái nơi quái quỷ như thế này? Ngày kế, Tiêu Diệp Nhiên lên công ty từ sớm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!