Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm bỏ hết chén đĩa vào máy rửa chén bát rồi rửa tay, sau đó đưa tiễn mọi người xuống lầu.
Lúc hai người tính đi lên thì vừa lúc gặp phải dì Vương.
Tô Thi Hàm nói: “Dì Vương ? Dì ra ngoài đi dạo à?"
Dì Vương vừa nhìn thấy Tô Thi Hàm lập tức kích động đi tới: "Tô tiểu thư có thể gặp con ở đây tl quá tốt rồi ! Dì không phải là đi tản bộ, mà là cố ý đến tìm con. Mặc dù con bảo ngày mai mới bắt đầu làm
việc, nhưng mà hôm nay dì lại không có việc gì làm. Hơn nữa, hôm nay cũng là quốc tế thiếu nhỉ thế là dì lập tức muốn đến xem tụi nhỏ, sẵn tiện xem có thể phụ giúp được việc gì không. Hôm nay dì có thể bắt đầu làm việc cũng được”
'Tô Thi Hàm nghe xong lập tức nói: “Được vậy thì bất đầu từ hôm nay đi. Dì Vương đây là Tãn Lăng cha của tụi nhỏ."
“Tân Lãng, đây là dì Vương lúc trước dì có ghé qua đưa cho em quần áo, anh cũng đã từng gặp qua rồi”
“Chào dì, sau này tụi nhỏ cùng với Thi Hàm cùng việc nhà đều nhờ dì giúp” Tân Lãng nói.
Dì Vương vừa cười vừa nói: “Cậu Tân đừng khách khí, đây là công việc của tôi với lại tôi cũng rất mến Tô tiểu thư, cũng yêu quý con nít. Tôi sẽ tận tâm tận lực cậu cứ yên tâm”
Ba người cùng nhau lên lầu, sau khi vào cửa dì Vương vụng trộm ở sau lưng nói với Tô Thi Hàm: “Tô iểu thư, chồng con thật tuấn tú lịch lãm, cùng con rất xứng đôi nha”
Dì Vương vừa vào nhà, đầu tiên là cùng Tô Thi Hàm đi nhìn ba đứa nhỏ. Tụi nhỏ còn đang ngủ nên dìt
Vương cũng không quấy rầy, sau khi đi ra lập tức bắt đầu bận rộn.
Bà là một người ở không chịu không được, vừa hay lúc này khách vừa về, cho nên phòng bếp và phòng ăn cần phải dọn dẹp chút. Bà lập tức tiến vào trạng thái làm việc.
Có bà ở đây khiến Tân Lãng và Tô Thi Hàm trở. nên rảnh rỗi. Tân Lãng giới thiệu sơ lược cho dì Vương cách dùng một số đồ dùng thông minh mới mua trong nhà, lúc đi ra thì đã không thấy Tô Thi Hàm đâu.
Thấy cửa phòng đọc sách mở ra Tăn Lãng lập tức đi qua đó.
'Tô Thi Hàm quả nhiên ở đây, đang ngồi trước bàn sách đếm tiền.
Nhìn thấy Tăn Lăng đi vào cô lập tức vui vẻ vẫy tay: "Tân Lãng anh qua đây”
Tần Lãng đi qua ngõi kế bên cạnh Tô Thi Hàm nhìn trên bàn bày ra một đống tờ tiền màu hồng hỏi: “Thi Hàm, em đem tiền lấy ra hết để làm gì ?”
Tô Thi Hàm nói: “Đếm tiền nha!”
“Đây là tiền hôm nay bạn em cùng Tiêu Tiêu lì xì cho các con, đám bạn cùng phòng cho 1,000, Tiêu Tiêu cho 2,000. Lần trước Tiêu Tiêu cho 5,000, với lại bạn cùng phòng của anh cho 2,000. Tất cả số tiền đó đều ở đây, tổng cộng là 10,000”
“Còn có, lần trước anh mang cặp hạch đào điêu khắc bán cho cha Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu chuyển cho em 500,000. Sau đó em chuyển cho anh 200,000 hiện t
trong thẻ em bây giờ còn 300,000”
“Cộng thêm chỗ này 10,000 tổng cộng trong tay. em có 310,000,,Tân Lãng em muốn thương lương với anh một chuyện” Tô Thi Hàm nói.
