Phương Nhã Nhàn cười nói: "Không sao cả! Năm đó con cũng gọi cha trước. Năm đó cha con cũng không chăm con nhiều như Tân Lãng chăm mấy đứa nhỏ như bây giờ, vậy mà con vẫn cứ gọi cha trước. Lúc đó làm mẹ tức giận không ít, nhưng mà bà nội con nói với mẹ, như vậy rất bình thường."
"Bởi vì baba dễ gọi, ngoài ra gọi baba cũng rất tốt, sau đó con có thể rảnh hơn một chút, ha ha”
Năm đó sau khi con biết ba ba, cha con không thể không ôm con, ha ha”
"Sáu tháng con mới biết gọi ba ba nha”
Bà Tân ở bên kia điện thoại cũng cười nói: "Đúng đúng, đến lúc đó các bé cưng đều kêu ba ba, cứ để Tần Lãng đi làm việc, con có thể nghỉ ngơi”
Tô Thi Hàm nghe hai mẹ nói vậy thì dở khóc dở cười.
Còn có cách nói như vậy à?
Có điều trong lòng cô cũng rất vui vẻ, chỉ mong
Vũ Đồng và Khả Hinh cũng biết gọi ba ba, sau đó lại học gọi mẹ, gọi ông bà nội, ông bà ngoại, sẽ nói thật nhiều.
Dưới sự dỗ dành của Tần Lãng, Huyên Huyên lại gọi mấy tiếng 'baba', sau đó thì trực tiếp gọi "Ba ba ba ba ba ba...” kéo dài.
Càng gọi càng hưng phấn.
Làm cho Tân Lãng hận không thể lập tức bay đến bên cạnh con trai, ôm lấy nhóc sau đó hôn một cái.
"Chờ ba ba trở về nha, bốn rưỡi chiều về đến Thượng Hải. Sau đó bắt xe, khoảng sáu giờ là có thể về tới nhà rồi.
Tô Thi Hàm nói: "Được! Vậy mọi người về nhà ăn tối, đến lúc đó về đến trong nhà ăn cơm chiều, trên đường mọi người nhớ ăn chút gì đó lót dạ”
"Được."
Sau đó cha mẹ Tân Lãng lại nhìn Vũ Đồng và Khả Hinh, Tô Thi Hàm nói với bọn họ, bây giờ hai nhóc con đã biết đòi ăn cơm.
Trước đây, mỗi lần bón cơm cho chúng thì đều bị chúng hất tay ra.
Bây giờ mà thấy người lớn ăn cơm thì các bé sẽ ở bên cạnh đòi ăn, có lúc còn bắt chước bọn họ ăn.
Cực kỳ đáng yêu.
Bà Tần cười nói, bây giờ cứ để chúng đòi, đến khi được sáu tháng thì cho chúng thêm thịt và các loại thức ăn phụ như rau dưa. Sau đó bắt đầu dạy các bé nhai nuốt, đợi đến lúc một tuổi hoặc một tuổi rưỡi, chúng ta xem tình huống rồi có thể cho chúng ăn cơm.
Phương Nhã Nhàn cũng tán thành, không thể để các bé cưng ăn cơm quá sớm.
Bởi vì ăn đồ ăn mềm dễ tiêu hoá, tốt cho dạ dày của bé. Nếu ăn đồ ăn không dễ tiêu hoá sẽ ảnh hưởng đến dạ dày của bé, ăn đồ ăn mặn cũng không tốt, sẽ ảnh hưởng đến thận của các bé, v.v...
Nói chuyện được nửa tiếng thì tàu cao tốc đi đến đường hăm, tín hiệu ở đây không tốt lâm nên Tăn Lãng đành tắt máy.
Sau đó ba người lại nói chuyện về ba bé cưng.
Mọi người đều mong về nhà sớm một chút, cả nhà đoàn viên.
Tinh thần của ba người rất tốt, nói chuyện đến 12 giờ trưa.
Bà Tân dùng bình giữ nhiệt của Ông Tần để đựng đồ ăn, mặc dù trên tàu cao tốc cũng có đồ ăn nhưng mà mùi vị không được ngon lắm. Vẫn là đồ ăn mình chuẩn bị từ nhà mang đi ngon hơn.
Mỗi chỗ ngồi đều có một tấm bàn nhỏ, ăn cơm ở đây cũng rất tiện.
