"Ngươi đúng là tên khốn!"
Tân Phong rất tức giận, chỉ vào Tiêu Lâm: "Từ khi ngươi đến Tần gia! Bọn ta không có một ngày vui vẻ!"
Tiêu Lâm không có thời gian để tranh cãi mấy chuyện uỷ mị này.
Tiêu Lâm ngày mai phải vào cung, nếu không có hẳn, Tần lão tướng quân có mệnh hệ gì, thậm chí gặp hoạ sát thân thì phải làm sao?
Tiêu Lâm tức giận túm lấy Tân Phong: "Bình tĩnh lại đi! Đây là chuyện rất quan trọng!"
"Mấy ngày này, đừng để Tần Gối và lão tướng quân ở một mình với nhau! Người của Tân gia phải luôn đề phòng! Hãy nhớ, luôn phải canh chừng lão tướng quân!"
"Thức ăn, nước uống và vũ khí ông ấy sử dụng đều phải được kiểm tra chất độc!"
Tiêu Lâm nói từng chữ, sợ Tân Phong nghe không rõ. Hắn chẳng những nói rất rõ ràng, mà còn nói rất chậm!
"Thật buồn cười..." đúng là bà mẹ ngu dốt thì không đẻ được đứa con khôn. Tân Phong khinh thường, đây là Tân phủ! Tân Gối là tâm phúc của tổ phụ, giờ Tiêu Lâm này phát điên, muốn ngồi lên đầu tổ phụ hắn rồi chăng?
"Không có gì buồn cười hết!" Tiêu Lâm tức giận gầm lên: "Chuyện này cũng không phải chuyện đùa!"
"Ồ, ngươi quan tâm Tần Gối như vậy, sao không tự mình để mắt tới hắn?" Tân Phong tức giận nhìn hắn, trong lòng tràn đầy bất mãn với Tiêu Lâm. Đột nhiên, hắn cười đắc ý: "Ta biết, ngươi là Trạng nguyên. Cho nên ngày mai ngươi phải vào cung nhận chức quan phải không. Ngươi không nố từ bỏ tiền đồ của mình chứ gì?
Tên phế vật! Ngu dốt!
Tiêu Lâm chửi thầm, trừng mắt nhìn Tân Phong: “Nếu ta không vào cung, kẻ khác tố cáo cô gia của Tân phủ vô lễ. Vậy thì Tân gia sẽ chết nhanh hơn đấy!”
Tần phủ tồn tại đến ngày nay đều là nhờ vào chiến công xuất sắc cùng lời nói và hành động cực kỳ thận trọng. Dưới thời cổ đại, các gia tộc tướng lĩnh lập công lớn đều phải sống khiêm nhường, cúi đầu trước uy phong của hoàng đế thì mới có thể tồn tại!
'Tân Phong này não lợn hay bị lừa đá?
'Tần gia nắm binh quyền lập được nhiều chiến công, giờ Tiêu Lâm không vào. cung tham gia lễ điểm Hàn Lâm rồi bị phe phái Nguy giám quốc bắt thóp thì Tân phủ có tồn tại được không?
'Tần Phong nghiến răng nghiến lợi, hận Tiêu Lâm luôn tỏ ra cái gì cũng biết, lúc. nào cũng tỏ ra tự tin: "Ngươi cho rằng mình là vị cứu tinh của Tần gia! Nhưng ngươi chỉ là một món đồ chơi của những kẻ quyền quý mà thôi! Kẻ như ngươi không thể tin được!"
"Ngươi có ghét ta cũng không sao, nhưng lão tướng quân là tổ phụ của ngươi, ngươi nên để tâm!"
Trong một gia tộc giàu có có rất nhiều đứa con hư hỏng, Tần Phong chính là một ví dụ điển hình. Hắn ghét Tiêu Lâm thì thôi đi, nhưng hắn thậm chí không phân biệt được cái nào tốt cái nào xấu! Hắn ta chỉ tập trung vào sự bất mãn và sự không phục đáng thương của mình!
"Tổ phụ của ta không cần ngươi lo! Ta nói cho ngươi biết, ngươi cho rằng Tân phủ là dành cho loại người tay không tấc sắt như ngươi sao?" Tân Phong đẩy Tiêu Lâm ra: "Tổ phụ ta là khai quốc tướng quân. Ông ấy ở trong phủ của mình thì có thể xảy ra chuyện gì được?”
Chưa nói đến khai quốc tướng quân, ngay cả Thiên Vương cũng có lúc phải chết!
Chết tiệt!
Dẹp đi!
Nói mãi không thông!
Tiêu Lâm lại tiếp tục suy nghĩ, Tân Nam!
Còn Tần Nam!
Lúc này, trăng đã lên trên cành liễu, Tiêu Lâm sai người mời Tân Nam tới. Vừa kể lại chuyện của Tần Cối, Tân Nam sợ đến run cả chân, lập tức tin ngay: “Hắn thực ra là gián điệp sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!