Tiêu Lâm rõ ràng là người của Thi Si, bây giờ lại là môn khách của Kiếm Si? Hắn nhận hai chủ sao?
Triệu Thương run rẩy, giết Tiêu Lâm, Tần phủ trách tội, Thi Sỉ trách tội, Kiếm Si sẽ giết bọn họ!
Ai mà không biết Thi Si vương gia giết người ít nhất sẽ tìm lý do chính đáng, còn Kiếm Si vương gia vô cùng khát máu, khi điên lên thì mặc kệ mọi thứ, không thì sao lại gọi là Kiếm Si?
“Khởi bẩm Vương gia... đây là mệnh lệnh của Hoàng Các, hạ quan không thể không phụng lệnh hành sự”.
Hai chữ Hoàng Các khiến Kiếm Si vốn đã nổi giận càng điên tiết: “Hoàng Các thì sao? Bản vương sợ bọn họ hay sao?”.
Kiếm Si vô cùng hiểu huynh đệ nhà mình, Thi Si là người không giành được thì sẽ hủy hoại, chỉ là ông ta không ngờ Thừa tướng lại gia nhập trận tranh đấu nhỏ này.
Kiếm Si và người của Nội sử phủ không cùng một kênh.
Hoàng Các hoàn toàn không biết Kiếm Si cũng ở Ám Uyên, người của Nội sử phủ là vì Tiêu Lâm làm loạn Ám Uyên mới giết hắn.
Còn Kiếm Sỉ thì cho rằng là Thi Si liên hợp với Thừa tướng, cố tình khiến ông ta không có được Tiêu Lâm.
Nếu Nội sử phủ biết Tam Si là người của mình, vừa nhìn là có thể hiểu đây là Tiêu Lâm đang giật dây nội chiến.
Tuy Hoàng Các biết Tam Si và Thừa tướng có mối quan hệ tốt, nhưng Hoàng Các không biết Kiếm Si lúc này đang ở Ám Uyên.
Tiêu Lâm nhìn thấy Triệu Thương sửng sốt là biết tin tức bọn họ không liên thông, đầu óc cũng không nhanh nhạy.
Tam Si ngang ngược như vậy, dựa vào thân phận hoàng thân quốc thích mà dám kiêu căng? Hoàng đế ở trên cao, bọn họ trắng trợn chiêu mộ môn sinh thiên tử, nhất định là những thế lực khác đã cho Tam Si sự can đảm đó.
Trước mắt, trừ phe Ngụy giám quốc có thể đạt đến trình độ này thì còn thế lực ai có thể đối kháng với Hoàng đế?
Hễ người của Nội sử phủ có chút đầu óc thì cũng không rơi vào cảnh khó xử hiện nay.
Bọn họ nên nhanh chóng phái người bẩm báo Hoàng Các, nhưng Triệu Thương một lòng xem Tam Sỉ như người ngoài, chỉ coi Kiếm Si đang ngăn cản công vụ.
Ai ngăn cản cũng vậy, người của Tân phủ không đến, Triệu Thương vẫn phải giả vờ đối phó.
“Vương gia, hạ quan không thể không chấp hành công vụ, đắc tội!".
Không nói còn được, vừa nói thì Kiếm Si tức giận lập tức rút kiếm. Thi Si và Thừa tướng kiêu căng như vậy sao? Dám đưa cho thuộc hạ mệnh lệnh như vậy? Ông ta đã nói rõ Tiêu Lâm là người của ông ta, bây giờ còn đánh cả ông ta?
Tiêu Lâm ở bên xem kịch lắc đầu, nếu có điện thoại, đám người này cũng không đến nỗi làm ra chuyện ngu ngốc tự tàn sát lẫn nhau.
“Nào nào! Bản vương giải quyết các ngươi, sau đó đi tìm Hoàng Các tính sổi”.
Triệu Thương suýt khóc, giết cũng không được, không giết cũng không xong.
Triệu Thương do dự, muốn khóc mà không ra nước mắt. “Vì sao không ra tay?”.
Một giọng nói trầm khàn vang lên làm Triệu Thương kinh ngạc quay đầu lại.
Lúc nãy ông ta quá chú tâm, không phát hiện ra sau lưng đã có năm mươi người xuất hiện.
Cũng mặc quân phục ky binh của Nội sử phủ.
Cũng là ngựa đen.
Cũng là trường đao oai phong lãm liệt.
Ai cũng lạ mặt, Triệu Thương không nhận ra bọn họ.
Nhưng người ngoài nhìn vào, trang bị như vậy đủ để chứng minh bọn họ là cùng một bọn.
“Các ngươi là ai?”, Triệu Thương kinh ngạc, Chu nội sử cố ý giữ cho Tiêu Lâm một mạng, chắc chắn không thể phái thêm ky binh đến.
Người dẫn đầu lạnh lùng nhìn ông ta, tuấn mã đen nhánh vượt qua ông ta, trường đao chỉ thẳng vào Kiếm Sỉ: “Kẻ làm loạn Ám Uyên giết không tha! Mong Vương gia tránh raI”.
Đúng là kiêu căng!
“Nếu ta không nhường thì sao? Ngươi làm gì ta?”, Kiếm Sỉ biết Thừa tướng cùng một phe với Thi Si, nhưng không ngờ Thi Si và Hoàng Các lại đối xử với ông ta như vậy.
Người đó lạnh lùng nói: “Hoàng Các có lệnh, cũng giết không thai”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!