“Được em nói đi.
“Tân Lãng, hay là cầm số tiền này đi khởi nghiệp được không ?” Tô Thi Hàm nói.
Khởi nghiệp ?
Tãn Lãng suy nghĩ nói: “Các con bây giờ còn nhỏ, anh đang suy nghĩ ở bên cạnh để chăm sóc tụi em. Bây giờ mà khởi nghiệp thì lúc đầu sẽ tốn rất nhiều. thời gian, với lại tụi mình còn phải đến trường chỉ sợ không đủ thời gian . Thi Hàm có phải em đang lo lắng về chuyện tiền bạc không ? Chuyện này anh đã nói với em rồi em không cần phải lo lắng, có anh ở đây anh sẽ kiếm tiền nuôi gia đình”
Tô Thi Hàm lắc đầu: “Không phải, Tần Lãng em tin tưởng năng lực của anh, anh có kỹ thuật điêu khắc: như thế chỉ một cặp điêu khắc hạch đào thôi anh đã bán được 500,000 rồi. Em đương nhiên biết anh sẽ không để em cùng các con chịu khổ, nhưng mà em cũng không muốn nhìn anh quá cực khổ nên em muốn giúp đỡ anh. Em nói lập nghiệp ở đây chính là muốn ở gần đây, kiếm một chỗ mở một cửa hàng nhỏ”
“Tân Lãng, bây giờ ở nhà đã có ba đứa con, nhỏ sẽ lớn lên từng ngày vì thế sẽ tốn kém rất nhiều. Những chuyện này em đều biết hết, hiện giờ đồ vật của tụi nó đều đang do anh phụ trách. Sữa mẹ của em không đủ để đáp ứng được cho ba đứa, cho nên anh đã mua loại sữa bột tốt nhất cho tụi nó uống, còn có tả lót nữa. Chỉ có hai thứ này cộng lại một ngày thôi cũng phải tiêu tốn gần 1,000, chờ lúc tụi nhỏ lớn lên sẽ tăng thêm bữa ăn rồi các loại đồ dinh dưỡng. Như vậy thì chỉ tiêu lại càng nhiều hơn, em không muốn tới lúc đó anh có áp lực quá nhiều”
Tân Lãng nghe Tô Thi Hàm nói vậy trong lòng dâng lên một cơn xúc động.
Hắn nắm chặt tay Tô Thi Hàm nói: “Thi Hàm em thông cảm cho anh như thế anh rất vui. Được! Nếu vậy chúng ta mở một cửa hàng nhỏ đi I”
Sau khi hai người quyết định Tăn Lãng lập tức mang tiền đang có trong tay ra tính toán,
Tiền mặt do hệ thống khen thưởng được 170,000. Tô Thi Hàm chuyển cho hẳn 200,000 lúc ở bệnh viện, viện phí sinh đẻ hết hơn 10,000. Mua sắm sữa bột cũng tả cho các con tốn gần 20,000. Thuê phòng hơn 50,000 cũng gần 60,000. Sau này lắp đặt thêm đồ gia dụng thông minh tiêu hết 160,000. Còn có 200,000 của 'Vương Đại Long ở “Chính Vũ đạo quán" tạ tội đưa hẳn. Tổng kết trong tay có hơn 320,000.
Tân Lãng đem số tiền này cho Tô Thi Hàm nhìn, rồi sau đó hai người thương lượng lấy ra một phần đem mở cửa hàng.
Gia định Tô Thi Hàm kinh doanh mảng bất động sản, từ nhỏ đã đi theo cha cho nên mưa đầm thấm đất. Cộng thêm cô là một sinh viên giỏi, cho nên rất có đầu óc buôn bán.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!