Chương 463
Tống An Kỳ nghe vậy thì lập tức cầm túi xách: "Vậy Diệp Nhiên, tớ đi về trước."
Cô vừa nhấc chân muốn đi thì nghe thấy giọng nói Thẩm Tử Dục lạnh nhạt không mang theo một chút tình cảm vang lên.
"Chỉ sợ không tiện lắm, có lẽ phó giám đốc Tống phải đón xe về"
Anh ta nói xong thì không nhìn hai người phụ nữ sửng sốt, nhàn nhạt nói câu "Đi đây" rồi nghênh ngang rời đi. Tống An Kỳ nắm chặt túi xách, dường như chỉ có như vậy mới có thể làm cho cô không lộ ra sự đau lòng.
Cô quay đầu cười với Tiêu Diệp Nhiên: "Vậy Diệp Nhiên, tớ tự đón xe về."
Tiêu Diệp Nhiên lấy lại tinh thần, lo lăng nhìn cô: "Cậu không sao chứ?"
Tống An Kỳ nhún vai, buồn cười nói: "Tớ có thể có chuyện gì chứ"
"Nhưng..."
Tiêu Diệp Nhiên còn muốn nói gì đó nhưng Tống An Kỳ cắt ngang cô: "Không nói nữa, tớ đi trước."
"Tạm biệt!"
Tiêu Diệp Nhiên nhìn cô rời đi thì thở dài, hôm nay đúng là không làm được chuyện gì tốt.
Nếu không phải tại vì gà mẹ là cô, bọn họ cũng không đến mức biến thành cục diện xấu hổ như thế.
Cô nghĩ vậy thì thở dài.
Cố Mặc Đình đi vào phòng bệnh, đúng lúc nhìn thấy cô thở ngắn than dài, giống như một bà cụ non, vô cùng hài hước.
Anh đi qua xoa đầu cô, nhẹ giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?" Tiêu Diệp Nhiên bĩu môi: "Còn không phải là chuyện của Tử Dục và An Kỳ sao”
"Bọn họ sao vậy?" Cố Mặc Đình cởi áo khoác ra, tùy tiện đặt lên ghế.
"Chuyện tình cảm”
Cố Mặc Đình nghe vậy thì động tác cởi nút tay áo dừng lại, nhíu mày: "Chuyện tình cảm?”
Xem ra Cố Mặc Đình không hề nghĩ tới hai người kia lại đột nhiên nảy sinh tình cảm với nhau?
"Đúng vậy" Tiêu Diệp Nhiên cười "Haha": "Có phải anh không nghĩ tới đúng không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!