Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiêu Lâm trước khi tới đây đã nói, Tân Phong nhất định sẽ phải trả lại kiếm cho hẳn.

Tiêu Lâm “cảm động” nhận lấy thanh kiếm Thuần Quân nặng trịch từ tay hoàng thượng, cảm tạ: “Tạ bệ hại”

Hoàng thượng nhìn hẳn hồi lâu, mỉm cười. Tiêu Lâm rõ ràng đang diễn kịch, hoàng thượng sao có thể không nhận ra: “Được, trẫm thượng triều đây".

Tân Phong siết chặt năm đấm, nghiến răng ken két nói: "Cung tiễn bệ hạ".

Hoàng thượng bước ra khỏi cung điện, một nhóm nô tì đi theo sau nom vô cùng oai phong.

Người khác chỉ cảm thấy khí chất uy nghiêm của hoàng thượng, nhưng Tiêu Lâm lại thấy hoàng thượng lần này thiết triều có lẽ sẽ gây ra một cơn mưa máu.

Khôi phục hệ thống bảo vệ nhân tài không phải là chuyện dễ dàng.

Tại thôn Ám Uyên, cùng thời điểm nô lệ Côn Luân nhận được chiếu chỉ, toàn bộ quan nha trong kinh thành cũng nhận được chỉ dụ của hoàng đế.

Từ nay trở đi, tất cả các văn nhân học giả phải có ít nhất một người hộ vệ, nếu không sẽ không đủ tư cách tham gia khoa cử.

Không ai nghĩ rằng việc hoàng thượng đột ngột khôi phục hệ thống bảo vệ nhân tài có liên quan đến Tiêu Lâm. Những người biết đôi chút về thôn Ám Uyên đều suy đoán rằng đây là

một ý tưởng tồi do Kiếm Si đề xuất.

Bởi vì ở kinh thành, phủ Kiếm Si có nhiều nô lệ Côn Luân nhất.

Kiếm Sỉ từ lâu đã luôn có cảm tình với những nô lệ Côn Luân mạnh mẽ và giỏi chiến đấu.

Thi Si tức muốn phát điên, Kiếm Sỉ lại dám gây ra rắc rối lớn như vậy. Và trước khi ông ta kịp bình tĩnh lại thì Tiêu Lâm

đã đem trả sáu vạn lượng.

Tiêu Lâm ra lệnh cho Bạch Khởi gửi lại sáu vạn lượng bạc, kèm theo một bài thơ để an ủi Thi Sỉ.

Thi Si mở ra xem: Vịnh ngỗng

Ngỗng, ngỗng, ngỗng, khúc hạng hướng thiên ca. Bạch mao phù lục thuỷ, hồng chưởng bát thanh ba.

Ngỗng?

Đây là thể loại thơ quái quỷ gì vậy?

Đây là thơ được viết bởi một đứa trẻ bảy tuổi sao? Thi Si vò nát tờ giấy, nổi trận lôi đình.

Đúng vậy, bài thơ này là một bài thơ được viết bởi nhà thơ ng Hoa Hạ Lạc Tân Vương khi ông mới bảy tuổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận