“Nghe rồi, nghe rồi!" Bà Tân vui vẻ nói.
“Nhưng mà biển số xe một cái mà tận 90 ngàn tệ lận sao?” Bà Tân hỏi.
Ông Tần nói: "Đương nhiên rồi! Biển số xe Thượng Hải rất khó lấy, giá tiền cũng được khống chế có hạn mức, mỗi lăn đấu giá đều có giá cả hạn chế. Nếu không phải như vậy thì mấy người nhà giàu kia đã trực tiếp hét giá trên trời để lấy hết biển số xe rồi. Giá cuối cùng của con trai đưa ra đã coi là giá thấp rồi đó!"
Bà Tần không hiểu những chuyện này nên mới hỏi như vậy.
“Giá giao dịch thấp nhất của Thượng Hải là 89 ngàn 600 tệ, cho nên giá tiền này coi như thích hợp” Tần Lãng giải thích.
Nghe xong cái giá thấp nhất, so sánh với giá của con trai đưa ra, bà Tần lập tức vui vẻ nói: “Quả thực không cao, so với giá thấp nhất ít hơn ba trăm tệ. Con trai, con thật lợi hại, một lần là đã giành được!"
“Quá tốt rồi, con trai. Thế này, hai cha con chúng ta đều có xe mới rồi, ha ha, chờ lấy được biển số xe, cha đã có thể đi BMW!" Ông Tân vui vẻ cười nói.
Bà Tần ở một bên cười nói: "Chỉ biết BMW của ông
Ông Tân cười vui vẻ.
Nghe thấy cha mẹ vui như vậy, Tân Lãng trong lòng rất thỏa mãn.
“Cha, chờ một lúc nữa con thanh toán online, xế chiều ngày thứ hai có thể đi trung tâm phục vụ lấy biển số xe. Biển số xe mặc dù phải mất mấy ngày, nhưng nhất định có thể đến kịp trước khi biển số xe tạm thời hết hạn. Cho nên xe BMW hai ngày này con có thể gửi về, chờ một lúc con đi hỏi bưu điện thủ tục làm thế nào."
“Được! Con trai, việc này con xem mà làm. Dù sao. bên kia các con không cần BMW, gửi về sớm một chút, cha con có thể sớm lái được xe mới!" Ông Tân cực kỳ vui vẻ nói.
"Trước đây ông ở Thượng Hải mở chuỗi quán ăn, trong nhà điều kiện cũng không tệ. Cũng không phải chưa từng lái qua BMW, khi đó trong nhà cũng có mua BMW, còn có một chiếc Audi, đều là xe hot lúc đó.
Thế nhưng hiện tại lái xe của con trai, loại cảm giác này và lúc đó rất khác biệt. Nhìn thấy con trai tiến bộ như vậy, chính mình lái xe của con trai, ông Tân cảm thấy vô cùng kiêu ngạo và tự hào.
Sau khi chia sẻ cho hai bên cha mẹ tin tức tốt này. Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm nhìn nhau, rồi cười một tiếng.
“Tân Lãng! Hôm nay là ngày tốt, chúng ta sẽ ăn mừng chứ?" Tô Thi Hàm hỏi.
“Em muốn ăn mừng thế nào đây?" Tần Lãng cưng chiều hỏi.
Tô Thi Hàm suy nghĩ một lát, nói: "Ăn đồ ăn ngon! Chúng ta ăn bánh bao đi!”
Tần Lãng khẽ cười một tiếng, nói: “Bánh bao cũng thư chúc mừng hay sao?”
“Tính nha! Làm sao lại không tính chứ! Mặc dù bình thường anh hay làm bánh bao cho bữa sáng. Nhưng hôm nay không giống, em muốn đích thân tự mình làm bánh bao!" Tô Thi Hàm hơi nâng câm lên, bộ. dạng rất kiêu ngạo nói
Tân Lãng khẽ nhíu mày, nói: “Ồ? Thi Hàm nhà ta lén học làm bánh bao từ bao giờ thế nhỉ? Đây là muốn trổ tài cho anh xem hay sao?”
“Đúng thế! Nhưng không phải dựa vào tài nghệ của em, mà là dựa vào.. khoa học kỹ thuật!” Tô Thi Hàm vừa cười vừa nói.
“Khoa học kỹ thuật?" Tân Lãng nghi hoặc.
Tô Thi Hàm thần bí hề hề nói: "Anh chờ một chút là biết!"
“Đi đi đi, chúng ta chuẩn bị làm bánh bao nào”
“Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, để mấy dì ôm các con ra phòng ăn chơi nha, xem ma ma làm bánh. bao có được không nào?"
"A... Nha” Bọn nhỏ lập tức tích cực trả lời.
Cứ quyết định như vậy, để ăn mừng hôm nay bọn họ lấy được biển số xe Thượng Hải. Buổi trưa hôm nay đích thân Tô Thi Hàm làm bữa trưa, chính là món bánh bao.
Chuẩn bị kỹ càng bột mì cùng nước, Tô Thi Hàm rửa tay bắt đầu đeo găng tay.
Lúc bắt đầu do thêm nước quá ít, bột mì không nhào được, thế là Tô Thi Hàm lại thêm một bát nước vào.
Có thể là do cho nhiều, chậu lại trực tiếp biến thành hồ dán.
Tô Thi Hàm nhíu nhíu mày, lại bắt đầu thêm bột mì. Thêm một chút thấy loãng, lại thêm một chút, vẫn loãng, thế là lại thêm.
Tần Lãng ở một bên cười, nhìn cô bận rộn.
“Thi Hàm, muốn anh phụ không?” Tần Lãng hỏi.
Tô Thi Hàm nhìn chỗ bột mì, cắn răng nói: “Không cần đâu! Em nói, hôm nay em muốn tự mình làm cho anh bánh bao, em có thể làm được!”
Mười phút sau, trong nồi càng ngày càng nhiều bột, Tô Thi Hàm lập tức bối rối
“Làm sao lại khó như vậy..” Hai tay dính đầy bột, cô cau mày thở dài.
Tân Lãng bật cười, bọn nhỏ bên cạnh cũng cười khanh khách.
Tô Thi Hàm quẫn bách ngẩng đầu nhìn cha con bốn người, bĩu môi nói: “Tân Lãng! Anh và các con cùng chê cười em ư! Hừ!”
Tô Thi Hàm nói xong, đưa tay lau một cái. Bột mĩ trên tay dính lên trên mũi, trông rất đáng yêu.
Tần Lãng đứng lên, lấy một tờ khăn giấy đi đến bên cô, một bên giúp cô lau mặt một bên nói: “Thi Hàm! Để anh nhào bột mì cho, chờ một lúc nữa thì em làm bánh bao.”
Lúc trước ở nhà làm sủi cảo, Phương Nhã Nhàn đều trực tiếp mua vỏ sủi cảo đã làm sẵn, cho nên Tô Thi Hàm chỉ biết quá trình phía sau, từ trước tới nay chưa từng thử qua nhào bột với cán bột. Lúc đầu cô còn nghĩ rất đơn giản, kết quả lại khó như vậy.
Mặc dù trong lòng rất muốn tự tay hoàn thành mọi bước. Nhưng xem ra thì không có khả năng.
Nếu cô tiếp tục làm, sợ một túi bột mì không đủ cho cô làm ra vỏ bánh bao.
Thế là Tô Thi Hàm đành thỏa hiệp, nói: “Được! 'Vậy tí em phụ trách làm bánh!”
“Được” Tân Lãng giúp cô lau sạch bột trên mặt, rồi đi phòng bếp rửa tay rồi tiến hành nhào bột.
Tần Lãng vừa ra tay, không đến năm phút, một khối bột mì lớn đã làm xong.
Đem bột mỹ đặt trong bát, lấy vải mỏng che lại để lên men.
Tiếp đến chuẩn bị nhân bánh bao, Tô Thi Hàm đặc biệt chuẩn bị ba loại nhân bánh, một là thịt cừu tây hồ lô, một loại thông thường tôm trộn rau hẹ, còn một loại là gạch cua.
Thịt cừu tây hồ lô chính là đem thịt cừu băm nát cùng cán nhuyễn trộn vào nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!