Lúc ba người ăn cơm, Ông Tần hỏi Tân Lãng, để hắn kiểm tra lại xem giấy chứng nhận đăng ký của hắn trên APP đăng ký Thượng Hải đã được duyệt chưa.
Tần Lăng lấy điện thoại di động mở APP đăng ký ra, nhìn phía trên hiển thị là đã chứng nhận. Ông Tân bảo hắn có thể gửi đăng ký tham gia đấu giá biển số. xe
Các mục trên APP đều viết rất kỹ.
Tân Lãng dựa theo trình tự, gửi đơn đăng ký tham gia đấu giá biển số xe.
Sau đó chỉ cần chờ xét duyệt là có thể thông qua, cái này cần thời gian từ nửa tháng đến một tháng.
Ông Tần hi vọng tháng thứ nhất Tần Lãng có thể đấu giá được biển số xe. Như vậy, chờ đến khi vết thương của ông khỏi thì có thể lái chiếc BMW 540i kia của Tân Lãng rồi, nghĩ thôi đã thấy mong đợi rồi.
Bà Tân đánh lên chân Ông Tăn một cái, nói: "Chiếc xe kia của Lãng Lãng, sau này ông lái nhớ cẩn thận một chút, đừng làm xước sát gì, rất đắt đó"
"Biết rồi biết rồi " Ông Tân cười ha hả nói.
Tần Lãng nói với Ông Tần, bảo ông sau khi trở về thì kiếm tra lại giấy phép lái xe, xem còn hạn không.
Bởi vì giấy phép lái xe cũng sẽ có kỳ hạn. Lần một kỳ hạn là 6 năm, có nghĩa là đến năm thứ bảy thì phải xin cấp lại.
Cũng không thể đi đổi sớm, bởi vì trên giấy phép lái xe có viết ngày tháng hết kỳ hạn.
Sau khi xin cấp lại thì giấy phép lái xe sẽ có kỳ hạn là 10 năm.
Ông Tần nghe Tân Lãng nói mới nhớ, ông võ võ gáy, nói: "Đúng rồi! Suýt nữa thì quên chuyện này"
"Cha đã đổi bằng lái một lần rồi, lần thứ hai có kỳ hạn là bao lâu nhỉ?"
"Mười năm ạ”" Tân Lãng nói.
"Để cha tính một chút, cha nhớ là tháng 9 năm 2011 đi đổi bắng lái, đến tháng 9 năm 2012 là được một năm, tháng 9 năm 2012..." Ông Tân đang đếm đầu ngón tay để tính toán năm tháng.
Bà Tần đã nói: "Mười năm! Tôi nhớ là ông đối bằng lái ngày 28 tháng 9."
Vừa lúc Ông Tân đếm tới tháng 9 năm 2021, ông nói: "Đúng là 10 năm! May là chưa vượt qua ngày 28, vậy chờ hết tết Trung thu, lúc về tôi sẽ đi đổi giấy phép”
"Chờ một chút, bằng lái của tôi thi ở Thượng Hải, về thành phố Thiệu có thể đổi không ?
“Phải đi thẩm duyệt thì mới có thể đổi ạ."
"Ai nha, biết thế tôi đã mang theo bằng lái lăn này đi Thượng Hải có thể tiện đổi bằng lái luôn”
Tần Lãng nói: "Cha, cha đừng vội! Để con tra trên mạng thử một chút đã."
Nói xong, Tân Lãng lên mạng tra xem ở địa phương khác có thể đổi bằng lái xe không.
Phát hiện ở địa phương khác cũng có thể đổi bằng lái xe. Nhưng hẳn vẫn thấy có mấy bình luận nói là không lấy được, có chỗ lại lấy được, cần căn cứ vào tình huống của từng nơi.
"Cha! Cha thử gọi điện thoại hỏi mấy người bạn của cha làm cảnh sát giao thông ở thành phố Thiệu của chúng ta một chút, xem có thế đối giấy chứng nhận ở thành phố Thiệu được không? Nếu không được thì chúng ta có thể đến thành phố Trường Sa, con cảm thấy ở đây có thể đổi được. Bởi vì thành phố Trường Sa là thành phố lớn, là trụ sở hành chính của tỉnh Hồ Nam."
Ông Tần nói: "Đúng rồi! Để ba gọi điện hỏi chú Lý của con một chút”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!